Thời tiết hôm nay vẫn còn lạnh, Tô Trà ở phía , đầu quấn một cái khăn quàng, cả khuôn mặt chỉ để lộ hai con mắt như nước trong veo, mặc chiếc áo bông màu đỏ tươi, kết hợp với cái quần bông màu đen, qua thấy khí vui mừng, hì hục đạp xe đạp thẳng đến nhà họ Vương.
Xe đạp dừng , bà cụ Vương lập tức nghênh đón, đầu tiên bà về phía đồ đạc mang đến, thịt, coi như vẫn còn tâm, bà cụ Vương âm thầm gật đầu.
"Ô kìa, đến , nhanh lên, nhà ." Bà cụ Vương niềm nở chào hỏi mời bọn họ , cần chờ Vương Tú Mi mở miệng , bà cụ Vương nhanh nhẹn vươn tay cầm thịt và bánh ngọt xách nhà.
Thấy hành động nhanh nhẹn của bà già, khoé miệng Vương Tú Mi giật một cái, đừng bà lớn tuổi nhưng vẫn khoẻ mạnh.
"Thằng cả, con dâu cả, cả nhà em gái con trở về , nhanh rót nước nóng mang lên đây, hả?" Bà cụ Vương đến vách tường trong sân hét lên một câu.
"Có , đều hết." Trong phòng vang lên một câu trả lời.
"Nhanh nhanh nhanh, nhà , nếu nhà các con sẽ về hôm nay thì hôm qua chuẩn thịt , ngờ các con về nhà mang theo nhiều thịt như , thịt nhiều quá, ăn một bữa cũng hết ." Bà cụ Vương kêu bọn họ nhà lảm nhảm cằn nhằn.
Nghe những lời của bà già, Vương Tú Mi liếc mắt, mở miệng : "Thịt nhiều quá, chúng con thể mang về..." Bà cầm thịt lên tính mang về nhà ăn.
"Không nhiều nhiều, thể để tủ đông, chờ các con trở về vẫn thể ăn." Bà cụ Vương thấy Vương Tú Mi mở miệng thì nàng gì, vội vã mở miệng ngắt lời.
Nói đùa chứ, thịt mang về nhà đẻ, thể để mấy lấy về? Nghĩ gì ?
Bà cụ Vương bĩu môi, nghĩ con gái bà đúng thật vô cùng keo kiệt, nhà thì trại nuôi heo mà mấy miếng thịt heo cũng lấy .
Mấy bọn họ nhà, Vương Phát Tài lập tức quen với Tô Thắng Dân, đầu tiên ông đưa cho Tô Thắng Dân một điếu thuốc.
Tô Thắng Dân cầm lấy điếu thuốc mà vợ đưa, ông hút, tiện tay kẹp thuốc lên tai, miệng : "Anh , năm mới vui vẻ, chúc năm mới vạn sự như ý, thành công như mong đợi!"
"Được , chúc chú em cũng phát tài, công việc ăn càng ngày càng lớn, càng ngày càng thuận lợi." Vương Phát Tài ha hả trả lời, xoa tay, ngượng ngùng một lúc tiếp tục : "Thắng Dân, gần đây đội vận chuyển của em đang tuyển ?"
"Anh , tin tức ở ?" Tô Thắng Dân tỏ vẻ việc ngay cả ông cũng , thì vợ lấy tin tức từ ?
"Anh chợt , em xem, ?"
"Anh , chuyện để em về hỏi , nếu thật sự tuyển , em nhất định sẽ để giúp em một tay, nhưng mà chuyện tuyển em cũng , như thế , , để em trở về hỏi, hỏi thì chúng bàn tiếp."
Tô Thắng Dân thuận tiện pha trò, dù ông cũng quan tâm đến việc tuyển , để vợ đội vận chuyển, đầu ông còn úng nước.
Bên , Tô Trà ngoan ngoãn bên cạnh Vương Tú Mi, trong tay cô đang cầm một ly nước nóng, cô yên và bà ngoại chuyện.
