“Tô Trà, mày là cái thá gì, mày tưởng là báo cảnh sát thì tao sợ mày , mày còn dám đánh tao!” Tô Vận la hét om sòm, duỗi tay đánh Tô Trà.
mà ngay từ đầu lúc cô đang ngây thì mất quyền đánh , hiện giờ cô Tô Trà đè lên thì càng chiếm ưu thế.
Vương Quyên ở bên cạnh thấy Tô Vận đánh thì lập tức chạy hỗ trợ, nhưng mà Vương Tú Mi nhanh tay hơn một chút, chặn động tác của bà .
“Cô gì đấy? Nếu cô mà dám đánh thì cũng đánh.” Vương Tú Mi lạnh mặt mở miệng .
Vương Quyên Vương Tú Mi như thì chần chờ trong chốc lát, cuối cùng cũng chạy hỗ trợ nữa.
Thấy Vương Quyên giữ , Vương Tú Mi trông thấy con gái chiếm ưu thế còn chậm rãi một câu: “Con ơi, cần vội, con đánh đến lúc nào cũng .”
Tô Trà thấy thì trong lòng cảm thán một câu… là bà Quốc dân!
Công an thấy một màn như thì rối rắm, hiện tại cần chạy can ngăn là…Chỉ cần suy xét ba giây, đồng chí công an xoay ngoài.
Đồng chí công an tỏ ý: Ai da, nãy chuyện gì đấy? Sao thấy gì?
Mặt Tô Vận đánh sưng lên, dấu tay cũng in lên má. Có lẽ vì đau quá nên trong chốc lát Tô Vận suýt đẩy thể bé nhỏ của Tô Trà xuống, nhưng cũng chỉ là suýt nữa mà thôi.
Không thành công là vì đồng chí Tô Thắng Dân cẩn thận đạp Tô Vận một phát, một chân một nữa đá Tô Vận sấp xuống.
Tô Trà cũng nhanh trí, thấy Tô Vận sấp xuống đất, lập tức cưỡi lên.
Nhìn đến động tác của Tô Thắng Dân, Vương Quyên nhịn mở miệng chỉ trích: “Mấy chơi , là một đánh một cơ mà?”
Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi quyết đoán cho Vương Quyên một ánh mắt xem thường.
Ai đồng ý cùng bà một đánh một?
Vẻ mặt Vương Quyên ngơ ngác: Vương Tú Mi cho bà giúp Tô Vận, như là cam chịu để Tô Trà và Tô Vận một đánh một ?
Đối diện với ánh mắt thể tin của Vương Quyên, vẻ mặt Vương Tú Mi tràn đầy vô tội.
A, bà như ?
Bà hề !
Vương Tú Mi xông lên đánh Tô Vận một trận cảm thấy hiện tại tính tình của là hiền hòa nhất .
Bắt nạt con gái của bà là bà đánh!
Lúc Tô Vận công an mang về Cục Công An, khuôn mặt thanh tú, trắng nõn của cô sưng như đầu heo, cả cũng nhếch nhác, quần áo dính đầy bùn.
Dọc theo đường , Tô Vận thể là “Phong cảnh vô hạn”.
Tô Vận đưa tới đồn trong sự chỉ trỏ của .
“ báo án. Tô Trà mới đánh , khám nghiệm thương tích.”
“À, hết phối hợp với chúng , còn chuyện khác thì .” Mặt công an cảm xúc trả lời cô .
“Không , khám nghiệm thương tích ngay bây giờ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-235.html.]
“Ngại quá, mời quý cô đây hợp tác việc với chúng .” Công an vẫn đổi vẻ mặt trả lời.
“ khiếu nại !” Tô Vận tức hộc máu, rống lên một câu.
“Xin cô hãy hợp tác việc với chúng .” Lần thì từ “quý cô” cũng thành “cô”, thể thấy công an mất kiên nhẫn.
