Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-05-04 00:13:10
Lượt xem: 217

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Reng reng reng" tiếng chuông điện thoại vang lên, Liên Kiều tiện tay nhận, ngờ là cuộc gọi từ nước ngoài.

Qua điện thoại giọng của Hứa Vinh Hoa khác lạ: "Liên Kiều, ở bên gặp một chút rắc rối."

Sắc mặt Liên Kiều trầm xuống: "Chuyện gì xảy ?"

"Vốn dĩ thuận lợi, nhưng gần đây chuyện gì suôn sẻ hết, tư cách dự thi xóa, sản phẩm mới mắt tin tức gì, đồ cũng thấy ..."

Liên Kiều còn gì rõ nữa? "Có đang lén gian lận."

Cạnh tranh thì ở cũng , giai đoạn đầu khi thành lập mỗi một nhãn hiệu là lúc gặp nhiều vấn đề nhất.

càng như thì càng đón khó vươn lên.

Hứa Vinh Hoa thấy may mắn vì theo lời Liên Kiều, buông hết thứ tự dẫn đội đây.

Khu vực Âu Mỹ là đại bản doanh của , thiếu mạng lưới quan hệ.

" , điều tra là một công ty nước Pháp tên Lotus Flowers tay, họ là công ty tinh dầu, kinh doanh chính ở mảng nước hoa tinh dầu, cũng sản phẩm chăm sóc da."

Nếu là Trung Quốc trời xa đất lạ thì lẽ trúng bẫy thê thảm , đến sản phẩm cũng cho mắt .

Liên Kiều cau mày, cùng nghề là oan gia, cô sớm dự đoán chuyện sẽ thuận lợi như .

"Điều tra thêm nền tảng của công ty , xem trốn thuế thiếu thuế gì , hành vi trái pháp luật nào , bọn họ dám gài chúng như , chúng cũng tặng cho họ một phần quà đáp lễ chứ."

" ." Hứa Vinh Hoa vốn thấy giận, nhưng khi giọng bình thản của Liên Kiều thì cũng dần dần bình tĩnh trở .

"Quan trọng nhất là nghĩ cách đưa sản phẩm tới tay các giám khảo, hẳn là trong tay vẫn còn bản dự ." Đầu óc Liên Kiều suy nghĩ nhanh: "Còn sản phẩm mất thì cứ đăng thẳng lên báo một bài giải thích rằng mất đồ, là vì sản phẩm mới quá nên công ty đối thủ trộm mất, đừng quên đính kèm giấy chứng nhận quyền sáng chế các loại, tiện thể quảng cáo cho sản phẩm của cho chúng một đợt, nhớ dùng từ ngữ dí dỏm một chút, để ấn tượng mạnh, lồng ghép sản phẩm của công ty chúng , bảo cấp của lên kế hoạch quảng cáo dựa theo điều ..."

liên tục ngừng, nhanh sắc bén, Hứa Vinh Hoa như khai sáng, lập tức tỉnh táo .

Người với giống , đầu óc trẻ tuổi đúng là linh hoạt.

Bệnh viện, hai mắt bà cụ Thẩm nhắm chặt giường bệnh, môi tím tái, gầy tới nỗi da bọc xương, sắc mặt tái nhợt đáng sợ.

Người nhà họ Thẩm đều túc trực cạnh giường bệnh, sợ bà phát bệnh qua khỏi.

Hốc mắt bà Thẩm đỏ bừng, che miệng ngừng, Thẩm Linh bên cạnh cũng túm chặt lấy áo bà , vẻ mặt bất an.

Thẩm Nam Tinh gầy thấy rõ, sắc mặt kém, cả một cái giường bệnh khác trông chẳng tí sức lực nào, cau mày.

Chỉ mỗi đứa con nuôi Thẩm Nhất Nặc là bận trong bận ngoài, vội vàng giải quyết những chuyện lặt vặt.

Cửa mở , Thẩm Không Thanh , lập tức sức sống hơn, cứ như tìm chỗ dựa tinh thần .

Bà Thẩm hỏi nhỏ: "Không Thanh, chạy thế? Hồi nãy tỉnh dậy thấy , bà sợ lắm."

Thẩm Không Thanh vẫn còn đang mê man với vẻ lo lắng: "Em tìm bác sĩ giỏi."

Trong lòng bà Thẩm bực bội: "Trong nước bác sĩ nào giỏi? Hay là đưa nước ngoài điều trị , y tế nước ngoài tiên tiến..."

Thẩm Không Thanh cũng chứ, nhưng đáng tiếc là khả năng: "Tình trạng sức khỏe của chịu chặng đường xa như thế."

Người nhà họ Thẩm , mặt ủ mày chau, bà cụ Thẩm là chỗ dựa tinh thần, ở đây, mới thấy yên tâm.

"Kinh Mặc, cháu ." Thẩm Không Thanh về phía cửa, nhưng ? Vừa còn ở đây mà.

