Các binh sĩ cô đầy giận dữ, đặc biệt là Lý Trạch, cảm thấy Giang Đình lợi rôi còn khoe mẽ, cố tình chọc tức họ.
Anh nhịn nổi, : "Giang Đình, đừng ở đây mỉa mai nữa, chẳng qua là nhất thời khinh địch nên mới thua , nếu bản lĩnh thì chúng hãy nghiêm túc so tài một trận xeml”
Giang Đình lười để ý tới , đáp: "Được thôi, con trai."
"Anh... Lý Trạch tức giận đến phắt dậy.
Giang Đình xua tay, : " chuyện với các . Nếu hôm nay các thể thành công việc giờ Dậu thì bữa tối sẽ thêm đồ ăn là canh cá đậu hũ và cá cơm chiên giòn. Còn nếu các xong thì chỉ thể khác ăn thôi đó.'
Giọng điệu của cô giống như một bà sói đang dụ dỗ trẻ con , tràn đầy sức mê hoặc.
Sắc mặt của những lính đột nhiên đổi, họ nghi ngờ cô: “Anh thật ?”
Giang Đình gật đầu: "Đương nhiên , binh lính đến kho lương giúp việc buổi trưa đều ăn cá, là cá tươi hôm nay bắt từ sông. Ừm... thấy vẻ sắp đến giờ Dậu đó. Ai thể thành công việc đây? Đừng là tối nay ai đồ ăn thêm đấy nhé...
" nghỉ ngơi xong rôi!"
'Làm việc, việc thôi
Những lính nhanh chóng dậy, nhổ vài miếng nước bọt tay, phớt lờ cơn đau và hùng hục cuốc đất. Không , hôm nay món ăn thêm!
Tạ Ninh thấp giọng : "Giang Đình, ngờ thể khống chế nhiều như cùng một lúc, thật sự bái phục đó."
Giang Đình cầm cuốc đào một đống rễ cỏ lớn, đá văng ngoài: "Chỉ là đánh ý của đối phương mà thôi."
Có điều cô cũng bắt đầu suy nghĩ, nếu phương pháp bổ sung thức ăn hiệu quả như thì cô thực sự thể cân nhắc sử dụng nó nhiều hơn. vấn đề là cô thể tìm nhiều nguyên liệu như để bổ sung bữa ăn đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-195.html.]
Trời sắp tối, Giang Đình kiểm tra từng chỗ một, phát hiện tuy một chỗ cũng ẩu, chẳng qua cô cũng yêu cầu cao như , chỉ cân thành xong thì đều coi là vượt qua cuộc kiểm tra. "Được , nhiệm vụ hôm nay thành, các thể ăn cơm !"
Các binh sĩ reo hò, để ý đến sự đau đớn cơ thể, vội vã vác cuốc vai chạy về.
Làm việc cả buổi chiều khiến họ đói lả , ruộng cũng chẳng dễ hơn huấn luyện quân đội là bao.
Giang Đình chân trần, bởi vì đất thấm nước mưa nên mềm, giày của cô dễ lún lớp đất mới đào, bùn dính ở đế giày nặng, thà chân trân còn hơn.
Cô cúi xuống nhặt giày, cầm cuốc, ngậm một cọng cỏ đuôi chồn trong miệng.
Ống quần của cô xắn lên ở đầu gối, lộ đôi bắp chân trắng nõn và rắn chắc, cô thong thả theo quân lính. Đi một lúc, cô chợt phát hiện cách đó xa một đang cô. Nhìn kỹ hơn thì cô nhận đó là Hạ Vân Sâm đeo mặt nạ.
Hạ Vân Sâm ăn mặc như một lính bình thường và cố tình tránh xa tâm của Tiên bách hộ.
Buổi chiều, y nhận tin tức từ trinh sát cử đến giám sát việc trông trọt, rằng một binh sĩ hài lòng với sự sắp xếp của Giang quản sự, hai bên xảy mâu thuẫn.
Y vô thức phái binh lính cận đến trông chừng bọn họ việc nhưng lời tiếp theo của trinh sát khiến y từ bỏ ý định .
"Giang quản sự đề nghị so tài với một lính. Hai sẽ thi đấu thể lực , ai lên đến đỉnh dốc sẽ thắng."
Hạ Vân Sâm thực lực của Giang Đình, lập tức : "Giang Đình thắng."
Vân Mộng Hạ Vũ
Trinh sát ngập ngừng : “ , thắng...
Anh suy nghĩ một lúc tóm tắt bằng một câu: "Không gì bàn cãi.
Thậm chí còn giở trò trêu chọc đối phương.
sẽ báo cáo chỉ tiết như với Chỉ huy sứ, và Chỉ huy sứ cũng thời gian để những chuyện tâm thường như .