Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 256

Cập nhật lúc: 2025-05-04 23:37:04
Lượt xem: 164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liên Kiều trầm ngâm, cũng vỡ lẽ, Thẩm Không Thanh Kinh Nhân Đường nên dược liệu và thuốc bào chế sẵn trong tay ông nhiều vô kể, các phương thuốc quý truyền từ đời tổ tiên cũng nhiều, lúc thì ông nhiều tác dụng.

.....

Trên đường về nhà, Liên Thủ Chính đầy tâm sự, trong đầu hiện lên vô suy nghĩ, nghiên cứu chế tạo vắc xin phòng bệnh tương ứng trong thời gian nhanh nhất, nhiệm vụ nặng nề.

Có điều, khi phòng thí nghiệm, ông đưa Liên Kiều tới phòng thí nghiệm bên cạnh nhà mới , đây là địa bàn chỉ thuộc về Liên Kiều.

"Liên Kiều, bắt đầu từ hôm nay con chỉ cần đóng cửa nghiên cứu mỹ phẩm của thôi. Cho dù là ai tới thì con cũng hãy từ chối, còn nữa, nhớ rút dây điện thoại."

Liên Kiều sợ ngây : "Cha, thế ạ?"

Không những lúc thế thì nên đồng tâm hiệp lực tìm biện pháp ?

Liên Thủ Chính đích đưa con gái phòng thí nghiệm khép kín, vẻ mặt nặng nề: "Nếu con lời thì đừng gọi cha là cha nữa."

Đây là đầu tiên ông những lời tàn nhẫn như thế, giọng điệu vô cùng nghiêm túc, cho thấy sự kiên quyết của ông.

Liên Kiều khiếp sợ lời, cũng ý thức tính nghiêm trọng của chuyện , nhưng vẫn nghĩ mãi hiểu.

Người cha trong ấn tượng của cô là tấm lòng nhân từ, y thuật cao minh, là một chính nghĩa và yêu nước.

Dù là lúc nào thì ông cũng sẽ lảng tránh trách nhiệm của chính , cũng sẽ lùi bước.

"Cha ơi, con lý do."

Liên Thủ Chính vẻ mặt cố chấp của con gái, trong lòng nặng trĩu: "Liên Kiều, đối với quốc gia, cha sẽ dốc hết tất cả khả năng để giành giật từng giây nghiên cứu phát triển thuốc chữa bệnh, đối với dân, cha sẵn lòng lao tiền tuyến để thí nghiệm lâm sàng. , em các con là giới hạn của cha, cha chỉ các con sống bình an mạnh khỏe thôi."

Ông cũng chỉ là một cha bình thường.

Liên Kiều chấp nhận lời giải thích đó: " cha , con cũng lên tuyến đầu, gì nguy hiểm cả."

"Không ." Thái độ của Liên Thủ Chính vô cùng kiên quyết, vẻ mặt ông đầy kiềm nén: "Đồng ý với cha , đừng tiếp xúc với bên ngoài, cho dù là ai tới tìm con thì con cũng đừng gặp, nhé Liên Kiều."

Liên Kiều cảm thấy hình như cảm xúc của ông bình thường cho lắm, dường như đang lo lắng điều gì đó.

, là lo về tình hình bệnh dịch.

Đừng hỏi vì , hỏi thì cô chỉ thể là trực giác.

"Thôi ạ, con đồng ý với cha. cha ơi, cha cẩn thận đấy."

"Ngoan." Liên Thủ Chính xoa đầu con gái, tất cả cảm xúc đều giấu trong ánh mắt.

Ông gọi Annie đến, cũng bảo cô bạn với Liên Kiều, hết.

Annie cảm thấy ông đang lớn chuyện quá, chỉ là bệnh truyền nhiễm thôi ? Số mắc bệnh cũng nhiều lắm, cần căng thẳng đến thế ?

Dặn dò vài câu xong, ông vội vội vàng vàng rời , lao tới chiến trường của chính .

Ông thể hy sinh mạng sống vì tổ quốc, nhưng con cái ông thì thể.

Liên Kiều mất ngủ cả đêm, ngày hôm vài phương thuốc dự phòng gửi cho Liên Thủ Chính.

Vào ngày thứ ba thì Thẩm Kinh Mặc xuất hiện mặt Liên Kiều, Liên Kiều mừng sợ: "Cuối cùng cũng về ."

"Muốn gặp em một mà khó quá." Thẩm Kinh Mặc đầy mỏi mệt, sắc mặt trông vô cùng tiều tụy vì đổi chuyến bay để trở về.

Bỗng nhiên ở nước ngoài liên lạc với Liên Kiều, trong lòng lo lắng quá nên mới vội vàng về.

Trong nhà ai, thế nên tìm thẳng tới đây, thế gác cổng còn chịu cho nữa chứ.

Nếu An Tâm thấy lên lầu báo cho Liên Kiều một tiếng thì vẫn gặp mong nhớ ngày đêm .

Liên Kiều buồn rầu thở dài một , : "Đây là ý của cha em, thái độ của ông kỳ lạ."

Từ đến nay cô giấu giếm Thẩm Kinh Mặc điều gì, nên cô kể hết tất cả chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-256.html.]

