Cô giơ tay chạm con d.a.o găm, chuẩn giao chiến với đối thủ, thế nhưng nọ ý định chiến đấu mà nhanh chóng rút lui về . Từ hành động thể thấy rằng kỹ năng của hề thấp, là một tiểu binh bình thường.
Giang Đình đang lao xuống sông cứu , đối phương rắc thêm một nắm bột, khiến cô nhắm chặt mắt, mắng to: "Mẹ nó chứ dùng thủ đoạn bẩn thỉu! là đồ hèn!"
Không ai trả lời cô, cô chịu đựng sự đau nhức khó chịu trong mắt, cố gắng lắng chuyển động xung quanh, tập trung cao độ, mở rộng giác quan.
Cô thấy tiếng đang chạy xung quanh .
lúc , Giang Đình đột nhiên ném con d.a.o găm trong tay , lao tới với tốc độ nhanh như chớp, khóa chặt vị trí chính xác chỉ dựa chuyển động của đối thủ.
Người nọ ngờ một lính bếp như Giang Đình kỹ năng như , con d.a.o găm cọ da đầu . Khoảnh khắc tiếp theo, Giang Đình dùng lòng bàn tay vỗ n.g.ự.c , đánh mạnh đến mức gãy xương ức của . Sau đó, cô dùng cánh tay của quấn quanh cổ , các cơ phồng lên, dùng sức siết chặt, cổ lập tức gấy.
Giang Đình ném t.h.i t.h.ể qua một bên, cô là quá khinh địch, cô tưởng rằng Trịnh đồng tri dẫn cô đến đây chỉ để đối phó với cô, ai ngờ rằng ông chỉ vu oan hãm hại cô, thật sự bỏ mạng là chú Chung!
, một chính trực và trung thành như chú Chung chắc chắn xung đột với Trịnh đồng tri, trở thành mục tiêu loại bỏ cho hả hê của đối phương.
Lòng cô như lửa đốt, quan tâm kẻ thù khác đang ở , cô nhắm mắt chạy về phía bờ sông, lắng âm thanh để xác định vị trí của , cảm thấy đến bờ sông .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi cô đang định liều mạng lao xuống cứu thì bên cạnh đột nhiên tiếng tủm, nhảy xuống nước , đó một đôi tay tóm lấy cô.
"Ai?!" Cô lạnh giọng hỏi.
"Là , Tống Hạ." Giọng lạnh lùng của Hạ Vân Sâm truyền đến, Giang Đình lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Tốt quá, cuối cùng của Hạ Vân Sâm cũng tới, chú Chung cứu .
Hai mắt cô đau khủng khiếp, nóng rát, nước mắt chảy , đối phương dùng loại thuốc gì.
Lỗi cũng do cô quá khinh địch, kẻ thù kiếp của cô hầu hết đều là zombie, tính công kích mạnh nhưng tâm địa gian xảo và thủ đoạn bẩn thỉu như con thế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-165.html.]
"Cứu lên !" Cách đó xa kêu lên.
Giang Đình giơ tay lên chạm mắt cô, nhưng Hạ Vân Sâm nắm lấy tay cô, : '"Đừng cử động."
Y dùng khăn tay ướt nhẹ nhàng lau mắt cho cô, : "Chảy thêm ít nước mắt nữa , đẩy sạch bột thuốc ."
Giang Đình , cô chỉ thể liêu mạng nhớ , nhớ tất cả những hồi ức bi thảm nhất ở kiếp .
Hạ Vân Sâm liên tục dùng khăn tay sạch lau cho cô, dần dần, cơn đau giảm một chút, cuối cùng cô cũng mở mắt . mắt cô mờ mịt, chỉ thấy một vài bóng dáng.
"Cảm ơn."
Cảm ơn xong, cô vội chạy xem tình trạng của chú Chung, thấy chú Chung ướt nhẹp cả , khuôn mặt tiều tuy, song may mắn là thở định.
Hạ Vân Sâm tới : "Bắt ?”
Thân binh cạnh chú Chung : "Hồi chỉ... Sẽ bắt ! Hai em đuổi theo ."
Hạ Vân Sâm bình tĩnh giải thích với Giang Đình: "Đây là em của ở quân doanh."
Người lính nhanh chóng ngượng ngùng.
Giang Đình gật đầu, hít một : "Là Trịnh đồng tri. Ông gây mê , vu oan đẩy chú Chung xuống nước. Một hòn đá g.i.ế.c hai con chim."
Nghĩ đến đây, cô tức giận đến mức ngứa răng.
Thân binh ngừng đánh giá Giang Đình, và Chỉ huy sứ thấy Giang Đình nhắm mắt g.i.ế.c một bằng một đòn thế nào.
Lúc , hai binh lính cận bắt kẻ trốn thoát , đang chuẩn cung kính báo cáo thì nhớ hiện giờ Hạ Vân Sâm đang giả dạng trinh sát nên thẳng: "Bắt tên nhãi rôi, là binh lính cận của Trịnh đồng tri."