Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 173

Cập nhật lúc: 2024-11-11 04:48:44
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô bưng đĩa , nở một nụ tươi rói mà ai thể từ chối, : "Này, bánh gạo chiên rưới xốt đường nâu gọi hôm qua đây, chờ ăn xong về ăn ."

Tuy Hạ Vân Sâm là một từ nhỏ khen quen tai nhưng những lời của Giang Đình vẫn khiến y cảm thấy vô cùng dễ chịu. Y mất tự nhiên , : "Chỉ là trùng hợp mà thôi."

Y gắp một miếng bánh gạo chiên rưới xốt đường nâu cho miệng, bắt đầu ăn từ từ.

Cách đó xa, giữa những tán cỏ lau, hai binh lính cận cẩn thận thò đầu với vẻ mặt phức tạp: "Không đại nhân rời khỏi thương binh doanh , còn đến ăn đồ ăn do lính bếp nữa?" "Chịu. Mà đại nhân thẳng thừng lệnh cho lính bếp nấu riêng cho nhỉ? Khoan , lính bếp trông cứ quen quen thế nào nhờ, chính là Giang Đình ?”

"Để xem nào. Chuẩn . Đêm qua đại nhân còn đích dẫn sông cứu và quản sự tiên nhiệm của đầu bếp doanh đấy, xem, lẽ nào...

"Anh im , nghĩ cái quái gì hả?”

"Anh còn ? Chẳng lẽ nghi ngờ như thế chắc?"

Vân Mộng Hạ Vũ

" nghi ngờ gì hết. mấy món ngon nuốt lưỡi , đại nhân ăn ngon kìa....

"Thôi , cái tên lính bếp lươn lẹo . Anh gương mặt của xem, đấy còn như thế, xem dỗ dành đại nhân đấy kìa." 'Anh đang ghen ghét chứ gì, ai bảo như ma..."

Giang Đình xuống. Cô vắt tréo chân, nhưng một hồi do dự cô quyết định nhịn xuống, thuận miệng hỏi thăm: "Trong trinh sát doanh tin Chỉ huy sứ định xử lý Trịnh đồng tri thế nào ?"

Hạ Vân Sâm nuốt thức ăn trong miệng xuống mới nhanh chậm : "Theo pháp lệnh của triều đình và kỷ luật Hạ gia quân, nhẹ thì biến thứ dân, lưu đày đến Lĩnh Nam, nặng thì mùa thi sẽ vấn trảm xét nhà."

Giang Đình xoa cằm: "Nặng , rốt cuộc ông tham ô bao nhiêu tiên ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-173.html.]

Hạ Vân Sâm kiên nhẫn giải thích: "Cũng chẳng đáng bao nhiêu. Ban đầu ông chỉ là binh lính bình thường, mới thăng lên chức tam phẩm. Hồi còn trẻ, ông là binh lính cận của Hạ lão tướng quân, mãi đến khi Chỉ huy sứ tiền nhiệm qua đời, ông mới lên đồng tri chỉ huy. Quản lý hậu cần mới chừng hai năm thôi."

Dứt lời, y tiếp tục ăn cơm.

Thịt viên ngọc trai ngoài là gạo nếp mềm dẻo, trong là thịt, cà rốt, hành thái băm trộn đều, nhai giòn sân sật, nước canh ngọt từ trong ứa hòa Xôi, vô cùng ngon miệng.

Y gân như ăn một viên trong vòng một lân, chậm rãi thưởng thức, tập trung cao độ y như đang xử lý việc quân nghiêm trọng.

"Chậc chậc, mới hai năm mà lôi xuống, cuối đời sống khổ ."

Giang Đình dậy hoạt động tay chân, thong thả bước cạnh y, than thở: "Nếu mà là ông , sẽ giành lấy việc mua bán của lính tuân tra. Lúc bán giá cao như họ, chẳng hạn mua hết mười văn, bán mười lăm văn, thế là các tướng sĩ mua cũng vui mà cũng lãi, thế sướng hơn việc cắt xén tiên cơm nhiều."

Người vô ÿ, như . Hạ Vân Sâm dừng đũa. Có vẻ như y cũng cảm thấy lời cô khá ho, bèn hỏi: "Có quên mất một chuyện ?”

Giang Đình y: 'Chuyện gì cơ?”

"Chuyện mà , hết Chỉ huy sứ đồng ý mới thể thực hiện."

Giang Đình ngẩn . Cô y một lúc rôi rộ lên: " đúng đúng, chí ."

Hạ Vân Sâm cũng phận giả của lộ hết sạch, chỉ cảm thấy Giang Đình cũng .

Trong doanh trại nơi chuyên bán vật dụng hàng ngày nhưng là đồ chất lượng kém, giá cả đắt đỏ, hơn nữa chủng loại còn thưa thớt. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến các tướng sĩ thể mua những món đồ mà lính tuần tra mua từ Biên thành và trấn vê.

Loading...