Xuyên Thành Nữ Nhi Của Thương Gia Bị Ôm Nhầm Tới Hầu Phủ - Chương 90

Cập nhật lúc: 2024-10-24 03:42:31
Lượt xem: 74

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì một trận đại náo xảy ở Tử Hướng các, danh tiếng của Ngu Tương thêm nổi khắp kinh thành. Ấn tượng của chủ mẫu tông phụ các nhà đối với nàng đổi nhiều, đều nàng là năng lực, đủ sức quản lý chống đỡ nhà cửa, nếu là nam nhi, chắc chắn sẽ là một ‘Ngu Phẩm Ngôn’ khác.

 

Đám khuê tú trái ngược, đa đều sợ hãi nàng thêm, trong đầu càng ý niệm kết bạn cùng.

Ngu Tương là kiểu luôn theo ý , thoải mái kềm chế, vẫn để lời đồn đãi ở trong lòng, hôm nay ngủ thẳng qua giờ Tỵ một khắc mới khoan thai tỉnh dậy, đổi một bộ trang phục bách hợp mềm mại nhẹ nhàng,   chiếc gương thủy ngân mua trang điểm ăn diện.

Tuy gương đồng mài bóng loáng, soi vẫn một chút sai lệch, hình ảnh trong còn ngả sang màu vàng đồng, qua cứ như cách một tầng vải dệt, cảm giác kìm nén khó chịu. Gương thủy ngân khác, chẳng những hình ảnh chân thật, tất cả sắc thái của bản đều phản một cách sinh động như in, sáng trưng, thật sự cần thiết.

Ngu Tương thoa nước dây mướp tự chế lên mặt, chuyển động khuôn mặt cẩn thận đánh giá bản , trong miệng liền ê a ngâm nga: “Nàng như , nàng quyến rũ như . Nàng như , , , . Nàng là nụ hoa giữa trời đông giá rét, nàng là Tây Thi đảo loạn xuân thủy, nàng là thiên sứ ban phát ân huệ, nàng là bảo bối sủng ái của . Tất cả những điều bi thương trong thế gian đều nàng phá hủy, nàng là rượu ngon ngàn chén, thể nào say……”

Giai điệu kỳ quái thì thôi, ca từ tự kỷ vô cùng thê thảm, hơn nữa nàng lúc thì nhíu mày, lúc nhăn mũi, lúc vỗ lấy hai gò má, lúc chu môi bộ hôn, bộ dáng kỳ quái khiến .

Khuôn mặt Liễu Lục thê thảm xanh lét, nàng sớm quen với việc chủ tử bỗng nhiên lên cơn điên, nhưng xin thương xót dùm , một ngưu cao mã đại như Hầu gia đang cửa, ngài cũng thấy ? Quả nhiên thời điểm soi gương thì chủ tử chỉ thấy chính .

Ngu Phẩm Ngôn dựa lên khung cửa, xem xét đang tinh quái mỉm . Nàng là rượu ngon ngàn chén, thể nào say…… Thật sự sớm say.

Thoa xong tuyết phu cao, Ngu Tương soi gương bắt đầu vẽ mày, vẽ vẽ thoáng khe rãnh sâu giữa đôi tuyết lê khiến kiêu ngạo, rốt cuộc vươn ngón tay kéo áo xuống một chút, gương tự thưởng thức.

Rốt cuộc Liễu Lục nhịn , kịch liệt ho khan, khiến Hầu gia lạnh lùng liếc nàng một cái.

“Ca ca, đến sớm thế? Mau tới giúp vẽ mày .” Chỉ lộ một chút mà thôi, đối với xuyên qua từng mặc bikini như Ngu Tương mà cũng chẳng gì, nàng tự nhiên như thường khép áo ngoài , ca ca rực rỡ ngoắc tay.

Ngu Phẩm Ngôn lững thững qua, nhận lấy bút than, ngược khàn giọng hỏi: “Hôm nay chuẩn chỗ nào?”

