Nháy mắt đến lúc mấy Tô Thắng Dân về.
Hôm nay Tô Trà còn xin nghỉ nửa ngày để đến ga tàu tiễn bọn họ.
Ga tàu hỏa khá đông , Tô Thằng Dân và Vương Tú Mi hề buồn bã mà ngược vui vẻ, dù thì họ sẽ nhanh chóng trở Bắc Kinh.
“Được , con gái công việc của con bận rộn cần đến tiễn cha nữa , chút nữa cha tự lên tàu là .”
Vương Tú Mi nắm tay con gái, cuối cùng vẫn kìm nhắc nhở.
“Con gái , dù công việc con bận rộn nhưng vẫn ăn uống đầy đủ, mua nhiều đồ để trong nhà , con ăn nhé, để mấy nữa hết hạn hỏng mất, còn nữa, mang cho con ít thịt treo trong bếp cho con , con nấu thì mang đến nhà ăn nhờ họ nấu cho.”
“Vâng , con , về đến nhà thì nhớ gọi điện cho con.” Tô Trà trả lời, gì cũng đúng hết.
Gia đình lên ở với cô một thời gian, giờ đột nhiên về, Tô Trà nỡ.
“Chị, em về quê sẽ nhớ chị.” Tô Bảo bên cạnh ôm một cái túi đựng mấy thứ đồ chơi nhỏ của thằng bé, là mang về quê bán.
Bạn nhỏ Tiểu Bảo bên trung gian kiếm ít chênh lệch, mới bao tuổi tính toán như , lớn lên nhất định sẽ kiếm nhiều tiền.
Tô Trà đưa tay xoa đầu Tô Bảo, cô : “Chị cũng sẽ nhớ em, học hành chăm chỉ, nếu còn để điểm thi cuối kỳ của em tám mươi điểm, thì đến lúc em lên Bắc Kinh chị sẽ bổ túc cho em một khóa đấy.”
Mới bao lâu mà điểm tụt xuống tám mươi , tinh thần đều tập trung chuyện kiếm tiền hết thì mà ?
Trẻ con là uốn nắn từ nhỏ, học hành chăm chỉ ngày ngày tiến bộ!
Nghe chị Tô Trà nhắc đến thành tích của , Tô Bảo lập tức chột .
Mười mấy phút , tàu hỏa đến, tiễn lên tàu, tàu hỏa lăn bánh, Tô Trà khỏi rơm rớm nước mắt.
Tàu hỏa chậm chạp lăn bánh, Vương Tú Mi vẫn còn vẫy tay với Tô Trà qua cửa sổ, đó càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt của cô…
Tiễn nhà lên tàu hỏa xong, Tô Trà càng tập trung công việc hơn.
Đoàn tàu tu tu xình xịch đưa một nhà Vương Tú Mi về quê.
Vương Tú Mi về quê liền xem trang trại nuôi heo.
Người trong thôn thấy Vương Tú Mi về thì lũ lượt hỏi chuyện.
“Ôi, Tú Mi bà về đấy , bà lên tìm con gái . Tô Trà Bắc Kinh thế nào ? Có con bé đón ông bà lên hưởng phúc ?”
“Việc đó còn bàn , vợ chồng Tú Mi Thắng Dân đối với Tô Trà như thế, Tô Trà nhất định hiếu thảo, mấy nữa nhất định sẽ đón họ lên cùng.”
“Có thật ? Vậy Tú Mi ở Bắc Kinh gì vui ?”
Trước những lời hỏi thăm của , Vương Tú Mi bình tĩnh, bây giờ trong túi bà còn giấu mấy trăm nghìn tệ của con gái, lên Bắc Kinh chỉ chuyện phút mốt.
Con gái bà hiểu thảo, chuyện còn bàn ?
“Ôi, con gái cũng hiếu thảo quá , và Thắng Dân bàn với một thời gian nữa sẽ lên Bắc Kinh với con gái, dù Tô Trà ở Bắc Kinh một cũng ai chăm sóc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-281.html.]
“ chúng cũng cần lo lắng, con bé ngoài là xe đưa xe đón, ôi, còn nhỉ, con gái giờ xe ô tô, cũng tiện, còn mất tiền gọi xe.”
