Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 42
Cập nhật lúc: 2025-04-27 11:53:08
Lượt xem: 398
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh thì , đụng một chút là đòi báo cảnh sát, phá quy định, thật sự cho rằng học mấy năm thì ghê gớm lắm hả?
Khóe miệng của Liên Kiều cong: “Báo , điện thoại để báo án ? Để gọi cho .”
Người nhà họ Triệu còn gì, Kiều Mỹ Hoa , lời lẽ chính đáng gầm lên: “Nhị Liên, con như ? Khiến thật thất vọng, mau xin cả nhà thôn trưởng , cũng bảo đảm sẽ tái phạm nữa.”
Bà tự cảm thấy dạy dỗ con gái cho , hổ thẹn vô cùng, hận thể tìm một cái lỗ để chui .
Bà càng thanh danh của con gái hỏng, gả .
“Thôn trưởng, đứa nhỏ hiểu chuyện, ông đừng trách móc, con bé chỉ là nghẹn một bụng tức thôi, nhất thời thể tiếp thu, sẽ về dạy dỗ cho .”
Người khác còn định tội, là bà trực tiếp định tội cho cô , ánh mắt của Liên Kiều lạnh buốt, nhưng càng vui vẻ hơn: “Mẹ của Nhất Liên, cảm ơn bà quan tâm như thế, nhưng mà cần nữa , và con gái nuôi của bà sẽ sống thật , thôn trưởng , chú giúp chằm chằm xem, nếu Kiều Nhất Liên dám điều gì , bất hiếu với của chị , thì chú cứ với một tiếng, sẽ tay xử lý chị .”
“Còn nữa, bắt đầu từ khi bà Kiều Mỹ Hoa 55 tuổi, mỗi tháng sẽ gửi sinh hoạt phí cho bà , còn tiền thuốc men và tiền bảo mẫu, và Kiều Nhất Liên sẽ chia đều, chăm sóc cho đến khi bà chết, cũng coi như là báo đáp công ơn dưỡng dục 18 năm của bà .”
Mọi ở đó đều kinh ngạc, gọi Nhất Liên? Cái cách gọi ... là để con gái ruột gọi ?
Đây là đoạn tuyệt với ruột ?
Có cảm thấy đứa nhỏ tính tình quá lớn, là đứa trẻ hiểu chuyện.
Có cảm thấy cô đáng thương, Kiều Mỹ Hoa thiên vị con gái nuôi, lúc nào cũng đặt con gái nuôi ở , đều xem ở trong mắt.
, đối xử tử tế với đứa trẻ m.á.u mủ, đây là nhân phẩm , thiện lương đáng khen ngợi, nếu nào cũng giống như bà thì thiên hạ thái bình, tranh chấp .
Vấn đề là, thể như ?
Cô là nghiêm túc! Kiều Mỹ Hoa ý thức việc , một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân chạy ngược lên, mắt tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
“Mẹ, , Kiều Nhị Liên, cái đồ gây họa , em cho tức đến ngất xỉu .” Kiều Nhất Liên lớn tiếng ồn ào, hận thể la lên cho thế giới đều .
Liên Kiều một tay đẩy cô : “Cút, đồ phế vật vô dụng.”
Cô lấy cây châm châm vài cái, Kiều Mỹ Hoa liền từ từ tỉnh , bà một phen giữ c.h.ặ.t t.a.y của Liên Kiều, ở riêng với như thì thôi, coi như là lời khi tức giận.
Trước mặt bộ của thôn mà như , thì giải quyết ?
“Bé hai, con đừng hơn thua với , chúng là con ruột mà.”
Liên Kiều nhướng mày: “Bà luyến tiếc ?”
Hốc mắt của Kiều Mỹ Hoa đỏ bừng: “Con là miếng thịt từ rớt xuống, là con gái ruột của mà.”
Liên Kiều phất phất sợi tóc: “Được, sẽ cho bà thêm một cơ hội.”
“Hoặc là, bà chọn cùng rời khỏi thôn, sẽ chăm sóc cho bà, sẽ chăm lo việc mai táng cho bà, nhưng mà, bà bắt buộc cắt đứt quan hệ với Kiều Nhất Liên, vĩnh viễn qua với .”
“Hoặc là, bà cứ sống với chị , xem như là từng sinh .”
Đây là cơ hội cuối cùng mà cô cho Kiều Mỹ Hoa.
Nếu bà chọn cô, Liên Kiều sẽ đối xử với bà thật , sẽ hiếu thuận với bà như ruột.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-42.html.]
Mọi đều an tĩnh, đều đang xem Kiều Mỹ Hoa sẽ lựa chọn như thế nào.
Nhìn sắc mặt trắng bệch Kiều Mỹ Hoa, cảm thấy bà đáng thương, nhưng đáng thương tất chỗ đáng trách.