Làm Ngu Tương ngụ ý của , vội vàng lắc đầu : “Là sinh thần của mẫu Kiều Kiều, mời đến dự yến. Ca ca yên tâm, chỉ đợi ở bên trong viện, chỗ nào khac, cũng gặp nam nhân bên ngoài .” Vừa giải thích cố che mặt, sợ ca ca sẽ xóa sạch lớp trang điểm tốn công .

Nghe Ngu Phẩm Ngôn mới nhận lấy bút than, tỉ mỉ tô lên hàng chân mày nhạt và thần thái của nàng, vẽ xong nâng cằm nàng lên ngắm nghĩa một lúc lâu, đó cúi cùng nàng về phía gương thủy ngân.

Trong gương hiện lên hai khuôn mặt giống năm phần, một minh diễm vô song, tuấn mỹ vô trù. Ngu Tương xong sửng sốt, nâng cằm than thở : “Ca ca, bộ dáng của chúng thật giống nè! Chẳng lẽ đây là tướng vợ chồng trong truyền thuyết?” 

Ngu Phẩm Ngôn hiển nhiên nàng lấy lòng, nhẹ hôn lên đầu nàng một cái, ăn một miệng đầy hương sen, đó dính một chút son, nhẹ nhàng thoa lên hai gò má nàng.

Động tác của thành thạo, phác hoạ tinh xảo, thể thấy trang điểm cho chỉ một hai , thoa xong má hồng chọn một chút mỡ son màu hông nhạt, khoan thai nhuộm lên đôi môi mềm mại của ở . Nhuộm môi xong, đầu ngón tay còn dính một chút, đang dùng khăn tay lau , Ngu Tương ngậm miệng một bước, dùng đầu lưỡi cuốn chút son môi từ cánh hoa đào trộn lẫn với sáp ong ngọt ngào, cuối cùng híp đôi mắt trở về chỗ cũ.

Một ngọn lửa từ đầu ngón tay chui xuống , đôi mắt Ngu Phẩm Ngôn lập tức tối đen, b.ắ.n một tia hung quang nhanh chóng thu về, hầu kết kích thích một chút. Nếu vẫn đến lúc rõ, hận thể ăn sống nuốt tươi luôn tiểu nha đầu .

Liễu Lục ôm mặt đầu, đành lòng thêm, thầm nghĩ đừng trách vì Hầu gia động tâm, chỉ thể đổ thừa chủ tử quá câu dẫn mà thôi.

Ngu Tương ăn xong son môi liền hì hì sang mở hộp trang điểm, vô tâm vô phế : “Ca ca chọn giúp một đóa hoa điền .”

Ngu Phẩm Ngôn đưa tay l.i.ế.m sạch một ít ngước bọt của còn dính đầu ngón tay, lúc mới cúi chọn hoa điền.

———————————————-

Ước chừng Ngu Tương chuẩn mất một canh giờ, gần đến giờ cửa mới phát hiện Lâm thị và Ngu Diệu Kỳ đang chờ ở xe ngựa. Lâm thị vốn định tổ chức một yến hội long trọng để giới thiệu nữ nhi với chủ mẫu cùng khuê tú các nhà, lão thái thái phủ quyết, vì nữ nhi thể vững gót chân ở kinh thành, nàng thể mặt dày níu lấy Ngu Tương.

Thiếu xã giao sẽ chặn mất đường của nữ nhi, bà cũng còn cách nào khác.

Ngu Tương cũng cái gì, chỉ là dù gì cũng chịu chung xe với Ngu Diệu Kỳ. Hai phân chia hai xe ngựa tới Phạm phủ, Lâm thị tiến đến ôn chuyện với Phạm phu nhân, Ngu Diệu Kỳ và Ngu Tương hạ phó dẫn phía hoa viên chơi đùa với đám quý nữ dự tiệc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-nhi-cua-thuong-gia-bi-om-nham-toi-hau-phu/chuong-90.html.]

Thấy Ngu Tương, các vị quý nữ giống như thủy triều đồng loạt tách tạo một lối thẳng cho nàng, mặt mang theo đủ loại biểu cảm: sợ hãi, kiêng kị, phòng … Phạm Kiều Kiều sớm phiền c.h.ế.t với đám luôn bám theo , thấy bạn đến vội vàng chạy như điên lên đón.

