Việc buôn bán lãi ít tiêu thụ mạnh. Ngoài mặt trông vẻ một cân thóc chỉ lời một hai hào, bõ bèn gì, thế nhưng lượng tăng lên mấy vạn cân thì kiếm tiền đầy bồn đầy bát.
Bây giờ qua thời gian ăn cơm tập thể , ruộng khoán cho từng hộ gia đình sản xuất, lúa trồng đều giữ cho nhà ăn, ăn hết mà bán , thì tiền đó cũng là của nhà .
“Mọi sang đây xếp hàng , từng nhà lên một, chen lấn. Đến đây, đến đây, sang bên ...”
Trưởng thôn hét lớn một tiếng, mấy đàn ông đều về phía trưởng thôn để xếp hàng.
Đây cũng đầu tiên trong thôn bán thóc, lúc xếp hàng cũng mâu thuẫn gì cả.
Trưởng thôn đặt một cái cân lớn mặt tất cả , tay ông cầm bút và vở bắt đầu đăng ký.
Có khá nhiều , mà trưởng thôn mới học hết tiểu học cho nên ghi chép chút chậm chạp.
Trước mấy chuyện tính toán đều tìm mấy thanh niên trẻ học trong thôn đến , chẳng hạn như năm ngoái là do Tô Vận ghi sổ.
Thế nhưng hôm nay trời nóng nực quá, Tô Vận đến, những trẻ tuổi học khác trong thôn cũng đến xem náo nhiệt, phần lớn những tới đây đều là những từng học.
Trưởng thôn đảo mắt qua bốn phía, đang định nhờ đến nhà tìm Tô Vận sang đây giúp đỡ, thì đột nhiên thấy Tô Trà đang bóng cây cổ thụ cách đó xa.
Ông cân nhắc Tô Trà cũng là học sinh cấp ba, còn học cùng một trường với Tô Vận, lẽ năng lực cũng tệ lắm .
“Tô Trà, Tô Trà, cháu sang đây.”
Tô Trà đang tránh nắng tán cây thấy gọi tên , cô ngẩng đầu lên thì thấy trưởng thôn đang phất tay ý bảo cô qua đó.
", chính là cháu đó. Tô Trà, cháu sang đây giúp đỡ ghi sổ một chút." Trưởng thôn cũng là còn cách nào khác nữa, vốn dựa theo kế hoạch thì ngày mai xe của đội vận tải mới đến đây, thế nhưng họ mới đột xuất thông báo rằng sẽ đến, trưởng thôn cũng kịp nhớ đến việc tìm phụ trách việc .
Thế nhưng bây giờ ông tìm một đấy ư?
"Nhanh nhanh nhanh, trưởng thôn bảo con qua đó tính sổ sách kìa." Vương Tú Mi vô cùng vui vẻ, năm ngoái lúc thấy Tô Vận tính sổ sách ở đó, trong lòng Vương Tú Mi thầm để cho Tô Trà .
Tô Trà Vương Tú Mi đẩy nhẹ một cái, thấy già vội vàng như thế, cô về phía trưởng thô bên .
Tô Trà chậm rãi đến mặt ông , trưởng thôn đánh giá Tô Trà một lát mới cất tiếng: “Cháu ghi thóc của , đó tiền ở ngay cột phía . Động tác nhanh một chút nhé.”
"Dạ." Tô Trà gật đầu đồng ý, đó lập tức nhận lấy sách và bút mà trưởng thôn đưa qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-14.html.]
Tô Trà cầm bút ở một bên, mấy đàn ông khiêng bì thóc đặt lên cân.
Cô nâng mắt lên liếc con hiển thị cân, Tô Trà nhanh chóng mấy con xuống mặt giấy, vài giây tính toán thêm mấy con nữa ở cột phía .
Sau khi nhỡ kĩ , Tô Trà ngẩng đầu lên, cất tiếng: “Người tiếp theo.”
Sau đó, ai di chuyển, ngay cả mấy đàn ông cân thóc xong cũng nghệt mặt chằm chằm cuốn vở tay Tô Trà.
"Sao thế ạ? Người tiếp theo lên ạ." Tô Trà mờ mịt hỏi.
Một câu của Tô Trà khiến tất cả hồn , về cuốn sổ của Tô Trà, xác định hai cột cân và tiền đều ghi lên đó.
“Tô Trà, cháu tính sai thế?”
Rốt cục, nhịn cất tiếng hỏi một câu.
Vừa , bọn họ mới cân xong, Tô Trà xoành xoạch xuống hai con liên tiếp. Con bé chắc... thể tính nhanh như thế ?
Nghe thấy hỏi như thế, Tô Trà khẽ sửng sốt, cô cúi đầu hai con mà ghi chép sổ, xác định hề tính sai.
Tô Trà ngẩng đầu lên, thấy những khác đang cô bằng biểu cảm vi diệu thì cô chẳng hiểu cả.
Đây là, ?
"Cháu tính đúng mà ạ." Tô Trà trả lời.
Nghe thấy Tô Trà thế, những khác đều tin. Trước họ cũng thấy thanh niên trẻ học đến đây tính giúp , cho dù thông minh đến nữa, cũng mất một lát mới thể tính con .
Thế nhưng , Tô Trà dường như thèm nghĩ ngợi gì xuống .
Làm thế, thật sự thể đúng ư?
Lần Tô Vận cho dù tính toán nhanh, thế nhưng cũng nhanh như Tô Trà thế .
"Ha ha." Có một tiếng đột nhiên vang lên.
Nghe thấy tiếng , đều đầu về nơi phát .
Sau đó thấy, chính là Trương Thúy Hà.