Cả của Kiều Nhất Liên phát run, kinh ngạc sợ hãi, đáng thương vô cùng quỳ mặt đất: “Mẹ, bé hai, cầu xin hai , đừng vứt bỏ con.”
Ngực của Kiều Mỹ Hoa đau đớn từng cơn: “Bé hai, chúng là một nhà, thiếu ai cũng chỉnh, tại con cứ thể bỏ qua cho chị của con?”
Lời thực sự ý tứ, trong mắt Liên Kiều hiện lên một tia trào phúng nhàn nhạt: “Chị quá hèn hạ, là chị với , thấy chị , chỉ đơn giản thôi, đếm đến ba, bà lựa chọn , một...”
Kiều Mỹ Hoa lôi kéo tay của cô bỏ, cả mặt đều đẫm lệ: “Mẹ chọn, con và bé cả đều là đứa con mà yêu thương, ai cũng thể mất .”
“Cá và gấu thể nắm lấy cả hai, đừng quá tham lam.” Liên Kiều nhẹ nhàng thở một , cô bắt đầu đếm, đến đến ba, Kiều Mỹ Hoa đều hé răng.
“Xem là bà chọn Kiều Nhất Liên.”
Sớm sẽ như , tự hy sinh mười mấy năm, cảm động thế giới, cảm động chính bản , thì thể vì mà từ bỏ ?
Nước mắt của Kiều Mỹ Hoa chảy ròng ròng: “Không , bé hai, con là con gái ruột của , chúng là quan hệ m.á.u mủ...”
Kiều Nhất Liên biểu tình thờ ơ của Liên Kiều, trong lòng âm thầm cao hứng, cô chỉ ước gì hai họ quậy càng lớn, cô thể độc chiếm tình thương của .
Lại , trò mặt nhiều trong thôn như , cô biểu hiện ngoan ngoãn như , ai mà thích cô cơ chứ?
cô , Liên Kiều hạ quyết tâm rời , nếu gì ngoài ý , cô khả năng sẽ trở .
Tầm của Kiều Nhất Liên chỉ giới hạn trong cái thôn , chỉ nghĩ cách tranh giành một cái thôn một mảnh đất, nhưng tầm của Liên Kiều sớm vươn thế giới rộng lớn ngoài .
“Đủ , bé hai, em đừng ép , lẽ nào em thấy sắp sụp đổ ? Mẹ, đừng buồn, con vĩnh viễn sẽ rời khỏi .”
Sự yếu ớt của Kiều Mỹ Hoa chịu nổi một kích: “Bé cả, lòng đau quá.”
Kiều Nhất Liên liền bộ tịch khuyên nhủ: “Mẹ, đừng khổ sở, bé hai chỉ là nhất thời nghỉ thông thôi, chúng nên cho em thời gian.”
Những ngây ngốc trong thôn cảm thấy cô hiểu chuyện tinh tế, nhưng cũng thông minh sáng , cảm thấy cô quá dối trá, cái là khuyên, rõ ràng là đang đổ thêm dầu lửa.
Liên Kiều kiên nhẫn nhíu nhíu mày: “Được , để thành cho tình con cảm động đất trời của mấy , Kiều Nhất Liên, chị hãy nhớ kỹ những lời ngày hôm nay, đừng cô phụ tình yêu thương mười mấy năm của bà , dù bà cũng từ bỏ con ruột của để yêu thương đứa con gái nuôi của mà, các vị ở đây sẽ là nhân chứng, nếu như chị dám bất hiếu, chắc chắn sẽ gặp báo ứng.”
Cô vươn tay : “Đưa sổ hộ khẩu đây.”
Sắc mặt của Kiều Nhất Liên đổi: “Không, chúng là một nhà mà...”
Liên Kiều vung cây châm lên, Kiều Nhất Liên chỉ cảm thấy đôi tay tê mỏi, tự chủ buông tay, sổ hộ khẩu rớt .
Liên Kiều chuẩn xác sai tiếp , nhét trong túi: “Thôn trưởng, thôi.”
Động tác lưu loát dứt khoát, đôi mắt đều chớp lấy một cái.
Toàn của Kiều Nhất Liên đổ một trận mồ hôi lạnh, xông tới giành , Triệu Hải Quân cũng phối hợp, khí thế rào rạt.
Một tiếng gầm vang lên: “Đừng khi dễ chị họ của .”
Là em của nhà họ Hứa, bọn họ tin chạy tới liền thấy một màn như , nổi giận ngay tại chỗ, cái đồ hổ.
Một một vọt , hai bên dây dưa ở bên , bạn đ.ấ.m một cái, đá một cái, một mảnh hỗn loạn.