Xuyên Thành Nữ Phụ, Cướp Lại Vai Chính Từ Chị Gái Nuôi Trà Xanh - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:05:30
Lượt xem: 328
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A a a.” Thầy giáo Phương thét chói tai... Bỏ chạy mất!
Tất cả đều mơ hồ, trong lòng điên cuồng phàn nàn, là đàn ông ?
Liên Kiều căn bản ảnh hưởng, mỉm về phía : “Cửa ải em qua ?”
Lần hiệu trưởng La chủ, mà là về phía những khác, “Giáo sư Tần, giáo sư Lý, giáo sư Ngô, xem?”
Đây là những nhân vật nổi tiếng của trường và nổi tiếng trong ngành.
Mấy giáo sư hẹn mà cùng : “Qua .”
Nói thật, trình độ của cô vượt xa sinh viên năm tư.
Bọn họ đều là phỏng vấn, nhất trí thông qua, hiệu trưởng La vô cùng cao hứng: “Chúc mừng em, Liên Kiều, trở thành học sinh của trường chúng .”
Liên Kiều mỉm : “Cũng chúc mừng đại học Đông y kinh thành, học sinh như em.”
Cô vẫn ngông cuồng, nhưng hiện tại tất cả cảm thấy, cô vốn liếng để ngông cuồng.
Hiệu trưởng La thậm chí cảm thấy cô sẽ trở thành sinh viên ưu tú của trường, và lịch sử của trường để khác ngưỡng mộ.
“Ha ha, , vốn chính là bổ trợ lẫn .”
Phỏng vấn kết thúc, các sinh viên đều mời rời , chỉ để mấy vị đại lão và lãnh đạo nhà trường.
Hiệu trưởng La về phía một đàn ông trung niên nghiêm túc: “ , bí thư Tằng, ông cảm thấy để em học lớp mấy?”
“Cái ...” Tuy rằng bí thư Tằng học y, nhưng năng lực phán đoán cơ bản vẫn , độ nhạy cảm cũng .
Năng lực của cô vượt qua nội dung thông hiểu của trường đại học.
“Bạn học Liên Kiều, em cảm thấy thể lên lớp mấy?
Liên Kiều suy nghĩ: “Năm tư đại học , em xong một bài luận văn nghiệp, sang năm thi nghiên cứu sinh, trường học thể sắp xếp cho em một phòng thí nghiệm ?”
Tranh thủ một năm học một bậc, năm nay sinh viên, năm thạc sĩ, năm tiến sĩ.
Trong thời gian một phòng thí nghiệm vài hạng mục, kiếm chút tiền tiêu xài, mỹ.
Bí thư Tằng nhướng mày: “Hả? Phòng thí nghiệm? Cái hợp quy củ.”
Dựa theo quy định, sinh viên đại học tư cách một phòng thí nghiệm độc lập, hoặc là theo thầy hướng dẫn tham gia hạng mục.
“Vậy .” Liên Kiều cũng cảm thấy cả, phòng thí nghiệm của trường học, thành quả cũng thuộc về trường học, cùng lắm thì tự một cái.
Thấy cô ý kiến gì, ngược bí thư Tằng chút bất an, giống như bỏ lỡ chuyện gì, là ảo giác ?
Hiệu trưởng La nghĩ nhiều: “Năm tư cần thực tiễn, tìm một giáo viên dẫn dắt em...”
Có một tiếng vang lên: “Để .”
Liên Thủ Chính tươi tới, mặt mày hớn hở, miễn bàn bao nhiêu vui vẻ.
Ánh mắt bí thư Tằng sáng lên: “Giáo sư Liên, ngài tới lúc nào?”
Thái độ của ông vô cùng khách khí, dám chút chậm trễ.
Người mặc dù là giáo sư trường học, nhưng cũng chỉ là treo danh, lúc nào cũng thể .
Là trường học thể ông , chứ , ông trường học là thể.
Hiệu thuốc của nhà họ Liên kiếm nhiều tiền đến mức nhiều ghen tị với họ, trong tay ông nhân mạch tài nguyên càng là thể khinh thường.
Liên Thủ Chính Liên Kiều một cách trìu mến, hổ là con gái của ông , cho ông tự hào
“ vẫn luôn ở bên ngoài quan sát bộ quá trình, tới hướng dẫn con bé, vấn đề gì thể tới tìm .”
Mấy vị giáo sư vui : “Lão Liên, ông đến cướp , như , cảm thấy phương hướng nghiên cứu của thích hợp với bạn học Liên Kiều.”
“ cảm thấy Liên Kiều theo thích hợp hơn.”
Đều trúng khối ngọc thô Liên Kiều , thu nhập môn hạ.
“ sẽ nhận cô đẹ tử thiết.”
“ cũng thể nhận cô tử, đem một bản lĩnh của dạy cho em .”
Một nhóm lão giáo sư vì tranh giành một hạt giống , sắp đánh .
