Mà chú Chung là tổng quản sự đầu bếp doanh, tuy ông giúp Trịnh đồng tri tham ô tiên mua sắm và tiên thêm bữa cho quân lính vì uy hiếp, cộng thêm tích cực khai báo việc nhưng công lao vẫn đủ để chuộc tội.
Xét đến ông tuổi cao sức yếu, cống hiến gần ba mươi năm cho Hạ gia quân, công thì cũng góp sức, nên Hạ Vân Sâm phạt ông hai mươi roi, đuổi ông khỏi quân doanh.
Khi chú Chung chịu phạt, tất cả lính bếp đều . Bọn họ ứa nước mắt, vô cùng nghẹn ngào, ngờ chú Chung thật thà đôn hậu bình thường kết cục như thế.
Chẳng qua Giang Đình Hạ Vân Sâm nhẹ tay lắm . Bình thường, hai mươi roi vẫn đủ để khiến tàn tật, chỉ cân nghỉ ngơi điều dưỡng nửa năm là lành. Mà khi đuổi khỏi quân doanh, chú Chung thể về nhà dưỡng lão, Hạ Vân Sâm vẫn xét xử nhà cửa và tài sản của ông .
Chú Chung con trai dùng xe bò đón về. Trước khi , ông các lính bếp bằng ánh mắt đục ngầu, gượng : "Khóc gì mà . Đừng nữa, chú Chung mệt, vê nhà dưỡng lão .'
"Chú Chung, chúng sẽ nhớ chú lắm."
"Chú đầu bếp doanh chúng sống thế nào đây?"
Chú Chung đưa mắt Giang Đình, : "Sau chuyện bán đồ ăn giao cho cháu đấy. Đừng bỏ đấy nhé, doanh trại chúng cần nó."
Bán đồ ăn thể giúp các lính bếp thêm thức ăn, cũng giúp họ thêm tiền hoa hồng. Đây là việc mà chú Chung sức thúc đẩy lúc để thể để chút gì đó cho đầu bếp doanh. Ông thể nào cũng ngày thể tránh thoát .
Giang Đình gật đầu, : "Vâng, chú cứ yên tâm ạ. Giữ gìn sức khỏe nhé chú."
"Chú Chung... giữ gìn sức khỏe nhé!"
"Chú Chung ơi hu hu hu, chú chăm sóc tử tế nhé!"
Xe bò xuất phát, chạy lọc cọc xe. Không thấy bóng xe, các lính bếp mới thu hồi tâm mắt, suy sụp trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-171.html.]
Giang Đình cũng buồn phiền. Cô nhớ ngày đầu tiên đến đầu bếp doanh, chú Chung là dẫn cô từ tân binh doanh đến.
cuộc đời chẳng bữa tiệc nào tàn cả, cô quen với ly biệt, chẳng mấy chốc điều chỉnh cảm xúc. Sau khi vê đầu bếp doanh, chiều rảnh rỗi việc gì , Giang Đình bắt đầu nấu riêng cho Hạ Vân Sâm.
Còn thừa một ít gạo nếp, cô lấy một ít mang ngâm để bánh gạo. Phần còn , khi nghĩ ngợi, cô quyết định chuẩn xôi sườn kho và thịt viên ngọc trai.
Sau khi lấy nồi đồng của hấp chín gạo nếp, cô nhờ Tạ Ninh giã gạo hộ, còn thì lấy nước vo gạo rửa sạch sườn, dùng muối ăn, nước tương, rượu trắng, hành, gừng, tỏi để ướp.
Sườn cô mua hơn một trăm văn ở chỗ quản sự kho lúa. Giờ khí trong doanh trại vô cùng nặng nề, ai dám ăn trả tiên, mỗi một miếng thịt đều giá tiền rõ ràng.
Cô mua thêm mấy củ cà rốt và thịt heo, băm nhỏ cho gia vị trộn đều lên.
Lúc , Tạ Ninh trở cùng với cái bát chứa đầy bánh dày và bột đậu nành giã nhuyễn.
Tạ Ninh : "Không hôm qua chúng ăn bánh gạo , hôm nay món nữa thế?"
Giang Đình : " nấu cho bạn mà. Mấy món chuẩn cho các là mấy món khác cơ, chờ tí nữa là cho nồi xuống ïôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Ninh bĩu môi: 'Lại là bạn họ Khổng đấy hả?"
Anh từng Giang Đình kể quen một bạn ở tân binh doanh, đó là một tên là Khổng Tiêu.
Giang Đình : “Anh đoán xem?”
Tạ Ninh hừ một tiếng: “Anh coi là bạn nhưng bạn mới ."
Giang Đình chợt nhíu mày: "Ý là thế nào?” Tạ Ninh : " tận mắt thấy. Lân Khổng Tiêu đến đầu bếp doanh tìm , thấy mặt một . Mấy ngày hôm , thấy cùng một khác, mà cũng nổi tiếng lắm nha, dạo gân đây nổi như cồn luôn . Nghe trong trận chiến ác liệt với quân Bắc Nhung , g.i.ế.c mười tên địch đó, mấy chốc kiểu gì cũng thăng chức lên Tiểu kỳ thôi. Rất ít thăng chức nhanh như ."