Lần con ranh moi hết tiền , họ thấy con bé ghê gớm nữa.
"Tô Thắng Hoa, những gì đồng ý ? Nếu như đồng ý thì bằng lòng ly hôn, nếu như đồng ý, thì chúng cứ chịu đựng tiếp , chỉ cần sợ khác chê , cũng sợ như thế nào."
Dù hôm nay Vương Quyên đến đây cũng là quyết tâm lành gáo vỡ là muôi, còn mặt mũi thì hà tất để ý cái gì nữa.
"Ngoại trừ điều kiện thứ nhất, hai điều kiện đồng ý." Tô Thắng Hoa lên tiếng .
Ông thành thật chứ là đồ ngu.
Trong nhà vốn còn tiền, ông còn nợ bên ngoài năm trăm đồng, nếu như đồng ý đưa hai trăm đồng, ông gánh khoản nợ bảy trăm đồng, hơn nữa ông còn đang mượn thêm hai trăm đồng để mua giống cây trồng, thế là tổng cộng nợ những chín trăm đồng.
Chín trăm đồng là bao nhiêu tiền chứ? Tô Thắng Hoa cảm thấy trồng trọt cả đời cũng chắc trả hết nợ .
Vương Quyên thấy Tô Thắng Hoa đồng ý, lập tức "hừ" lạnh một tiếng, :
"Vậy ông như thế nào? đẻ cho ông hai đứa con gái, trâu ngựa hầu hạ ông nhiều năm như , hai trăm đồng còn cảm thấy đủ ."
"Ông tính mà xem, cho dù là giúp việc ông mời tới, một tháng trả cho một đồng, một năm mười hai đồng, và ông kết hôn hai mươi năm, chính là hai trăm bốn mươi đồng, đòi hai trăm đồng là rộng lượng ." Vương Quyên rõ ràng mạch lạc đấy.
lời trình độ thế đương nhiên bà thể tự nghĩ , là Tô Vận dạy cho bà .
Con gái Tô Vận , phụ nữ độc lập, sự nghiệp của riêng mới đàn ông khinh thường.
Vương Quyên cảm thấy lời Tô Vận sai, nhất là khi tiền, Vương Quyên càng thêm tán thành quan điểm .
Bà tiền, ăn gì thì ăn, mua gì thì mua, cần ngửa tay xin Tô Thắng Hoa nữa, cảm giác quá là sung sướng.
Tô Thắng Hoa giỏi chuyện, Vương Quyên tính toán như , ông phần phản bác .
Thấy Tô Thắng Hoa ngậm miệng gì, trong mắt Vương Quyên lóe lên vẻ đắc ý.
"Tô Thắng Hoa, ông ly hôn ? Đáp ứng điều kiện của , sẽ lập tức ly hôn."
Bầu khí nhất thời nặng nề, ai trong phòng lên tiếng, đều chờ Tô Thắng Hoa .
Bên ngoài phòng, Tô Trà, Tô Bảo và Vương Tú Mi mới tới liền thấy câu khó nén nổi đắc ý của Vương Quyên.
"Gái ngoan của ơi, thật sự ly hôn ?" Vương Tú Mi nhỏ giọng thì thầm với Tô Trà.
Tô Trà hé răng, kéo Tô Bảo bên cạnh, cất bước phòng.
Trong chớp mắt Tô Trà xuất hiện, trong phòng đều sang, phản ứng mạnh nhất là hai em nhà họ Vương.
Hai em trợn tròn mắt, khóe miệng khỏi giật giật.
Mẹ kiếp, con nhóc tới đây ?
Hai em nhà họ Vương bày tỏ: linh cảm !
Tô Trà mỉm ngoan ngoãn với lớn trong nhà, đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-168.html.]
Ông cụ lên tiếng đầu tiên, gương mặt nghiêm nghị xuất hiện ý , vẫy tay:
"Tới đây Tô Trà, bên ."
"Ôi, vẫn là ông nội thương con." Tô Trà ngọt một tiếng, dắt theo Tô Bảo tới, đó đưa tay kéo chiếc ghế dài đặt bên cạnh ông cụ .
"Sao về ? Hai ngày nay bận lắm ? Còn về thôn xem heo con nữa?" Ông cụ lên tiếng hỏi Tô Trà, thái độ ôn hòa hơn chút.
Tô Bảo bên cạnh, thái độ ôn hòa của ông cụ, mặt mang vẻ bình tĩnh.
"Hai hôm nay Tô Bảo cảm, cho nên cả nhà tới."
"Tô Bảo ốm? Có nghiêm trọng , khám bác sĩ ?" Ông cụ gương mặt đen nhẻm của Tô Bảo, quan tâm hỏi han.
"Ông nội ơi, hôm qua con khỏe , bây giờ thể ăn ba cái bánh bao nhân thịt lớn đấy. Ông nội ơi, con uống cháo ba ngày , con ăn thịt." Tô Bảo nũng với ông nội, bé thực sự thèm thịt.
Là một thích ăn thịt mà ba ngày ăn, đây là cực hạn của Tô Bảo .
"Ha ha ha, , lát nữa ông nội mua bánh bao nhân thịt cho con ăn." Ông nội cơn thèm ăn thịt của Tô Bảo cho buồn , bật ha ha trả lời một câu.
Những khác trong phòng chút cạn lời, nhất là Vương Quyên nhịn một bụng lửa giận.
Bà sớm hai ông bà cụ trọng nam khinh nữ, xem xem đối với Tô Bảo thế nào kìa, chỉ là cháu trai thôi ? Có gì ghê gớm chứ?
Vương Quyên tự động bỏ qua việc thực ông cụ cũng với Tô Trà, đây cũng với cả Tô Vận.
Ông cụ thương Tô Bảo như cháu trai, nhưng đối với Tô Trà thì khác, ông cụ đối đãi với cô như một năng lực việc.
Một bên là đối đãi với con cháu, một bên là đối đãi với cùng địa vị, rõ ràng ông cụ sẽ coi trọng bên nào hơn.
"Tô Thắng Hoa, ông còn là đàn ông ? Ông một câu ly hôn ?"
Vương Quyên dứt lời, Tô Thắng Hoa đáp theo phản xạ:
"Có ly hôn!"
Từ câu trả lời thể thấy Tô Thắng Hoa quyết tâm ly hôn.
Vương Quyên nghẹn lời, quả thực sắp Tô Thắng Hoa cho tức c.h.ế.t .
"Vậy chúng ly hôn , trả hai trăm đồng, Tô Vận về với , Tô Diệp về với ông, trong vòng năm năm ông phép kết hôn."
Lần đầu tiên Tô Trà thấy điều kiện ly hôn như thế, thể bội phục bà bác cả Vương Quyên .
Nhìn xem đầu óc kìa, con gái Tô Vận thể kiếm tiền thì bà dắt , Tô Diệp tính tình thật thà giống Tô Thắng Hoa thì bà để , nợ nần cũng mặc kệ, còn đòi Tô Thắng Hoa bồi thường cho hai trăm đồng, cuối cùng còn cho Tô Thắng Hoa kết hôn trong vòng năm năm, điều kiện thật ác!
Năm nay Tô Thắng Hoa bao nhiêu , bốn mươi tuổi đấy.
Đợi qua năm năm nữa là bốn mươi lăm, một đàn ông bốn mươi lăm tuổi còn tìm phụ nữ thế nào chứ?
Điều kiện của Tô Thắng Hoa bây giờ, trong nhà chẳng còn gì, còn vác thêm con gái Tô Diệp của vợ , với điều kiện như thế quả phụ cũng còn suy nghĩ đấy.