Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-04-28 20:46:48
Lượt xem: 273
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Lệ Lệ như sét đánh trúng, sốc, kinh hãi, dám tin: "Tớ với em gái tớ một tiếng, trời ơi, như thế ?"
Trên xe, Đỗ Hành đang lái xe, nhịn hỏi nhẹ: “Gia đình rốt cuộc là thế nào?”
“Ồ, chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Nghe Liên Kiều kể ngọn nguồn câu chuyện, khoé miệng Đỗ Hành giật giật.
Em gái nhà ngay thẳng như , thật là lo cho sự an của em .
Bác sĩ quả thật là một nghề nguy hiểm!
cũng thể bảo cô che giấu tình trạng thực sự của bệnh nhân mãi ?
"Hay là, thuê cho em một vệ sĩ nhé?"
Khóe miệng Liên Kiều giật giật: "Đừng loạn nữa, đây là trường đại học, em cũng là đầu gặp trường hợp y nháo."
“Y nháo?” Từ quá mới mẻ, Đỗ Hành từng qua.
Liên Kiều giải thích: "Vâng, chính là kiểu nhà bệnh nhân tranh chấp với nhân viên y tế đó."
Đỗ Hành mấy cụm từ ‘y nháo’, suy tư : "Cũng khá hợp đấy, gặp chuyện thì em cứ tránh , cô gái sẽ chấp với bệnh."
Liên Kiều ha ha : "Được."
Cô đồng ý dứt khoát nhưng Đỗ Hành chút nghi ngờ, cô sẽ lời như ?
Quên , dù xảy bất cứ chuyện gì thì cũng bọn họ bảo vệ cô, dù trời sụp thì cũng bọn họ chống đỡ.
"Em gái, thích màu be, màu xanh và màu đen."
Chủ đề đổi nhanh đến mức Liên Kiều chút ngơ ngác: "Hả?"
Đỗ Hành liếc cô, khéo léo ám chỉ: “Đôi tất len của cha ấm thật đấy.”
Giọng điệu ghen tị ngưỡng mộ Liên Kiều bật : “Đến Tết em sẽ tặng một đôi.”
Đỗ Hành tính toán thời gian, trong lòng buồn bực: "Lâu ?"
Anh chỉ ước ngay mai liền luôn một đôi tất mới để đeo!
Liên Kiều chỉ mỉm : “Em còn một món quà năm mới bí ẩn tặng .”
Hai mắt Đỗ Hành sáng lên: "Thật ? Là gì thế?"
“Bí mật.” Liên Kiều đưa ngón tay lên miệng, một cử chỉ dễ thương.
Đỗ Hành vui mừng trong lòng, bắt đầu mong chờ đến Tết một nữa.
“Em quà gì?”
Liên Kiều suy nghĩ một chút : "Cho em một lì xì , một trăm tệ."
Cô tất cả thứ, hình thức là .
Đỗ Hành chút thất vọng: "Đơn giản như ? Thật em thể tham lam một chút, vòi vĩnh một chút."
Cứ cho là cô ở trời thì cũng sẽ nghĩ cách hái cho cô.
Liên Kiều đưa hai tay ôm mặt, : "Em theo thiết lập của một cô gái tài giỏi, lạnh lùng, độc lập và kiêu ngạo, thiết lập thể sụp đổ .”
Đỗ Hành sửng sốt một chút, đó : "Phụt ha ha."
Trước cửa nhà hàng Thanh Phong, Liên Kiều ngẩng đầu tấm biển hiệu quen thuộc: “Đây cũng là sản nghiệp của hai ?”
Ngay cả phong cách trang trí cũng giống nhưng diện tích lớn hơn.
"Ừ, cầm theo thẻ vàng mà đưa cho em thì cũng miễn phí."
Đỗ Hành dẫn cô , quản lý thấy liền lập tức tiến tới, gọi một tiếng “ ba”, thái độ kính cẩn.
Người quản lý dẫn bọn họ một gian phòng bao, là phòng chuyên dành riêng cho nhà họ Liên, nơi vị trí nhất.
"Cậu ba, bây giờ mang đồ ăn ngài gọi lên luôn? Hay là đợi một lát nữa?"
Người quản lý tưởng vẫn còn khách, dù cũng tận mười món.
Đỗ Hành khẽ gật đầu: “Mang lên bây giờ .”
Cằm quản lý như sắp rơi xuống, chỉ hai họ ăn thôi ? Cậu ba và cô gái quan hệ gì? Nhị thiếu em trai xa hoa lãng phí vì một cô gái ?
Đỗ Hành chút khó chịu liếc qua: "Có vấn đề gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-104.html.]
Người quản lý giật : "Không, , xin đợi một chút, chúng lập tức mang lên."
Liên Kiều căn bản chú ý tới bên , cô sấp ở bên cửa sổ phong cảnh bên ngoài, vị trí tồi.