Công an đưa cô tới đây là để hợp tác việc, còn nếu như khiếu nại thì đợi khi nào cô thể ngoài tiếp!
Vụ án nghiêm trọng, nếu là bình thường đành, nhưng hại phận đặc thù, cô thể ngoài còn xem xét ý kiến của Tô Trà.
Tô Vận nghĩ đến việc lén giải hòa, bồi thường?
Không chuyện đó !
Tô Trà bày tỏ rằng cũng , đầu óc của Tô Vận bình thường, ai nếu thả thể cắn bừa bãi nữa ?
Tô Trà gì khác chỉ cần việc công xử theo phép công là . Chuyện của Tô Vận cần xử lý như thế nào thì cứ xử lý như thế đấy.
Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, chuyện mà Tô Vận đồn khắp thôn Thanh Sơn.
Người dân chuyện của Tô Trà là do Tô Vận sai thì đều cảm thấy sởn tóc gáy.
Đứa con gái đó tuổi còn nhỏ mà tàn nhẫn thật, mâu thuẫn một tí thôi hủy cả đời .
Cũng may Tô Trà việc gì, nếu đổi thành con gái của họ thì chẳng hại cho thê thảm ?
Các cụ ông nhà họ Tô cũng tức giận vì chuyện Tô Vận , đặc biệt là ông nội Tô Trà. Ông cụ quyết đoán mở họp trong thôn để xóa tên Tô Vận trong gia phả dòng họ.
Trong lòng Tô Thắng Hoa khó chịu, dù cũng là con gái . Bị tới nông nỗi thì trong lòng Tô Thắng Hoa khả năng thoải mái .
Mặc dù trong lòng dễ chịu nhưng Tô Thắng Hoa cũng mặt mũi cầu xin nhà chú hai thả Tô Vận.
Con chuyện gì thì chịu trách nhiệm với việc đó.
Ngay cả Tô Thắng Dân cũng đánh tiếng , chuyện ông con gái của ông, đừng ai tới xin xỏ.
Người nhà họ Khương cũng tin, Khương âm thầm thấy may mắn vì lúc cắt đứt quan hệ với Tô Vận. Đồng thời trong lòng bà cũng nghĩ mà sợ hãi.
Lúc bà còn Tô Vận con dâu , hiện giờ tính tình Tô Vận như thế, Khương thử tưởng tượng, lỡ như lúc thành công thật và Tô Vận cửa nhà họ Khương, trong lúc cả nhà sống cùng khó tránh khỏi lục đục.
Nếu như mâu thuẫn, chẳng lẽ Tô Vận cũng tìm cách đối phó với bọn họ?
Trên thực tế, Khương mèo mù vớ cá rán đoán đúng , dựa theo kịch bản, khi Tô Vận gả cho Khương Triều Dương thì tâm tính cũng đổi.
Cô cho rằng tính tình chồng , cho nên khi lấy chồng thì cũng nể mặt gì nữa mà càng ầm ĩ kinh hơn.
Nếu Tô Vận thích Khương Triều Dương thật nên vẫn còn nghĩ đến đó là của Khương Triều Dương, sợ rằng Khương gây chuyện như thế thì thật sự khả năng Tô Vận sẽ nhẫn tâm xử lý luôn.
Tô Vận kinh ngạc, tại Vương Kim Nguyên là thủ phạm gây tội, còn hai tên khác cũng định tội hai năm còn cô kịp gì phán ba năm tù?
Ba năm tù thì sẽ lưu hồ sơ, ba năm, cô ngoài cùng cái hồ sơ như thì thể cái gì?
Suy nghĩ một chút thì, nếu là bình thường tù đó tù tìm việc thì , nhưng cô buôn bán cá nhân, nếu đối tượng hợp tác chuyện , khẳng định là họ sẽ đánh giá.
Sau khi Tô Vận nhốt vài ngày thì vụ án cũng điều tra xong. Cô là nhân vật chủ chốt, hành vi phạm tội nghiêm trọng.