Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 44

Cập nhật lúc: 2024-10-30 13:58:06
Lượt xem: 199

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Theo lá bùa vẽ nhiều lên, cô cũng khống chế linh lực càng chính xác hơn, chỉ cần khống chế linh lực vững hơn thì mức tổn thất về linh lực mới hạ xuống càng nhiều, mà uy lực của bùa cũng tăng lên theo cấp nhân!

Trong ruộng bố trí ba tấm Quy Tức phù thể vận chuyển trong hai tháng, cô thể dùng nước linh tuyền tùy thích.

Trong sảnh chính bày đầy bàn, phòng bếp cũng xếp bàn như thế.

Người lớn, trẻ nhỏ ăn uống thỏa thê, ăn cơm xong, đợi khi buông bát đũa xuống, ông cu chếnh choáng , ông kéo mấy trưởng thôn cho .

“Ngu Bảo Nhi, mau mang mẫu đăng ký đây, tối nay bảy đứa điền xong đưa cho trưởng thôn.

Kha Mỹ Ngu gật đầu trong sảnh chính lấy mẫu đơn.

Vừa mới lật , tay cô khựng , nhớ đến Hoàng Phương Bân từng trơ tráo đến nhà trưởng thôn với tư cách con rể, cùng với Kha Vân Nguyệt – cô vốn dĩ đối phó, từng thấy thế giới bên ngoài, đàn ông lừa xung phong trận, trong lòng cô dấy lên cảnh giác.

Kha Mỹ Ngu mở giao diện giao dịch , bên trong chỉ bán đồ, còn cung cấp nhiều dạng phục vụ, chỉ thứ cô nghĩ tới chứ thứ nó , nhưng tương đương với đó là giá cả cao!

Cô lựa chọn tính năng chép cao cấp, bất kể là chất liệu giấy, độ cũ, mới, còn dấu ấn dầu bên đều gì khác biệt, càng cần đến chi tiết nét chữ, ít nhất, ở tận thế mà cô từng trải qua cũng khó mà do thám .

Vì thế, tiêu đống tiền đó cũng oan.

Bảy trăm điểm giá trị hòa bình tinh tinh một tiếng, trái tim Kha Mỹ Ngu nhỏ máu, điểm hệ thống sảng khoái lấy về.

Kha Mỹ Ngu để bản gốc trong gian, cô lấy bản mô phỏng cao cấp , đưa mỗi một phần, còn bảy cây bút máy bình thường mới tinh nữa.

Nắm lấy cây bút máy trơn tròn cảm xúc, năm trai mới cảm giác chân thật.

“Em gái, từ từ hẵng hút mực , để lấy nước sôi nhúng đầu bút .” Anh năm đột nhiên rú lên, cướp lấy cây bút máy từ trong tay Kha Mỹ Ngu.

Anh cả cũng kích động, thì thầm phổ cập khoa học: “Bút máy lúc lấy khỏi công xưởng, đầu bút bọc một lớp sáp nến, dùng nước nóng ngâm thì hơn.”

Quan trọng hơn nữa, đây là cảm giác nghi thức.

Lúc bọn họ còn học, cùng lắm mỗi chỉ một cái bút máy mới.

Ngâm bút máy xong, dùng nước rửa sạch mực dính bên ngoài, khi lau sạch sẽ, lấy mực, bọn họ như học sinh tiểu học khoanh tay , bày chiếc bàn lau lau nhiều phủ lên mấy tờ báo cũ nhà cất kỹ.

Giống y như đám ngốc, xếp thành một hàng, Kha Mỹ Ngu kéo áo Tần Nguyên Cửu, gian nan đầu, lặng lẽ nước mắt.

Đồng thời cô cũng cảm nhận sâu sắc rằng đối với việc học đại học , các trai của cô bao nhiêu chân thành và sùng bái, là đối với mỗi một thanh niên của thời đại , đây đều là một cây cầu đá để họ thể thực hiện hoài bão của !

Mẫu đơn cần điền nhiều thứ, bao gồm thông tin cá nhân, thành viên trong gia đình, thậm chí còn một vài tin tức về công xã. Mọi đều lấy giấy nháp đám cháu cống hiến , từng nét một , đợi đến khi cân nhắc đủ mới nghiêm túc chép trong mẫu đơn.

Tên trường đại học báo danh mẫu đơn để một trống, Kha Mỹ Ngu với năm trai hoang mang ông cụ.

Ông cụ đầu trưởng thôn và bí thư chi bộ thôn:

“Khánh Hỷ, Đông Phong, thường xuyên tới công xã. Mỗi năm công xã đều danh ngạch đề cử sinh viên công nông binh, những gì để cho đám trẻ tham khảo một chút.”

