Tiêu Thừa giơ hai con cá trong tay lên: "Giúp hâm canh cá . Không Chỉ huy sứ đại nhân thương , bôi bổ thể cho ngài ."
Giang Đình nhớ tới Hạ Vân Sâm suýt nữa thì cô bóp c.h.ế.t đêm qua, hiểu chột . Ban đầu ha đối phương vững vàng, khi giao đấu với cô thở hổn hển, hẳn là vết thương tái phát, thế nào thì cô cũng trách nhiệm.
"Được, nửa canh giờ là hà thở củng."
Giang Đình nhận lấy cá, theo bản năng sờ lên con d.a.o găm của , chuẩn sông m.ổ b.ụ.n.g cá, nhớ còn d.a.o găm nữa.
Đó là con d.a.o mà cô dùng thuận tay, dùng d.a.o phay cạo vảy cá thật sự là một lời khó hết.
Vẫn nên tìm cơ hội tìm một con d.a.o găm khác mới .
Sông lớn mặt các tướng sĩ chiếm , vì tránh dùng nước tắm của bọn họ nấu cơm, cô một hồi mới đến một nhánh sông khác. Mổ bụng cá moi nội tạng và màng đen của cá , moi mang cá , cạo vẩy cá đó cắt vây và đuôi cá, cuối cùng rút dây câu, khía cá thành hình hoa.
Đáng tiếc đây cá trích, cũng thích hợp để hâm canh lắm, nhưng trong cảnh đặc biệt thì chỉ thể chắp vá.
Sau khi sơ chế cá xong thì cô vòng vòng, nhặt mấy củ hành dại xuống sông rửa sạch, lúc mới câm cá và hành trở vê.
Hoàng hôn buông xuống chân trời, cánh đồng bát ngát hoang vu tĩnh mịch, phía xa xa, mùi cá nướng của các tướng sĩ theo gió đêm bay đến chóp mũi Giang Đình.
Cô bước trở về, thấy đám Tần Quyết cũng trở , đang nhóm lửa nướng thỏ hoang.
"Giang Đình, nếm thử, kẹo đậu phộng.' Tạ Ninh đút một viên kẹo đậu phộng lột vỏ.
Giang Đình nhíu mày : "Anh rửa tay đấy?"
Sắc mặt Tạ Ninh đổi: " rửa sạch ! Anh ghét bỏ !?"
Giang Đình : " con giun trong bụng thôi, đến đây , a...
Lúc Tạ Ninh mới đút kẹo đậu phông miệng cho cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-126.html.]
"Thơm quá . Tạ Ninh chậm rãi nhấm nháp, hạnh phúc nheo mắt : "Nghe kẹo hiếm đó, đến cửa hàng điểm tâm lớn ở Biên thành mới mua .
Giang Đình ở bên cạnh đặt nồi lên đống lửa, thuận miệng : "Có nơi của chúng cách Biên thành xa ?”
"Sao, Biên thành ?" Chu Đông : "Mấy các từng đến Biên thành đúng ?”
Tần Quyết : " chị gả tới Biên thành."
Tạ Ninh : "Muốn, Biên thành lớn náo nhiệt, là thành trì lớn nhất phía bắc."
Chu Đông : “ , từ nơi về phía đông bắc năm mươi dặm là đến."
Tạ Ninh đỏ mắt : "Chúng thể ?"
Tướng sĩ doanh hai năm nghỉ phép về thăm , tướng sĩ ba năm thể thành , khi thành thì mỗi tháng hai ngày nghỉ, cũng thể cộng dồn ngày nghỉ , mấy tháng về một .
Bình thường quân đầu bếp cơ hội , đương nhiên, trừ những quan hệ như Chu Đông.
Nhà của Chu Đông ở Biên thành, thành mấy năm, con gái cũng mấy tuổi , thường thường ba tháng vê một , đúng lúc cũng sắp đến ba tháng, nghĩ là nhân cơ hội trở về thăm nhà.
Chu Đông : "Có thể, chỉ cân Chỉ huy sứ đại nhân đồng ý cho các tướng sĩ thăm thì thể đưa ngoài mấy ngày."
Nói thế nào thì Giang Đình cũng coi như là một tiếng trong đầu bếp doanh, dù các đầu bếp khác biệt cô tự tiện ngoài thì cũng ai rảnh rỗi gì mà tố các cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Ninh mừng rỡ hét lên một tiếng: "Cảm ơn Đông!"
Giang Đình và Tân Quyết cũng vui vẻ, nhưng dám tỏ vẻ quá rõ ràng, bộ bình tĩnh bắt đầu nấu cơm.
Giang Đình đun nóng nồi, cho dầu lạnh , rôi bỏ cá chiên với lửa nhỏ.
Lúc bọn họ mang theo một ít dầu ăn và gia vị, đây đêu là đồ dành cho cấp võ tướng. Nhân lúc chiên cá, Giang Đình sờ soạng lấy một bó gừng già, rửa sạch cắt thành từng lát chuẩn .