Thời đại , học sinh tìm một thầy giáo khó, thầy giáo tìm một học trò tư chất để truyền dạy cũng khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-cuop-lai-vai-chinh-tu-chi-gai-nuoi-tra-xanh/chuong-98.html.]
Liên Kiều sững sờ bọn họ, thì giữa các lão giáo sư cũng sẽ tranh cãi!
Hiệu trưởng La nổi nữa, một nhóm lớn tuổi năm mươi ầm ĩ mặt đỏ tới mang tai, còn trông thể thống gì?
“Được , đừng tranh cãi nữa, hỏi xem với ai?”
“Cái còn ? Con cái nhà họ Liên, đương nhiên là theo Liên Thủ Chính.”
Giáo sư Tần bày nụ từ ái nhất: “Bạn học Liên Kiều, trong tay bản cổ đại y thư, em cảm thấy hứng thú ?”
Giáo sư Ngô lập tức ngắt lời : “Đừng lừa trẻ con, mỗi đều như , ngược ông hãy lấy cho xem , bạn học Liên Kiều, chúng đều là phụ nữ, cô thể truyền thụ phương pháp châm cứu, em xem?”
Giáo sư Lý cũng vội vã giành : “Bạn học Liên Kiều, thầy giỏi chế tạo thuốc, hứng thú học ?”
Vì tranh giành học trò, tất cả đều liều mạng.
Liên Kiều thật sự sợ bọn họ đánh : “Đa tạ ý của các vị tiền bối, nhưng mà em họ Liên.”
Các lão giáo sư nhất thời kịp phản ứng: “Chúng em tên là Liên Kiều, là tên thuốc Đông y... Liên?”
Không đúng, họ Liên? Liên Thủ Chính cũng họ Liên ?
“Em là nhà họ Liên chứ? Giáo sư Liên, đây là cháu gái nhỏ của ông ?”
Làm việc nhiều năm, đều ông chỉ ba đứa con trai, con gái.
“Không cháu gái .” Liên Thủ Chính tươi phủ nhận, là con gái ông!
Giáo sư Ngô chút tin: “Ông họ Liên, cô cũng họ Liên, đây là trùng hợp ?”
Liên Thủ Chính sớm nghĩ lý do: “Đây là truyền nhân sớm trúng, thế nào?”
Các giáo sư , thì là một tay ông bồi dưỡng , trách lợi hại như .
Đây là đưa tới trường mạ vàng? Được , đây cũng là một loại suy nghĩ.
Ôi, bọn họ chọn mầm giống như .
Vẫn là ánh mắt giáo sư , vận khí hơn, sớm chọn hợp ý.
Liên Thủ Chính đắc ý: “Ha ha, mời đến nhà hàng Đông Lai Thuận ăn cơm.”
Giáo sư Tần bộ dáng đắc ý của ông , vô cùng mắt: “Chuyện như mời cũng quá đáng, một bữa đủ đây?”
Liên Thủ Chính ha ha, vô cùng đắc ý: “Vậy hai bữa, ha ha ha, mời thưởng thức.”
Hiệu trưởng La tự thủ tục nhập học cho cô, trực tiếp năm tư, chuyên ngành Đông y.
, sinh viên năm tư đều cử ngoài thực tập, ký túc xá bên dễ sắp xếp.
Liên Thủ Chính : “ cho em thực tập danh nghĩa tiệm thuốc nhà họ Liên, đến lúc đó để em thi mấy cái giấy chứng nhận, chỗ ở sẽ sắp xếp.”
Được , như bớt lo nhất, cũng cần mỗi ngày đến trường học.
Liên Thủ Chính cùng hiệu trưởng còn chuyện , Liên Kiều ở lầu suy nghĩ lung tung.
Nhà họ Liên năm tiệm thuốc, quy mô còn nhỏ, thực sự giàu .
Tuy nhiên, cô tiệm thuốc thực tập, càng tự lăn lộn chút gì đó.
Tìm một phòng thí nghiệm, vài dự án thú vị hơn.
Làm phòng thí nghiệm ngay hiệu thuốc, là một chủ ý tồi, tuy nhiên suy nghĩ một chút.
Có một giọng đàn ông vang lên: “Bạn học Liên Kiều.”
Là Khương Khải, hội trưởng hội học sinh.
Liên Kiều ngẩng đầu, thản nhiên hỏi: “Có việc gì?”
Khóe miệng Khương Khải nở nụ ấm áp: “Anh xin em vì chuyện , là chúng hiểu lầm em, xin em tha thứ.”
Liên Kiều tự nhiên hào phóng gật đầu: “A, việc nhỏ, tha thứ cho .”
Vô cùng gọn gàng dứt khoát, hề kiêu căng một chút nào.
Khương Khải ngẩn ngơ, chút hổ: “Mời em ăn một bữa cơm, coi như là xin ...”
Liên Kiều trực tiếp ngắt lời: “Không cần, thích ăn cơm cùng lạ.”
Nụ của Khương Khải cứng đờ, thể tiếp?