"Tú Mi , lên thị trấn thấy một cuộn vải ." Bà cụ Vương uyển chuyển , lúc bà chuyện vẫn len lén quan sát vẻ mặt Vương Tú Mi.
"Nếu vải , thì mua , trai con vô cùng hiếu thảo, mua gì mà mua thì cứ cầm giày đánh !" Vương Tú Mi chậm rãi uống một hớp nước nóng, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-225.html.]
"Ý , con mua mà là nỡ." Bà cụ thầm nghĩ, như , nỡ mua thì con gái bỏ tiền mua đúng ?
"Cái gì, nỡ mua để gì, mệt mỏi cả đời nên để tròn trách nhiệm hiếu kính , xem con cũng bán thịt để mang thịt về hiếu kính , đừng , nên ăn nhiều uống nhiều lên một chút." Vương Tú Mi vung tay, động tác vô cùng khí phách.
Tô Trà đang ở một bên, suýt chút nữa bật tiếng.
, nên ăn nhiều, uống nhiều một chút, chỉ cần tiêu tiền của đồng chí Vương Tú Mi, thích tiêu gì thì tiêu.
Lúc , lồng n.g.ự.c bà cụ Vương kịch liệt phập phồng mấy , thể thấy bà Vương Tú Mi chọc đến vô cùng tức giận.
Tốt lắm, đều con gái là tri kỷ.
Tri kỷ Vương Tú Mi tệ đến cỡ nào mới thể lạnh lùng như .
"Mẹ, suy nghĩ kĩ, mấy thứ như tiền khi sống mà dùng thì đến lúc c.h.ế.t cũng thể mang theo, trai hiếu thuận với thì đó là thành tựu của , trong thôn đều con là đứa con vô cùng hiếu thảo. Cho nên thể mua cho một cuộn vải để may quần áo chứ, thấy con đúng ?" Vương Tú Mi cảm thấy vẫn đủ, tiếp tục cằn nhằn khuyên bảo bà .
... cái rắm!
Tâm trạng của bà cụ Vương chỉ thể hình dung bằng một câu … đứa con gái , sinh nó còn bằng sinh cây gậy gỗ!
"Đột nhiên quần áo mới nữa."
"Tại nữa?" Vương Tú Mi nhíu mày, vẻ mặt quan tâm, hỏi.
Bà cụ Vương gì.
Liếc mắt … còn thể tại , đương nhiên là cây gậy gỗ tức giận!
Bên cạnh, bàn tay nhỏ bé của Tô Trà cầm ly nước, len lén uống một hớp, mắt đảo qua đảo và bà ngoại.
Chậc chậc, cao thủ đánh giống với thường!
Đồng chí Vương Tú Mi vẫn mạnh hơn một chút, lợi hại!
Hôm nay con gái đưa chồng và mấy đứa cháu về nhà, thế nên dù bà cụ Vương bận thế nào thì cũng sắp xếp thỏa, cộng thêm việc Vương Phát Tài từng , chuyện tham gia đội vận chuyển còn nhờ cậy Tô Thắng Dân.
Tô Thắng Dân là loại thấy thỏ mới thả chim ưng, rải chút ngon ngọt thì Tô Thắng Dân chịu giúp đỡ?
nhà họ Vương một điều rằng cho dù chút ngon ngọt thì Tô Thắng Dân cũng đồng ý giúp đỡ.
Nhân lúc bà cụ bận rộn trong phòng bếp và Vương Phát Tài ngoài mua rượu, lập tức cặp vợ chồng Tô Thắng Dân tụm một chỗ bắt đầu chuyện.
"Hả, là trai của em gia nhập đội vận chuyển để việc? Anh nghĩ thế nào, giống như trai của em, đừng là ở đội vận chuyển, cho dù là ở trại nuôi lợn cũng tìm loại giống như trai của em , ăn thiếu miếng nào nhưng chả việc."