Đang chuyện, Giang Đình đột nhiên cảm thấy nhiều nhiệm vụ, chỉ nhận một phần lương thôi thì thật là lỗ qúa.
Hạ Vân Sâm đáp: "Được , rạng sáng ba ngày nữa, sẽ đợi ở cổng đầu bếp doanh."
Hai nhanh chóng trở vê doanh trại, xếp hàng cuối cùng để nhận bữa ăn giờ nguội.
Hạ Vân Sâm ngại ăn cùng một nôi với các tướng sĩ bình thường, huống chi hôm nay đầu bếp doanh còn đồ ăn thêm, thể ăn canh cá đậu hũ và cá áp chảo.
Có tướng sĩ cảm thán: "Ôi, thật đáng tiếc. Khoảng hai ngày nữa là kho thóc sẽ sửa xong, đến lúc đó thể đến đầu bếp doanh ăn nữa ."
"Anh trai , còn ăn thêm mỗi ngày , thì cá sông sẽ vớt lên hết mất."
"Làm vớt hết cá ? Thảo nguyên lớn như , chỉ ăn cá, còn ăn thịt heo với thịt dê."
"Đó đều là cho võ tướng đại nhân ăn, giấc mơ mà ăn ."
"Đời ăn thịt dê bao giờ, nó mùi vị như thế nào..."
"y da đừng , hôm nay thấy đàn dê ở đầu bếp doanh, con nào con nấy đều mập mạp. Hiện giờ đang là mùa vỗ béo, khiến luyện tập nữa, chỉ chăn dê."
"Suyt, để Bách hộ đại nhân thấy, cẩn thận phạt vác bao cát chạy quanh giáo đường hai mươi vòng bây giờ...
Giang Đình vui vẻ ăn hết bát canh cá, hài lòng đặt chén xuống, lúc cô mới nhận Hạ Vân Sâm đang câm chén sững sờ.
Anh ?"
Hạ Vân Sâm phục hồi tinh thần, bắt chước cô uống hai ngụm canh : " đang nghĩ đến con dê..."
Lời những tướng sĩ đó lọt tai y, lúc trong đầu y chỉ thịt heo với thịt dê.
Y thể ăn thịt heo mỗi ngày, thịt dê đối với y cũng là hiếm, Tết nhất lễ lộc đều thể ăn thịt dê hâm do phòng bếp nhỏ . Có một y còn từng cảm thấy thịt dê khó ăn, mùi vị tanh thật khiến khó mà nuốt nổi.
bây giờ cả đời họ từng ăn thịt dê, thậm chí còn suy nghĩ lính và chăn dê.
Trong lúc nhất thời lòng y ngập tràn cảm xúc.
"Cái gì? Giang Đình rõ: "Anh ăn thịt dê ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-198.html.]
Cô đầu vê phía chuồng dê : "Ừ... Dê trong đầu bếp doanh là để cho võ tướng ăn.'
Cô đến gân Hạ Vân Sâm, thấp giọng : "Anh tiên ?”
Hạ Vân Sâm đột nhiên cau mày: “Cái gì?
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình lặp nữa: "Có tiên ?”
Hạ Vân Sâm vô thức duỗi tay sờ lên thắt lưng, đến giờ y vẫn nhớ đầu tới đầu bếp doanh ăn cơm nhưng y mang theo tiên, nhờ Tiêu Thừa giúp trả tiền.
Đáng tiếc, hôm nay y vẫn mang theo tiền.
Giang Đình đè tay y , dở dở : " đòi tiên , chỉ là nếu ăn thịt dê, mà trong chút tiền dư thì khi khỏi quân doanh, chúng thể đến tiệm cơm ăn.”
Phần của cô nghiêng về phía y, đầu áp sát tai y, tay cô còn đè lên mu bàn tay y. Hạ Vân Sâm cảm thấy bàn tay cực kỳ nóng, buộc bình tĩnh : "Không ."
"Ồ, thế thôi." Giang Đình rút tay .
Ý định ăn ké phá hỏng.
Song Hạ Vân Sâm nghiêm túc : "Bọn họ nấu ngon."
Giang Đình bưng chén uống canh xì xụp: 'Ai2"
“Tiệm cơm."
"Tanh lắm đúng ?”
Hạ Vân Sâm cam chịu.
Giang Đình lau khóe môi, đắc ý : "Cái dễ dàng xử lý thôi, nấu cho , chỉ cân trả tiền là ."
Cô ghi nhớ chuyện ăn thịt dê trong đầu, khi trở về doanh trướng thì hỏi Tân Quyết: "Anh Tân Quyết, lính bếp chúng thể ăn thịt dê ?"
Tần Quyết đang ngửa, thì xoay , đối mặt với cô, : "Theo lý mà thì thể."
Lúc Tạ Ninh xách một cái thùng , xoa xoa cánh tay : "Ôi, lạnh quá lạnh quá, hôm nay thể tắm nước lạnh nữa ."