Thẩm Kinh Mặc đang chuyện với Liên Kiều ở bên ngoài, nhún vai dắt tay cô .

"Ồ, đến đông đủ hết ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-207.html.]

Thẩm Nam Tinh đột nhiên nhảy dựng lên: "Liên Kiều, con điếm nhà mày, là mày hại tao."

Anh tiêu chảy đến mất nước, đưa cấp cứu, cơ thể còn khỏe , dính một đòn tàn nhẫn.

Cả thể xác và tinh thần đều thương tổn nặng, cảm giác cực kỳ tệ hại, chỉ hận thể xé đầu sỏ gây tội thành mảnh nhỏ.

Anh trẻ tuổi bốc đồng, thiếu kiên nhẫn, chỉ trả thù thật độc, thể chờ nổi dù chỉ một phút.

Liên Kiều ở cửa, vẻ mặt ghét bỏ: "Ai bảo ngu như gì, gài thì với bản quá, chẳng lẽ trong lòng tự chỉ thông minh của như thế nào ? Một kẻ ngu ngốc mà hãm hại , buồn c.h.ế.t mất."

Chèn ép bằng chỉ thông minh đơn giản như thế đấy.

Thẩm Nam Tinh sỉ nhục một hồi, tức đến mức cả run rẩy: "Mày bỏ thuốc xổ cho tao là phạm pháp..."

Liên Kiều ha ha: "Viên thuốc đó là theo phương thuốc của nhà đấy, chịu trách nhiệm nếu di chứng gì , nhưng chắc bà cụ Thẩm thì đấy."

Thẩm Nam Tinh trợn mắt há hốc mồm: "Mày cài gì?"

Sao hiểu ý cô ? Sao là phương thuốc của nhà họ Thẩm chứ?

Chẳng lẽ chỉ thông minh của hai họ chênh lệch nhiều đến ?

Liên Kiều hì hì về phía bà cụ Thẩm đang giường bệnh: "Bà cụ nhà cố ý sửa phương thuốc đó nên đương nhiên chỉ mới rõ nhất, , thưa cụ?"

Mọi đồng loạt sang, lúc mới phát hiện bà cụ Thẩm tỉnh, khỏi mừng rỡ.

Bà cụ Thẩm dám phát cáu, tức giận là n.g.ự.c đau, mắt như tối sầm .

"Liên Kiều, cô ác lắm."

Chưa từng thấy cô gái nào gian xảo tàn nhẫn như thế, suy nghĩ vô cùng kỳ lạ, là tiểu bối mà đến bà cũng thấu .

Liên Kiều phe phẩy đuôi tóc: "Không bằng một phần vạn của bà, cảm giác hại hại như thế nào?"

Lửa giận bốc lên từ đáy lòng, bà cụ Thẩm kìm mắng : "Con điếm, mày c.h.ế.t tử tế , tao sẽ bỏ qua cho mày."

vẫn còn xem là lão phật gia uy phong, g.i.ế.c c.h.ế.t ai chỉ cần một câu là .

Sắc mặt Thẩm Không Thanh đổi: "Mẹ ơi, bác sĩ tức giận."

Cho dù là Thẩm Kinh Mặc là Liên Kiều đều là nhân vật hiếm , bọn họ bản lĩnh, tài hoa, còn đầu óc, hà cớ gì đắc tội triệt để chứ?

Liên Kiều là kiểu chịu thiệt dù chỉ một chút, theo tới đây chỉ là để xem dáng vẻ bệnh hấp hối của bà cụ Thẩm thôi.

"Haiz, cũng tính tha cho bà , Kinh Mặc, nhớ khám chữa đàng hoàng cho bà , cần chữa khỏi bệnh tắc nghẽn cơ tim , dù chúng cũng nhận phí trị liệu , đạo đức nghề nghiệp."."

Trong mắt Thẩm Kinh Mặc hiện lên ý thản nhiên: "Được, theo em hết."

Miệng Liên Kiều độc: "À mà cũng cảm ơn bà cụ Thẩm, cảm ơn bà sinh bệnh nhé, bà cố lên đấy, tranh thủ phiên mắc từng loại bệnh một , chờ thu phí trị liệu tiếp đấy."

Người nhà họ Thẩm: "..."

Bà cụ Thẩm nghiến răng, tức giận, thể để trúng chiêu , thể rơi bẫy của cô, cô đang cố ý.

nghiến răng một câu: "Không Thanh, con trả bao nhiêu tiền?"

Đám bác sĩ trướng chỉ ăn , chẳng ai hữu dụng cả, chờ bà hết bệnh thì chắc chắn sẽ đuổi hết đám vô dụng đó .

Liên Kiều ha ha: "Tiền hả? Chúng chướng mắt."

Bà cụ Thẩm linh cảm , bụm phần n.g.ự.c bắt đầu thấy khó chịu : "Vậy thì là gì?"

"Đương nhiên là..." Khóe miệng Liên Kiều nhếch lên thành một nụ thần bí.

Loading...