Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 149

Cập nhật lúc: 2024-10-31 13:51:39
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kha Mỹ Ngu ngập ngừng liếc nhà họ Quý đang tụ tập quanh phòng chính, những nhà , cô tò mò khẽ : “Cô , cô đấy, cháu luôn thích xem lời khác là thật.

Vậy, cháu thật sự khách sáo nha?”

Cô Kha gật đầu: “Không khách sáo là , nếu đến nhà cô mà còn ngại, cô về nhà cha đẻ, bà nội cháu nhất định sẽ dùng chổi đuổi cô ngoài!

Muốn ăn gì thích , cô sẽ cho cháu ăn!”

Kha Mỹ Ngu nheo mắt , nâng cằm, giơ hai tay đếm một cách nghiêm túc: “Cháu ăn các loại bánh gạo nếp cô , bánh gạo, bánh nếp đậu đỏ, viên củ cải trộn miến…”

Kha Mỹ Ngu những món ăn thực sự ngon, chỉ dám ăn dịp tết, hơn nữa lúc cũng tốn công, vấn đề ở chỗ chúng tiêu tốn nhiều nguyên liệu!

Nếu nhà thuộc với , sẽ tưởng cô đến đây gây chuyện.

Mọi lập tức sửng sốt, nhưng hề cảm thấy đau lòng, ngược còn gật đầu nở nụ nuông chiều.

Đặc biệt là chú Quý trốn việc: “Làm, , , nào ăn đồ ngon cô cháu đều nhắc tới cháu, ngắm trăng ngắm cũng cho cháu ngắm chung. Đồ ngon để ở ngăn kéo trong phòng sắp chứa nổi nữa .

Bây giờ đang rảnh rỗi, cô cháu cũng thời gian , mấy trai của cháu cũng thể góp sức!”

Mối quan hệ giữa nguyên chủ và Kha Khánh Thu , những đứa con trong phòng bốn nhà họ Kha đều xấp xỉ tuổi , hơn nữa tất cả đều là con trai, vì một thời gian chăm sóc cho Kha Mỹ Ngu.

Ngay cả khi kết hôn, thỉnh thoảng bà vẫn đón cháu gái về nhà chơi.

Mặc dù nguyên chủ vài năm đến đây, nhưng nhà họ Quý hề xa cách với cô. Họ vẫn coi cô là cô bé xinh , ngoan ngoãn và dẻo miệng như xưa.

Cả nhà hề để ý đến việc cô dính lấy đồ ngon, ngay cả cô con dâu mới cũng bất lực chấp nhận hiện thực vì Kha Khánh Thu tẩy não cả ngày.

Vừa dứt lời, Kha Mỹ Ngu lập tức mím môi tội nghiệp : "Cô út, cháu ăn no, bụng vẫn còn đói."

Các lá bùa cô vẽ tiêu tốn nhiều thần thức và linh lực, chỉ một hai bữa cơm là thể bù đắp .

Kha Khánh Thu vội : "Con bé mới kết hôn hai tháng, nhưng học cách nũng khác .

Sao mà cô út hiểu tâm tư của cháu ? Yên tâm , trong nồi nhiều đồ ăn, đừng sợ thiếu!"

Kha Mỹ Ngu còn dè dặt nữa, nuốt hết thức ăn trong nồi bụng.

Nhà họ Quý kinh ngạc cái bụng phẳng lì của cô, nhiều thức ăn như hết ?

Tần Nguyên Cửu nhận thức chuyện xung quanh, cụp mắt xuống : "Mấy ngày nữa tới đón em."

Kha Mỹ Ngu gật đầu: "Ừm, ừm, lâu đến đây, em chơi với cô út nhiều hơn."

Ý bảo là mấy ngày nữa hãy đến.

Về phần thần thú, nhất định quan hệ với hoàng tộc phong kiến, chắc chắn nó sẽ thông minh. Cô sợ nếu như thời gian quá ngắn, ngay cả khuôn mặt của thần thú cũng thấy , chứ đừng đến chuyện giải quyết vấn đề của nhà họ Quý.

Tần Nguyên Cửu liếc cô, đó thản nhiên lướt khắp các gian phòng của nhà họ Quý, cho dù là vẻ ngoài khí chất, tất cả đàn ông ở đây đều khá nổi bật.

Cũng may đây là xã hội mới, nếu , chắc chắn Kha Mỹ Ngu cô út gả nhà từ lâu.

"Được , khi nào em về thì nhờ trấn gọi điện nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-149.html.]

Kha Mỹ Ngu chớp mắt, thực cũng cần phiền phức như , cô hạc giấy đưa thư mà.

Chẳng qua là nỗi cô đơn của cao nhân thế , chỉ chị dâu nhỏ mới thể hiểu .

