Giang Đình võ trán : "Nhất thời vội quá nên quên mất, xin nha Tiêu, nhưng mà chỗ của Đông một phần, thể tìm đòi."
Sắc mặt Tiêu Thừa cứng đờ, tên keo kiệt Chu Đông mà cho ăn mới là lạ.
Anh buồn bực : " , gì cho Tống Hạ ? cho ."
Giang Đình : "Có, phiên ."
Hai đến doanh trướng của Tiêu Thừa, Tiêu Thừa chuẩn xong chỗ mực đông cứng, nhấc bút : "Cậu ."
Giang Đình nghĩ ngợi: "Ừm... Anh cứ , nước cốt lẩu đun dầu nóng chảo , cho ít tỏi với hành tây phi thơm, cho nước cốt lẩu trong xào cho tan , cho thêm nước... Nếu ăn cay, thì cho thêm chút sữa bò , cân bằng vị cay, cũng thể dùng nước cốt kèm mùi sữa..."
Tiêu Thừa càng càng thấy , đột nhiên ngẩng đầu: "Khoan , thư là công thức nấu ăn đấy?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình chớp mắt, vô tội : "Thư chứ, với cũng gì khác để , ... Quan tâm vài câu đúng , , , đợi lát kết thúc , tiếp tục ."
Trán Tiêu Thừa giật giật, chỉ thể tiếp tục.
"Lạp xưởng còn sống, ăn luôn, dùng nước nấu chín cắt miếng chưng một lát mới ăn ngon nhất, trứng vịt bắc thảo bổ vỡ, nấu cháo ăn chung với thịt nạc, cũng thể thêm rau trộn...
Tiêu Thừa: Xoạt xoạt xoạt. Giang Đình nhíu mày: “Anh Tiêu, chữ chút, sắp kìa."
Trong lòng Tiêu Thừa: Con nó.
Giang Đình : "Được , cuối cùng thì , mong Tống Hạ thể khỏe mạnh, chuyện như ý, thêm câu nữa, chúc sớm Tống Hạ năm mới vui vẻ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-241.html.]
Tiêu Thừa: "Hết ?"
Giang Đình: "Hết , chứ còn gì nữa?"
Tiêu Thừa: Muốn quảng bút .
Anh gấp bức thư hong khô cho trong phong thư, ấn sáp lên : "Vậy đưa thư và đồ ăn , đội ngũ kinh thành sắp lên đường ."
Giang Đình gật đầu, : "Đi , cảm ơn Tiêu."
Thư từ và đồ ăn của Giang Đình ăn, gộp cả thư từ lớn bé của quân doanh với , mấy lính trinh sát đưa thư ngày đêm ngừng đưa đến trung tâm chính trị Đại Dĩnh, Thịnh Kinh thành.
Thịnh Kinh thành mùa đông giống như một con sư tử mạnh mẽ ngủ say cánh đồng tuyết, cửa thành cao lớn mở rộng , lộ cái miệng to giống như vực sâu.
Trong màn tuyết bay rợp trời, một đội ngũ bất ngờ xuất hiện, ghìm ngựa dừng ở cửa thành, lấy lệnh bài , binh lính thủ thành thấy dấu của Hạ gia quân, là kính nể, dám chậm trễ một giây, hiệu cho bọn họ qua từ bên cạnh trạm gác, cần xếp hàng.
"Người đưa tin của biên quan, cho địL
Trạm gác vốn chặn vững chắc tướng sĩ nhanh chóng mở , mấy con ngựa chạy như bay. Người đưa tin gặp bất kỳ trở ngại nào đường Trường An, thẳng tới Hạ phủ.
Từ khi dựng nước đến nay, tổ tiên nhà họ Hạ gánh vác trọng trách đóng giữ biên quan, trung các con cháu qua nhiều thế hệ ai mà là chiến sĩ trung thành yêu nước.
Lúc nhà họ Hạ huy hoàng nhất, võ tướng trong triều tám chín phân mười là từ gia phả nhà họ Hạ mà , con cháu đích tôn, bà con thích, cũng cả bộ phần cũ của Hạ gia quân, ... Chức Thân Uy đại tướng quân đa rơi xuống nhà họ Hạ.
Loại huy hoàng kéo dài đến khi Hạ lão tướng quân vì thương mà cởi giáp, kéo dài đến khi hai con trai một con rể của Hạ lão tướng quân c.h.ế.t trận hết sa trường, kéo dài đến khi Chỉ huy sứ đời bỏ mạng hai năm , cho tới ngày hôm nay chỉ còn mỗi Hạ Vân Sâm. Trong Thịnh Kinh thành, kính nể nhà họ Hạ nhiều, sợ hãi nhà họ Hạ cũng nhiều, kẻ nỗi đau của khác cũng ít.
Hạ phủ trong kinh thành hiện giờ, trừ Hạ lão tướng quân, cũng chỉ còn một phòng góa phụ và cả đứa nhỏ ôm từ chi thứ tới để kế thừa hương khói cho trai và họ của Hạ Vân Sâm.