“Nghe ngươi ném trứng thối?” Vị cũng là thể quản cái miệng .

, cả đầu tóc dính đầy lòng đỏ lòng trắng trứng, ghê tởm c.h.ế.t .” Ngu Tương vuốt vuốt tóc mai.

“Hiện giờ Chu thị còn đang nhốt trong lao, Hoàng thượng thu hồi thánh ý, đày tất cả mười ba trong nhà bà , ít ngày nữa sẽ rời khỏi kinh thành. cấp của đại ca phụ trách áp giải , giúp ngươi chiếu cố bọn họ một chút ?”

“Người hiểu chỉ Kiều Kiều mà thôi!” Ngu Tương ôm vòng eo tráng kiện của bạn lắc lắc.

Sắc mặt Phạm Kiều Kiều đỏ hồng dữ dội, hào sảng cao giọng . Vì thanh danh của hai các nàng là một đống hỗn độn, ít khuê tú dám tiếp cận, những lời trừ Ngu Diệu Kỳ cũng ai thấy. Cả nhà lưu đày đủ khổ , nếu đường binh sĩ khó dễ, cũng thể còn sống đến chỗ lưu đày . Nghĩ như , Ngu Diệu Kỳ càng lĩnh hội sâu sắc sự ngoan độc của Ngu Tương.

Nàng thể thừa nhận, càng hiểu về Ngu Tương, nàng càng cảm thấy sợ hãi.

mà nàng cùng Ngu Tương là kẻ thù trời sinh, dù sợ hãi đến cũng dồn đối phương chỗ chết. Chỉ khi nàng chết, nàng mới thể trải qua những ngày sống yên .

Suy nghĩ xong, nàng đưa mắt chung quanh, thấy vài vị quý nữ vây quanh bên cạnh Thường Nhã Phù, ánh mắt vi thiểm.

Hiển nhiên Phạm Kiều Kiều cũng thấy Thường Nhã Phù, chỉ chỉ : “Xem xem, Thường Nhã Phù cũng đến đây kìa. Nghe ngày nàng trừ phục ngươi và nàng xảy tranh chấp, nàng ngươi mắng thiếu chút nữa treo cổ tự tử tự sát, vì thế mới chủ động lui hôn với ca ca ngươi. Tương Nhi, ngươi quả nhiên là giỏi mắng , cả kinh thành địch thủ!” Vừa dựng thẳng ngón tay cái lên vẻ kính nể.

Bị mắng vài câu treo cổ tự tử tự sát, nếu việc đặt ở kẻ khác lẽ sẽ chút khó hiểu, nhưng đặt Ngu Tương ai hoài nghi. Quý nữ trong kinh nàng mắng đến là chuyện thường xảy , nàng mắng đến mức dám gặp cũng hiếm, còn lúc nào nàng lười chẳng mở miệng sẽ lập tức nâng tay vung roi quất kẻ đó.

Nàng mười bốn tuổi cũng mới chỉ kết giao với hai bạn , một là Phạm Kiều Kiều, một là Cửu công chúa, đều là những thể đắc tội. Bên ngoài thì các quý nữ tỏ vẻ khinh thường Ngu Tương, kì thật nào mà chẳng chút ghen ghét trong lòng? Nàng quả thật là liệt hai chân, là một phế nhân, nhưng nàng vẫn sống thoải mái, khi còn thoải mái hơn bất cứ ai khác, tự tại hơn bất cứ ai khác. Bởi vì thể trọn vẹn, Ngu lão thái thái cũng dám lấy lễ giáo thế tục trói buộc nàng, lúc nàng vui vẻ là thể to, lộ hàm răng trắng noãn đều tăm tắp; Lúc bi thương buồn bã liền thể lớn, thoải mái đến mắt sưng đỏ; Lúc phẫn nộ thể chửi ầm lên nâng tay đánh , cho dù đắc tội với ai, tự nhiên sẽ trưởng quyền thế ngập trời xử lý giúp nàng. Nàng bộ cao thấp trong Ngu gia yêu sủng nguyên tắc, ngay cả việc thể lập gia đình, nàng thấy cũng hề gì đau khổ, nàng thể ở Ngu gia cô nãi nãi cả đời .