“Rốt cuộc hai mở bao nhiêu nhà hàng thế?”
Đỗ Hành suy nghĩ một chút: “Mười nhà hàng Thanh Phong cùng mấy chục chuỗi nhà hàng thức ăn nhanh.”
Hai em họ từng ở nước ngoài ba năm, bọn họ tiếp thu những thứ mới mẻ ở nước ngoài nhanh, đặc biệt là đồ ăn nhanh.
Sau khi về nước, hai liền bắt đầu thử kinh doanh chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh, hai chọn mở một cửa hàng gần trường học, cửa hàng lớn, chỉ chục mét vuông là đủ.
Thứ hai bán là cơm hộp, bao gồm một món mặn, hai món chay và một phần cơm, thể ăn tại chỗ hoặc mang về.
Nó ngon hơn đồ ăn ở căng tin trường, tuy giá đắt hơn một chút, nhưng cũng là mua nổi.
Việc kinh doanh bùng nổ ngay khi mới khai trương và nhanh chóng mở rộng đến các thành phố hạng nhất và hạng hai.
Còn nhà hàng Thanh Phong thì theo con đường cao cấp, món ăn độc đáo, thực đơn cũng thường xuyên đổi, thu hút một làn sóng khách hàng trung thành.
Bất kể là lúc nào, tầng lớp đặc quyền đều thiếu tiền.
Liên Kiều , hai mắt liền sáng lên, vô cùng khâm phục: "Anh hai giỏi quá."
Anh hai tư duy tiên tiến và sự nhạy bén trong kinh doanh.
Đỗ Hành vui : "Anh cũng giỏi đó, em qua đây, thấy nhà xưởng ?"
Liên Kiều theo hướng tay chỉ một hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy nhà xưởng mái đỏ: “Em thấy .”
Đỗ Hành nhướng mày, hưng phấn : “Đó là công ty sản xuất phim truyền hình của , trong đó ba xưởng phim, từ khi thành lập đến nay sản xuất tám bộ phim điện ảnh và truyền hình, mỗi bộ đều kiếm tiền.”
Quay bộ nào kiếm tiền bộ đó, tự hào về tầm chính xác của .
Liên Kiều sửng sốt, chỉ là ngôi lớn mà còn là nhân vật lớn trong giới điện ảnh và truyền hình?
Các trai của cô đều là những ông lớn.
"Anh nhỏ, giỏi như chứ?"
Đỗ Hành cong mắt mỉm , cố tỏ khiêm tốn: “Ừm, chỉ giỏi hơn cả và hai một chút thôi.”
Rõ ràng đang đắc ý nhưng giả vờ như Liên Kiều bật ha ha.
Anh nhỏ nhà cô chút dễ thương.
Đỗ Hành xoa xoa đầu cô, cũng khỏi bật , hai em đều vui vẻ, bầu khí .
lúc , cánh cửa đẩy mạnh , vài đàn ông xông .
"Đỗ Hằng, là thật hả? Về lúc nào thế? Tạo hẹn bọn ngoài chơi?"
Họ đều là một đám thanh niên ăn mặc thời trang, đeo kính, mặc quần ống loe, trông thời thượng.
Đỗ Hành khẽ cau mày, vẻ mặt chút lạnh lùng: “Không rảnh.”
Những là đám bạn của , lớn lên cùng , mỗi về nhà đều sẽ gọi bọn họ ngoài tụ tập.
, bận dành thời gian cho gia đình, ừm, quan trọng nhất là dành thời gian cho em gái.
Anh nhân lúc cả và hai về nhà, bồi dưỡng tình cảm với em gái .
Anh mong ngang vai với cha nhưng trở thành trai yêu thích nhất của Liên Kiều trong các em.
Đinh thiếu gia trợn trắng mắt, rảnh? Sao thể dám câu ?
Ánh mắt rơi cô gái bên cạnh Đỗ Hành, liếc mấy cái, âm thầm đánh giá trong lòng.
“Đỗ Hành, em gái xinh ngon nghẻ là bạn gái của hả.”
Liên Kiều từ khuôn viên trường đến thẳng đây, cô mặc chiếc áo len chui đầu màu trắng, quần jean, bốt đen, áo khoác thì cô cởi lúc phòng.
Quần áo đơn giản, son phấn, trông mộc mạc như nhưng vẫn mang vẻ thuần khiết như hoa sen.
Đỗ Hành quá rõ đức tính của đám , liền bước tới mặt Liên Kiều, chặn tầm của họ.
"Không ."
Đinh thiếu đảo mắt : "Vậy giới thiệu cho , em gái, tên là Đinh Vĩnh An, em thích cái gì? Anh tặng em một chiếc đồng hồ quà gặp mặt nhé."
Bọn họ đều thích ăn uống vui chơi, thích nhất là tán tỉnh các cô gái, thủ đoạn chơi đùa mượt.