Trưởng thôn với bí thư chi bộ thôn khổ: “Chú , chúng cháu chỉ là chân chạy vặt, mỗi năm công xã chúng chỉ đề cử ba , thể chứng thực một, hai danh ngạch lắm . Hơn nữa đều là đại học nông nghiệp, trường học trong huyện thành giới thiệu, chúng cháu cũng hiểu rõ lắm.”

Bây giờ giao thông với thông tấn đều phát triển, ti vi, báo cũng chỉ hàng tháng, công xã phát vài bài báo tuyên truyền lẻ tẻ, thứ duy nhất để thôn dân đến tin tức của thế giới bên ngoài là chiếc radio trong nhà trưởng thôn.

Có điều radio tốn điện quá, trưởng thôn cũng chỉ dám mở hai tiếng mỗi sáng chủ nhật thôi, còn bình thường ông chỉ lau chùi bảo dưỡng.

Nhất thời đều rầu rĩ: “Lãnh đạo thể báo danh trường nào ? Nếu , Khánh Hỷ, dẫn thằng tư với mấy đứa nhỏ đến huyện thành hỏi thử xem?”

Tần Nguyên Cửu lạnh lùng : “Tên trường đại học bên ngoài hồ sơ để , nghĩa là chỉ đại học của tỉnh N mà các trường đại học công lập trong thành phố khác của Hạ Hoa đều thể điền đó.

“Có điều chất lượng của đại học tỉnh N cũng coi như tệ, mặc dù một vài giáo sư điều phối tới nông thôn nhưng những giáo sư ở cũng đều tài thật, học thật, hơn nữa so với các trường đại học ở thủ đô, Thượng Hải mà , đại học tỉnh N chịu tác động từ bên ngoài tương đối ít, khí học tập cũng nồng đậm hơn.”

“Lựa chọn trường đại học nào còn xem chức vụ gì nữa.”

Anh mở miệng, mấy đều như tìm thấy điểm mấu chốt, trái tim hoảng loạn cũng bình tĩnh .

“Tiểu Tần, cháu đến huyện thành ngóng ?” Lão tứ nhà họ Kha nhịn hỏi.

“Vâng ạ.” Tần Nguyên Cửu gật đầu.

“Hả, ngóng lúc nào, em ?” Kha Mỹ Ngu cắn táo tàu, sửng sốt một chút, cô tốn sức nghĩ , trùm phản diện bộ dáng giống như một ngọn núi băng, sống chớ gần.

“Trong lúc em đang ăn uống.”

Cô, lúc nào cô cũng đang ăn cả...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-44.html.]

“Bên cạnh bảo tàng hai trường đại học, ít giáo sư lịch sử trong đó, trùng hợp gặp hai nên trò chuyện đôi câu.”

Tần Nguyên Cửu giải thích vắn tắt cho .

“Anh học lái xe.” Anh tư khoa tay động tác lái xe, hưng phấn : “Có thể lái xe tải nam bắc, thú vị quá! Nghe lương với đãi ngộ của tài xế xe tải đều !”

Tần Nguyên Cửu gật đầu, hiểu : “Anh tư thích cơ khí, thể chọn học viện cơ khí của đại học Bách Khoa tỉnh N, chỉ thể lái ô tô, máy bay, xe tăng, pháo, tàu thuyền, còn thể sửa chúng nữa...”

“Sau khi nghiệp cũng sắp xếp việc ở lĩnh vực tương quan, hơn nữa trong nước hiện nay đang khuyết thiếu nhân tài ở mảng kỹ thuật .”

Mắt tư sáng lên, luôn miệng : “Cái , chọn viện cơ khí!”

Anh năm chỉ chính : “Còn thì ? Anh thích đếm tiền, đếm đến tay rút gân, cái tính ?”

“Anh năm chọn tài chính hoặc kinh tế đều , liên quan đến tiền, cũng là một môn học. Hơn nữa còn thể học bản lĩnh khiến tiền sinh tiền.” Bịp thế ai , Kha Mỹ Ngu xung phong .

, đại học Kinh tế - Tài chính của tỉnh N , trong đó nhiều chuyên ngành như kinh tế, tài chính, viện thuế vụ là nhất, năm thể chọn một trong đó.” Tần Nguyên Cửu bổ sung thêm.

“Học viện kinh doanh và kinh tế mới mở, mặc dù nước cải cách theo đó nhưng sự phát triển của viện đó rộng, năm thể chọn.”

Người nhà họ Kha, đến cả nhóm trưởng thôn cũng Tần Nguyên Cửu và Kha Mỹ Ngu đầy sùng bái, hiểu nhưng vẫn thấy giỏi!

Anh năm vội vàng điền viện tài chính của đại học Kinh tế - Tài chính tỉnh N lên hồ sơ.

Anh hai em gái nhà đầy trông mong: “Em gái, hai khỏe mạnh, chạy nhanh, ăn nhiều nhưng cứ sách là đau đầu, đây?”

Không đợi Kha Mỹ Ngu mở miệng, cái tát của lão tư nhà họ Kha vung đến: “Mấy lời mày còn mặt mũi mà ?”

