Giang Đình tiếp tục duy trì đau thương phiên muộn, : "Lúc luyện võ cẩn thận ngã xuống, chỗ đó kẹt một tảng đá."
Cô xa đảo mắt, quả nhiên thấy Hạ Vân Sâm theo bản năng khép hai chân .
Hạ Vân Sâm hề ý thức dẫn dắt theo tiết tấu của Giang Đình. Trong lòng y bây giờ chỉ còn sự đồng tình, thâm nghĩ thảo nào dù Giang Đình là một cao thủ ẩn sâu lộ, cũng chiến trường, hoá là giấu bệnh trong .
"Vậy nên lúc khỏi doanh thể dẫn theo một chút ? cam đoan nhất định sẽ trở về doanh đúng giờ. Anh xem giỏi như , năng lực theo dõi của cũng mạnh đến thế. Cho dù chạy, còn nơm nớp lo bắt trở vê .
Hạ Vân Sâm im lặng, dường như đang suy nghĩ lời cô vài phần khả thi.
Giang Đình thấy thời cơ cũng đến , tung đại chiêu: "Chỉ cân đồng ý, ăn cái gì đều nấu cho hết, thấy thế nào?"
Cô bưng gà xào nấm hương , đẩy đến mặt Hạ Vân Sâm: “Anh ngửi , thơm ?"
Một bát thịt gà mêm xương ngâm trong nước xốt đậm đà, nấm hương hầm cách thủy tỏa hương vị tươi ngon khó thể rõ, khiến cho thèm ăn mà xoay .
Giang Đình chớp mắt y, trong lòng yên lặng đếm "Một, hai, ba..."
Quả nhiên, chỉ mới ba giây, Hạ Vân Sâm bình thường : "Sau khi vết thương lành, mỗi tháng một ."
Trên cơ bản mỗi tháng y đều đến Biên thành báo cáo công tác với Thần Uy đại tướng quân và Thứ sử, mang theo Giang Đình cũng , cho binh lính cận cấp trông chừng cô là .
Giang Đình : "Không thành vấn đề!"
"Một quá ba ngày."
"Được! Anh thì là !"
"Đừng tiết lộ cho ngoài."
"Được , đều lời anhl"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-160.html.]
Có lẽ là ngữ điệu của Giang Đình quá vui mừng, Hạ Vân Sâm cũng lây nhiễm vài phần, điều chỉ là khỏi doanh trại mà thôi, cần vui đến ?
Giang Đình quả thật vui mừng, còn tưởng rằng Chỉ huy sứ đại nhân trong truyên thuyết khó chơi đến nhường nào cơ chứ, thể tưởng dựa chút đồ ăn ngon là mắc câu. Xem chính bản y vẫn sớm bại lộ.
Cũng lẽ là tiểu binh bình thường , điều cô lăn lộn nhiều năm ở tận thế như , nếu chút năng lực quan sát thế thì sống đến ngày giải nghệ .
Từ lúc ăn lẩu ở nhà họ Tiêu, cô nghi ngờ, mãi đến khi ở gặp mặt ở thương binh doanh nàng mới đánh giá một phen, mới xác định phận "Tống Hạ'.
Tuy rằng rõ Chỉ huy sứ chờ ở thương binh doanh gì, nhưng y chủ động bảo Giang Đinh thêm một món cho y, đủ để rõ thật sự thích ăn.
Trong nháy mắt, trong đầu cô hiện lên nhiều ý nghĩ, cuối cùng quyết định hợp ý, nhẹ nhàng lợi dụng y một chút.
Không, gọi là lợi dụng, gọi là trao đổi tương đương mới đúng.
"Nào, ăn nhanh , lát nữa sẽ nguội đấy." Giang Đình đưa đũa cho Hạ Vân Sâm, đặt hộp thức ăn lên đầu gối y.
Hạ Vân Sâm bưng chén lên và một miếng cơm lớn, dày bắt đầu sướng thành kế* lập tức thỏa mãn.
*Không thành kế (Kế thứ ba mươi hai trong Quỷ Cốc Tử Tam Thập Lục Kế, thuộc Bộ thứ tư: Bại Chiến Kể): Đôi khi, cách nhất là phô trương hết điểm yếu như là điểm mạnh, địch hoài nghi mà quyết định , nghi ngờ tột đỉnh mà dám gì vì sợ quyết định sai.
Vân Mộng Hạ Vũ
Món gà xào nấm hương hợp với cơm. Nước canh màu vàng nâu chan cơm thể khiến ăn một lưng dày. Khoai tây cắt nhỏ giòn và vuông vức, canh trứng thịt băm mềm và mịn. Thực sự là một bữa ăn hảo cho bệnh nhân.
“Cậu gì? Hạ Vân Sâm đang ăn thì dừng .
Giang Đình hề luống cuống chút nào, chậm chạp : " thấy ăn ngon."
".. Hạ Vân Sâm yên lặng dịch mông, xoay , cử động , mặt về phía cô.
Không ngờ điều khiến Giang Đình dễ dàng thưởng thức sườn mặt của y hơn.
Không hổ là con cháu thế gia, ăn một bữa cơm mà cũng mãn nhãn.
Giang Đình sờ sờ mặt , thắc mắc tại cô xuyên trở thành Hạ Vân Sâm nhỉ, cô ngại nữ xuyên thành nam, nếu như thì khuôn mặt sẽ thuộc về cô .