"Còn cả cái nữa, đậu phộng rang, bánh hạch đào, mua từ tiệm bánh ngọt đấy, nào, nếm thử cả .
"Mấy thứ còn là đồ gia vị thôi, với cả ít đồ dùng, chúng mang cả chút bồ kết, bàn chải, vớ, khăn gì đó, nếu các cần thì sẽ bán giá gốc, thu giá chênh lệch.'
Mua mấy thứ linh tinh , cũng tốn của bọn họ gân ba lượng bạc, bán cho các tướng sĩ, cũng hồi vốn hai lượng.
Các lính bếp cảm động cực kỳ, ba bọn họ, hận thể lao lên mạnh mẽ hôn hai cái, thơm hai .
Đám quân canh phòng mua bán mấy thứ đồ dùng sinh hoạt , tăng giá lên gấp mười lân, mà bọn Giang Đình thì mua giúp miễn phí, thể khiến cảm động cơ chứ? Chưa kể bọn họ còn mua nhiều đồ ăn như tặng cho các lính bếp.
Giang Đình : "Mọi là cùng một doanh, phúc cùng hưởng mà, cùng cố gắng, kiếm nhiều tiền hơn!"
"Nào nào nào, chia ăn thôi!"
Tạ Ninh xách túi kêu lên, các lính bếp cùng xúm , một tay một chân, nhanh chia xong đồ ăn mà bọn họ mang về, đó vui vui vẻ vẻ mà tìm chỗ nào đó bắt đầu xổm căn hạt dưa, đầu bếp doanh đông vui đến nỗi chẳng khác nào ăn tết.
Chu Đông kêu lên: "Mấy đồ vô lương tâm các ! Có phần cơm cho mấy chúng đấy?!"
"Có phần phần! Sớm hôm nay các sẽ về, chú Chung thể buổi trưa là đến, nên cất trong ngăn tủ hâm nóng là ăn .' Giang Đình : Vậy chút gì đó ăn, các bán mấy thứ xe bò .'
Cô lục lọi mấy quả trứng gà mà chị Tần Quyết cho từ xe bò, phòng bếp nhỏ tìm hành hoa, bắc nồi nóng dầu, đánh trứng gà trong nồi chiên một lúc, đánh thành những miếng nhỏ, đổ cơm mà các lính bếp chừa trong nồi đảo đều, khi xào cho tơi thì cho thêm chút muối, nước tương, hành thái cho đủ vị, đảo xào đều tay.
Một suất cơm chiên trứng thơm nức thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-146.html.]
Làm cơm chiên trứng thì đơn giản, cần bí quyết gì, nhưng cũng một vài chỗ chú ý, ví dụ như mức lửa, chiên cơm khô cứng quá sẽ gây nghẹn, với cả muối cho đủ, mặn quá nhạt quá đều ăn . Hành lá cắt nhỏ là linh hôn, hành lá thì cơm chiên trứng sẽ đây đủ .
Giang Đình múc cơm chiên trứng bốn bát to, gọi bọn họ ăn cơm, mỗi một bát bưng lên ăn từng miếng lớn, bởi vì đường hai ngày nên đói cực kỳ, ăn cơm chiên trứng mà cũng như thể ăn sơn hào hải vị.
Sau khi ăn xong thì chuyển mấy thứ xe bò về doanh trướng, còn bò kéo xe thì lính bếp khác dắt cho ăn.
Lúc mấy Giang Đình doanh trướng, thấy Hà Kính giường khoan thai bọn họ.
"Anh Hài! Chúng về , nhớ hả?” Tạ Ninh lập tức nhào tới, ôm bả vai Hà Kính.
Hà Kính duỗi tay xốc lên, ghét bỏ mà : "Tránh , mồ hôi.'
Tần Quyết xách một túi đồ ăn tới, bên trong là một đống hạt dưa đậu phộng khoai lang khô và bánh ngọt: "Hà Kính, mang về cho ."
Hà Kính mím môi, vươn tay nhận lấy, : Cảm ơn."
Tạ Ninh hì hì : " ngay thích ăn ngọt nhất mà, mua sẵn cho chút bánh ngọt , chẳng ai , chỉ cho một thôi đấy, cảm động ?”
Ánh mắt của Hà Kính chút ngại ngùng hiếm thấy, trong lòng ấm áp dễ chịu, nhưng vẫn cố cứng rắn : "Làm phiên , để trả tiên cho ."
Tạ Ninh kêu lên: "Không cần cần, là coi chúng là em , lân ngoài, mang đồ ăn về cho chúng chẳng là ."
Lúc Hà Kính mới thôi, cẩn thận cất bánh ngọt trong ngăn tủ, tránh để chuột ăn vụng.