“Cơ hội bao nhiêu mong còn chẳng , mày sách? Cùng lắm thì hai năm, đầu mày đau hai năm thì , bây giờ cố gắng, nghiệp , tổ chức xếp việc cho mày !”

Mắt Kha Mỹ Ngu khẽ đảo, bản ngón tay vàng, mặc dù em sinh đôi là cả và hai đều hai mươi ba tuổi nhưng cô vụng trộm cho họ dùng linh mễ, rau với quả, thêm y phù điều chỉnh , cũng thể khiến cho sức khỏe hai duy trì ở trạng thái nhất, hơn nữa cũng sẽ tuổi tác kẹt .

“Anh hai học viện thể thao là , thể học nhiều các môn thể thao, tham gia thi đấu cũng , giáo viên thể dục huấn luyện viên đều , hướng phát triển cũng rộng.”

“Hơn nữa sinh viên nghiệp sắp xếp, nhận chức vụ cao, thăng tiến cũng nhanh.”

Anh hai nhà họ Kha vội gật đầu: “Cái , cái thì , trị ác, phát huy cái thiện, trừ bạo an dân, chọn cái .”

Nói xong, với Kha Mỹ Ngu chớp mắt Tần Nguyên Cửu.

Người thở dài, tiếp tục bổ sung: “Mỗi một trường đều học viện thể dục nhưng học viện thể dục của tỉnh N bao hàm nội dung thiện hơn, chuyên nghiệp hơn.”

Anh ba gãi đầu: “Anh đầu bếp, chính là đầu bếp trong nhà ăn quốc doanh ý, cầm muôi sắt lớn, mặc đồng phục việc trắng, tùy ý quát mắng cũng ai dám trêu chọc.”

“Quá khí phái, hơn nữa cơm cho trong nhà cũng khá ...”

Còn đợi xong, bạt tai của lão tứ nhà họ Kha tới : “Tốt cái gì mà , mày học đại học chứ đầu bếp.”

“Ngồi trong văn phòng uống nước , báo ? Cứ thích mùa hè vây quanh cái nồi, cái bếp? Đầu bếp học từ lúc mười tuổi, cần thiên phú, ngộ tính gì đó, mày cùng lắm là đốt bếp, mày từng nấu cơm cho ông bà, cha mày một nào ?”

Anh ba bĩu môi: “Con, con chỉ thôi...”

Kha Mỹ Ngu vội vàng cản cha , kéo cánh tay ông: “Cha, cha như đúng .”

“Đồng chí Mao ba trăm sáu mươi lăm nghề, nghề nào cũng trạng nguyên, ba kỳ thị công việc! Nghề nào đến giỏi cũng sẽ khác khen thưởng thôi!”

“Đầu bếp cũng khá mà, cha đầu bếp của các nhà hàng nổi tiếng ở nước ngoài giỏi thế nào , đều thi đấy. Số lượng phục vụ mỗi ngày hạn, danh nhân nhã sĩ thì tư cách đặt !”

Có một trai đầu bếp mấy, chỉ cần cô thích, cô cảm động đến sắp đẩy ba lên thần đàn của giới nấu ăn .

Có điều, chuyện cô cũng chẳng ý tưởng gì, cô nghiêng đầu Tần Nguyên Cửu.

“Anh Cửu, trường học của đầu bếp ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần Nguyên Cửu nhướn mày, ồ, bình thường thì gào lên đồng chí Tần đầy xa cách, lúc cần dùng đến thì gọi đến là ngọt?

Có điều, khi cô gái hổ giương nanh múa vuốt, đôi mắt sâu hút , gật đầu, khẽ: “Đại học Bách Khoa tỉnh N đúng là học viện khoa học sinh vật và học viện kỹ thuật, một chuyên ngành giáo dục dinh dưỡng và nấu ăn.”

“Những thứ học trong đó nhiều, bao gồm chất lượng và vệ sinh an thực phẩm, cách nấu với dinh dưỡng, công nghệ và thiết kết nấu theo yêu cầu của Trung và món Tây.”

“Sinh viên nghiệp phân tới đơn vị , cục lương thực, bộ phận phụ trách ăn uống của mỗi đơn vị quốc doanh. Hơn nữa chắc chắn tổ chức sẽ phát triển lên một bước, chừng một ngày nào đó còn mở kinh doanh cá thể, đến lúc đó là thời điểm ba phát triển sự nghiệp để kiếm tiền !”

Lão tứ nhà họ Kha ngẩn , con gái con rể: “Trong trường học gì cũng học ? Sau phân đến cục lương thực, chẳng đầu bếp cũng cần bằng đại học ?”

“Tổ chức khuyến khích các ngành chuyên nghiệp hóa, suy nghĩ của chú sẽ nhanh chóng quảng bá thôi.” Tần Nguyên Cửu đáp .

Loading...