“Còn nữa con gái bây giờ lương , một tháng bao nhiêu cũng hỏi, dù cũng là tiền của Tô Trà, chúng cũng lo lắng, cha như chúng chỉ mong con cái khỏe mạnh, vui vẻ là .”
“À đúng , chúng còn chụp ảnh nữa, nào nào, xem , đây là Thiên An Môn, hôm đó chúng cùng xem lễ thượng cờ, hôm đó đông lắm, lễ thượng cờ lắm.”
Nói đến khoe khoang thì Vương Tú Mi thua ai bao giờ.
Người trông thôn những bức ảnh Vương Tú Mi lấy thì lạ lẫm. quảng trường Thiên An Môn tráng lệ, ai nấy đều vô cùng hâm mộ.
“Ôi, con bé Tô Trà càng ngày càng xinh, kiếm một trai mới xứng với Tô Trà .”
“Ha ha ha, tất nhiên tìm một trai .”
Nghe lời ngưỡng mộ của những xung quanh, Vương Tú Mi ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng tự hào.
Nhìn , đây là con gái bà đấy!
Không hổ là vợ chồng, Vương Tú Mi khoe khoang với trong làng, thì Tô Thắng Dân cũng khoe với mấy trong đội vận chuyển, đến cả bạn nhỏ Tô Bảo cũng dịp lên mặt với bạn bè.
Hê hê, trong đám trẻ thằng bé là đứa nhỏ duy nhất Bắc Kinh, còn ô tô, ăn vịt Bắc Kinh, còn ở nhà to nữa!
Ở Bắc Kinh, chuyện , nhà họ Lý kín tiếng một thời gian .
Lý Quốc Lương ở nhà thì , chuyện ở quê cũng sắp xếp xong , ông ở quê đừng chiều chuộng Lý Bạch Lộ, Lý Bạch Lộ còn xuống ruộng đồng với .
Thôn Sa Bình, Lý Bạch Lộ cả ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời, vô cùng mệt mỏi, đến cả làn da trắng của cô cũng phơi đen mấy tông, nhưng Lý Bạch Lô gọi về Bắc Kinh một cuộc nào, chỉ cắn răng chịu đựng.
Cô càng mệt, những cảm xúc tiêu cực xa dành cho Tô Trà càng tăng.
Sau sự việc , cuộc sống của Lý Bạch Lộ luôn nhiều giám sát, khi loại trừ mối nguy hiểm Lý Bạch Lộ , thì cô sẽ theo dõi, cả Lý gia cũng như .
Chỉ một chuyện nhỏ như của Lý Bạch Lộ cũng thu hút nhiều sự chú ý của những đang trốn trong thôn.
Chỉ mới vài ngày mà thôn nhỏ như thôn Sa Bình chú ý.
Đánh điều gì đúng nhưng một thế lực cũng dám manh động, họ xác nhận thông tin mới thể vạch kế hoạch .
Hơn nữa bên cạnh Lý Bạch Lộ giám sát, họ dám manh động, sợ đánh rắn động , hoặc thể bại lộ, đến lúc đó thì mất cả chì lẫn chài.
Tình hình của Lý Bạch Lộ báo cáo lên, điều càng thu hút chú ý hơn.
Thậm chí phía Lý Quốc Lương cũng loáng thoáng nhận tin tức, Lý Bạch Lộ c.h.ế.t cũng chịu thừa nhận, chịu mở miệng, Lý Quốc Lương cũng như đống lửa.
Nhỡ vì một Lý Bạch Lộ mà cả nhà họ Lý kéo xuống nước thì coi như xong.
Nếu đương sự Lý Bạch Lộ nhiều theo dõi như mà cảm giác gì thì cũng , nhưng cô định thèm để ý.
Tiến độ bên nhà máy Trầm Trang nhanh, chip và bản vẽ thiết kế của Tô Trà nên việc tiến hành thuận lợi.
ti vi màu đời, Trầm Trang lập tức gọi cho Tô Trà.
Nghe tin , Tô Trà vô cùng vui vẻ.