Từng chuyện từng chuyện liệt kê , khiến cho đám quý nữ lễ giáo thế tục trói chặt thể ghen ghét. Theo thời gian những thực sự cảm giác chung hận thù, phàm là những chỗ Ngu Tương xuất hiện, nhất định sẽ liên kết cô lập nàng.

Cũng bởi , nay Thường Nhã Phù nàng phá hủy hoan nghênh. Nàng đến chỗ nào, chỗ nhất định sẽ nhiều vây quanh dùng lời lẽ khuyên giải an ủi, đó tự lén lút sang cho Ngu Tương một ánh mắt chỉ trích.

Ngu Diệu Kỳ chỉ do dự trong chốc lát liền về phía Thường Nhã Phù, giữ chặt lấy bàn tay tái nhợt lạnh lẽo của nàng , ôn nhu : “Phù nhi tỷ tỷ, tỷ chứ? Tương Nhi… chuyện đó…… Thật sự xin .”

Nàng thôi, vẻ mặt hổ lộ sự thương hại cùng đồng tình, càng khiến các vị quý nữ nhận định chắc chắn Ngu Tương ỷ thế h.i.ế.p .

Thường Nhã Phù thấy nàng bước đây, vốn rời , nhưng khi lời lập tức dừng bước, khổ lắc đầu, một lát lắc đầu, giống như ngàn vạn ủy khuất dám hết.

lạnh : “Diệu Kỳ, vốn là song thai một , vì ngươi tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng hoà thuận như thế, ngươi kiêu ngạo ương ngạnh, tính tình quái ác. Ngu lão thái quân còn ngươi khuyết thiếu điều giáo, đúng là mắt mờ !”

Ngu Diệu Kỳ liên tục xua tay, vẻ mặt chua sót, càng khiến đều đoán nàng ở Ngu phủ Ngu Tương ức h.i.ế.p đến mức nào, càng thêm đồng tình với nàng, vội vàng vây quanh nàng dùng lời lẽ an ủi.

Lúc đám còn đang chuyện, Phạm Kiều Kiều đang phụ giúp đẩy Ngu Tương tới gần, sắc mặt Thường Nhã Phù trắng bệch, nhấc chân trốn, tam cô nương phủ Trấn Quốc Công giữ chặt : “Vì ? kẻ mặt mũi cũng ngươi. Có một , ngươi càng sợ nàng, nàng càng trèo lên đầu ngươi , nên dạy dỗ nàng một chút mới đúng.”

“À, ngươi nên dạy dỗ thế nào đây?” Ngu Tương vung mã tiên nhíu mày hỏi.

Đánh cũng đánh , mắng cũng mắng xong, Ngu Tương sợ bất cứ cái gì, chọc đến cọng lông của nàng, nàng thể xốc nát thọ yến của Phạm phu nhân lên như chơi, đó là Ngu Phẩm Ngôn đến phủ Trấn Quốc Công tìm nàng tính sổ. Tam cô nương nhất thời ngậm miệng , cổ họng ấp a ấp úng, mặt cũng đỏ lên.

Thường Nhã Phù vội vàng phục thấp , tiến lên bồi tội.

Vài vị quý nữ thật sự thể nổi, kéo nàng trốn phía , kiên trì trách mắng: “Ngu Tương, nơi Ngu gia, ngươi đừng gây chuyện. Ngươi hại Phù nhi còn đủ , thế nào nữa? Người trời , ngươi coi chừng gặp báo ứng. Nơi chào đón ngươi, ngươi mau cút ngay.”

Chân mày Ngu Tương dựng thẳng lên, đây là điềm báo nàng sắp tức giận. Thường Nhã Phù thấy tình thế vội vàng khuyên mấy vị quý nữ do dự rời , e sợ cái miệng Ngu Tương sẽ chút giấu giếm phun chuyện của . Nếu mẫu nhờ yến hội để dẫn nàng gặp gỡ nhà chồng tương lai, nàng nào dám chạm trán với Ngu Tương. Nay đồng ý chịu cưới nàng cũng chỉ còn vị võ tướng thô bỉ mà thôi.

Loading...