Sau khi tiễn , Kha Mỹ Ngu lấy lý do tiêu cơm để tranh thủ chiều đông nắng, dạo vài vòng xung quanh cùng chị dâu.

Có lẽ vì ăn no, nên tinh thần cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Khuôn mặt cô trắng hồng, đầu hai chiếc trâm cài, xinh như búp bê trong tranh Tết. Rất nhiều , đặc biệt là trẻ em nhịn mà đuổi theo và gọi cô là chị gái xinh .

Nếu sợ nắm thóp, tất cả đều gọi cô là tiên nữ !

Thần thức của Kha Mỹ Ngu hiện cạn kiệt, cô thể sử dụng ý thức của để lướt xung quanh, cô đành dùng mắt thường chằm chằm những điểm bất thường trong thôn.

Tục ngữ câu, tổn thương xương cốt dưỡng trăm ngày, e rằng thời gian thần thức phục hồi cũng sẽ quá ngắn.

Sau khi loanh quanh một vòng, cô hề phát hiện điều gì bất thường nên chỉ thể tản bộ đến cổng thôn chuyện với các cụ già.

"Cháu chào ông Hoàng, bà Trương..."

"A, Tiểu Ngu Nhi, cháu còn nhớ bà Trương của cháu ?" Một bà lão mất một nửa chiếc răng hỏi.

"Đương nhiên là nhớ , bà Trương từng cho cháu một đôi găng tay đỏ tuyệt bằng da chuột, còn ấm nữa. Bà xem, mùa đông nhưng tay của cháu lạnh cóng, chính bà giúp đôi găng tay phát huy tác dụng!"

Kha Mỹ Ngu tươi , lấy kẹo thỏ trắng từ trong túi , nhét một viên miệng bà cụ, đó tiếp tục chia cho những khác, thì thầm đầy bí ẩn: "Mọi đừng từ chối, cứ xem như đây là kẹo cưới của cháu .

Cháu mang theo nhiều, nếu như thấy, cháu kẹo dư ."

Mấy ông bà cụ thì vội vàng bỏ kẹo túi. Tất cả đều nhờ cô, họ mới thể mùi vị của kẹo sữa thỏ trắng rốt cuộc là như thế nào.

Bọn họ vất vả cả đời, đến trứng gà còn dám ăn, chứ đừng đến các sản phẩm từ sữa.

Trong lòng Kha Mỹ Ngu chút xót xa, đời nhiều bất hạnh và nghèo khổ như , cô thể giúp đỡ bao nhiêu ?

Không thể nhắc đến sự vĩ đại của những lãnh đạo tổ chức, bọn họ tận tụy vì nước vì dân qua nhiều thế hệ mới khiến Hạ Hoa trở nên thực sự thịnh vượng.

Đợi thêm vài năm nữa, khi gió xuân thổi qua, cuộc sống của dân sẽ hơn nhiều.

"Bà Trương, cháu thích nhất là bà kể chuyện. Trong thôn chúng chuyện gì kỳ lạ ? Bà kể cho cháu một chút ?"

Hôm nay nắng ấm nhẹ nhàng, gió bắc cũng thỉnh thoảng thổi qua một cách lười biếng, hầu như đều cửa thôn tắm nắng, cảm giác cả vô cùng khoan khoái dễ chịu.

Mấy ông bà cụ lượt nhỏ giọng kể cho Kha Mỹ Ngu một bí mật thể cho khác .

Trong lúc , ánh mắt Kha Mỹ Ngu lóe lên, cô nắm thông tin .

"Nói mới nhớ, trong thôn chúng một thanh niên trí thức sắp trở về thủ đô." Một bà cụ nhỏ giọng : "Cậu đến thôn chúng bảy tám năm ?"

Khi nhắc đến , bắt đầu bàn tán: "Cậu thủ đô đến đây, chắc chắn nhà . Nếu những thanh niên tri thức khác đều trở về thủ đô khi xuống nông thôn, còn về?"

"Chậc chậc, ngày đầu đến đây, chỉ xách một cái túi và ôm một con ch.ó tây màu trắng tay. Lúc đó chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, ?"

"Người trắng còn trai, ai trong thị trấn cũng chạy đến một cái. Ông cụ Quý thấy học giỏi, thường gọi đến nhà ăn tối, tiện thể cho mượn sách, đồng thời dạy cho nhiều thứ!"

"Ai mà ngờ là một tên tráo trở, bên ngoài trắng trẻo, bên trong đen tối! Cậu lợi dụng xong thì lật mặt tố cáo nhà họ Quý!

Vân Mộng Hạ Vũ

Chuyện khiến ông cụ Quý vô cùng tức giận..."

Loading...