P/s: Nếu yêu thích truyện xin hãy đề cử Ngáo Ngơ, bấm theo dõi truyện, đánh giá 10 động lực cho nhóm chương nhanh hơn nha

Thẩm Kinh Mặc xong thì cau mày, một linh cảm chẳng lành.

"Cha em cho em tiếp xúc với loại virus thôi, chỉ cần cẩn thận một chút là sẽ mất mạng đấy."

Liên Kiều khẽ lắc đầu, cô cảm giác đơn giản là như .

"Cũng bây giờ cha em thế nào , em thấy lo quá mất."

Cô cũng gặp cha, điện thoại cũng gọi , lo c.h.ế.t .

Thẩm Kinh Mặc cũng lo lắng, trong nước bùng bổ bệnh dịch khiến lòng thấy đầy bất an: "Cha em là đầu trong giới Trung y, là bảo vật quốc gia đấy, họ nỡ để ông tuyến đầu ."

" trong phòng thí nghiệm cũng sẽ tiếp xúc với virus mà, nơi nào là an tuyệt đối." Mặc dù Liên Kiều khỏi cửa nhưng ngày nào cũng mở ti vi.

"Mọi chuyện nghiêm trọng đến thế , chừng chẳng bao lâu nữa là thể kiểm soát ." Thẩm Kinh Mặc ôm lấy cô, : "Đừng nghĩ nhiều, để hỏi thăm thử xem ."

Nguyện vọng của bọn họ thất bại vì tình hình còn tệ hơn cả tưởng tượng.

Mới đầu còn phong tỏa tin tức, cho công khai tình hình bệnh dịch, nhưng theo sự phát triển của dịch bệnh thì tình tình càng ngày càng khó kiểm soát.

Virus lan truyền vô cùng, các nơi xuất hiện tình hình bệnh dịch nghiêm trọng, lượng tử vong đang liên tục gia tăng, tình huống càng ngày càng căng thẳng.

Các loại thông tin vụn vặt đủ, đồn đãi kiểu gì cũng , nhưng càng suy đoán thì càng khiến dân bất an hơn.

Khi tình huống phát triển, tình hình bệnh dịch giấu giếm nữa, lúc mới tuyên bố cảnh báo tình hình bệnh dịch với công chúng.

Trường học nghỉ học, hầu hết các nhà xưởng tạm dừng hoạt động, để cho dân ở yên trong nhà.

Trong thời gian ngắn, đường phố vắng tanh, còn ai lung tung, xe buýt cũng chẳng lấy một bóng .

Các ngành các nghề đều ảnh hưởng nặng, quán ăn của hai Liên cũng ảnh hưởng, ngày xưa đến tấp nập, ngày nay vắng lặng một ai.

Thế nhưng cửa hàng dược thiện của Liên Kiều chịu ảnh hưởng, ngược còn đắt khách hơn, các khách hàng đều gọi điện thoại đến để đặt mua về.

Dược thiện công dụng cường kiện thể, gia tăng sức miễn dịch.

Về phần Đỗ Hành thì đang bận tuyên truyền, thu ca khúc tuyên truyền nên bận rộn vô cùng.

Cậu cả Liên thì ở sở nghiên cứu ngoài, cũng đang nghiên cứu vắc xin phòng bệnh.

Thẩm Kinh Mặc phía chính phủ mời tới cơ cấu chuyên nghiên cứu khoa học, đeer nghiên cứu chế tạo vắc xin phòng bệnh cùng các tiến sĩ y học đầu trong nước.

Đây là chuyên môn của , là một Trung Quốc, chấp nhận thôi.

Trước khi , tới đây để gặp Liên Kiều một , chào tạm biệt cô.

Hốc mắt Liên Kiều ửng đỏ, lượt , cũng tới bao giờ mới thể về.

Có điều cho dù nguy hiểm ập xuống, là một bác sĩ, đây là trách nhiệm thể trốn tránh .

Không riêng gì Liên Thủ Chính, các nhân viên nghiên cứu khoa học khác cũng đang cố gắng, ai cũng đang giành giật từng giây để nghiên cứu thuốc chữa trị.

Nhân viên y tế xông lên tuyến đầu, đó mới là điều khiến lo lắng.

Mỗi khi thấy tử vong ti vi thông báo, tâm trạng của Liên Kiều thấy vô cùng nặng trĩu, đáy lòng dâng lên một loại nhiệt huyết nào đó khiến cô chút gì đó.

Thời gian trôi qua từng ngày, cảm xúc của dân càng ngày càng bất an, lòng hoảng sợ.

Vào hôm đó, cửa chính đóng chặt khác gõ vang.

Liên Kiều thấy gương mặt tới thì trong lòng giật , là bộ trưởng Phương.

Bộ trưởng Phương gầy thấy hẳn, hình gầy gò, sắc mặt tái mét, dáng vẻ như lâu nghỉ ngơi.

"Cô Liên, cố ý tới đây nhờ cô tay."

Ông thì Liên Kiều cũng mục đích chuyến của ông : " chỉ là một sinh viên y bình thường thôi."

Loading...