ở trong nguyên tác, bởi vì triều đình thể điều binh, cũng bởi vì một ít kẻ thù của Hạ gia gây trở ngại từ bên trong, Hạ Vân Sâm dẫn Hạ gia quân khổ thủ ở Biên thành hai mươi ngày, đánh lui quân địch công thành mấy chục , cuối cùng hết đạn hết lương thực, các tướng sĩ sống sờ sờ c.h.ế.t đói, kéo chết, sự tuyệt vọng hại chết.
Trước khi thành phá, Hạ Vân Sâm quyết hàng, một khỏi thành nghênh địch, lấy một chọi mười, cuối cùng kiệt sức ngã xuống đất, dùng lưỡi kiếm cùn đ.â.m một lỗ kết thúc tính mạng của .
Năm đó y mới hai mươi bốn tuổi.
Sau khi c.h.ế.t đầu y vẫn treo tường thành, cho đến khi chim chóc mổ chỉ còn xương sọ. Cô cũng vì , rõ ràng trong đầu cô chỉ bản thảo các tình tiết trong nguyên tác, nhưng đối với việc Hạ Vân Sâm c.h.ế.t như thế nào, miêu tả kỹ càng tỉ mỉ.
Nghĩ tới đây, Giang Đình thở dài, khỏi đưa mắt Hạ Vân Sâm.
Hạ Vân Sâm dường như cảm giác , nghiêng đầu, đôi mắt lạnh lùng thẳng mắt cô.
Lúc binh lính cận : "Tới Biên thành ! Tất cả xếp thành một hàng thành!"
Bởi vì là Hạ gia quân, còn do Hạ Vân Sâm tự mang đến, thủ thành dám đắc tội, kiểm tra đơn giản một chút cho .
Sau khi thành, binh lính cận tuyên bố từng giải tán, ai về nhà nấy tìm vợ tìm con, năm ngày mở cửa thành thì đến nơi tập hợp.
Hạ Vân Sâm dẫn tới phủ Thứ Sử, nhanh liên biến mất trong đám rộn ràng nhốn nháo, mấy Giang Đình lúc mới thả lòng cơ thể, xe bò nhúc nhích.
Chu Đông : "Đứng lên hết cho , đừng ở chỗ mất mặt, ăn chút gì , là đến nhà Tiêu Thừa ? Hay để đưa đến nhà , còn nhanh chóng trở vê thăm vợ con nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-129.html.]
Tạ Ninh : "Chắc chắn là ăn , qua giờ cơm ."
Chu Đông : "Được , dẫn mấy thằng nhóc các dạo một chút .'
Anh gửi xe bò ở một cái tiệm nước phía , dẫn ba trong thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
Biên thành lớn, cực kỳ lớn, thậm chí nhỏ hơn kinh thành là bao, nếu mà xe ngựa, từ thành Nam đến thành Bắc, tốn ít nhất hai canh giờ, nếu mà bằng chân, một ngày cũng hết.
Trong thành phồn hoa, kiến trúc phong cách tái bắc, cửa sổ nhỏ, tường dày, tâng trệt cao. Bởi vì tuy rằng mùa hè bên ngoài là thảo nguyên xanh mát, đến đông thu thành một mảnh sa mạc, mùa xuân bão cát lớn, mùa đông gió tuyết lớn.
Hai bên đường phố bày nhiều quán nhỏ, các loại đồ vật gì cần thì đều , đường lui tới Trung Nguyên ăn mặc giống như kinh thành, dân chúng biên quan mặc phục sức bản địa, còn thương nhân nước ngoài để râu quai nón.
Giang Đình và Tạ Ninh xem đến hoa hết cả mắt, giống hai rừng đầu tiên thành, tuy Tân Quyết tới Biên thành một hai , nhưng cũng là lâu , xung quanh ánh mắt cũng tràn ngập sự tò mò.
Chu Đông nhịn : "Được , ăn cơm , dạo thì các tự dạo ."
Mấy Giang Đình lúc mới thu hồi tâm mắt, tìm một quán mì xuống, gọi mấy bát mì thịt kho.
Bát mì thịt kho ngon hơn bát mì Giang Đình ăn đầu tiên khi lên thị trấn mua đồ, tuy rằng tính là mỹ vị nhưng mang đậm màu sắc bản địa, lượng cũng lớn, ăn xong một bát mì lấp đầy cái bụng.
Ăn xong Chu Đông lập tức lái xe bò dẫn bọn họ đến nhà Tiêu Thừa, Tiêu Thừa trở vê từ chỗ Hạ Vân Sâm, thấy động tĩnh thì dẫn trong nhà chạy nghênh đón bọn họ.
Làm binh lính cận của Chỉ huy sứ, quân lương của Tiêu Thừa thấp, mỗi tháng bốn lượng bạc, cũng đủ nuôi sống một nhà già trẻ.