Mà gần đây, bọn họ một chuyện càng chờ đợi hơn đó chính là Đông Chí.
Tin tức Hoàng đế đại xá thiên hạ và dân đồng vui truyên đến, mệnh lệnh của Chỉ huy sứ đại nhân cũng tới. Đông Chí , doanh thêm cơm, binh lính bình thường thậm chí thể ăn thịt dê.
Đương nhiên, đầu bếp doanh lập tức nuôi năm mươi mấy con dê. Tuy mùa đông năm nay nhiều dê con, nhưng cũng đủ doanh tướng sĩ ăn. Thịt của một con dê ít hơn thịt của một con heo nhiều, mỗi thể húp một bát canh dê là .
Dù là như thế, những ngày náo nhiệt khó trong mùa đông dài đằng đẳng , vẫn khiến cảm xúc các tướng sĩ dâng trào. Chỉ huy đồng tri mới nhậm chức và chỉ huy tạm thời Lâm đồng tri đều hào phóng và quan tâm đến cấp , chút keo kiệt nào, vung tay phê chuẩn bốn con heo, hai mươi con dê cho lính bếp.
Lần mỗi tướng sĩ đều thể ăn thịt.
đầu bếp doanh khó khăn, nhiều miệng ăn như thế, nhiều thịt như thế, đồ ăn phụ phong phú nay từng , lượng công việc chỉ nhiều hơn cơm tập thể bình thường "một chút" thôi , sẽ mệt c.h.ế.t đám lính bếp đấy chứ?
Mấy ngày gần đây chú Lương trông vẻ buồn bã, cảm giác như bản mọc thêm vài sợi tóc bạc trắng.
Ông triệu tập tất cả các lính bếp đến một chỗ họp, thương nghị chuyện bữa phụ Đông Chí.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vào ngày Đông Chí chúng nấu bốn con heo và hai mươi con dê thành đồ ăn, bảo đảm mỗi cái tướng sĩ đều ăn no ăn ngon, đây là lệnh do hai vị đồng tri đại nhân hạ. Bây giờ trong doanh một vạn hai ngàn lưu thủ tướng sĩ, mà lính bếp chỉ một trăm ba mươi sáu , cách khác mỗi một lính bếp sẽ phụ trách đó phân ăn của một trăm ...
Chú Lương càng , tiếng càng nhỏ, một vòng: 'Hồm nay gọi tới đây chính là cho cùng ngẫm , nấu món gì cho thích hợp?”
Quản sự phòng bếp nhỏ : "Thịt xào dưa chua? Năm ngoái ăn cũng như , nấu nhanh, mùi vị cũng mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-246.html.]
Chu Đông : "Không , bây giờ ngày nào cũng ăn dưa chua, cũng sắp chua luôn rôi . Khó khăn lắm mới bữa phụ, dưa chua chứ?” Quản sự phòng bếp nhỏ : "Không ăn dưa chua thì ăn cái gì, rau trong ruộng giờ còn lớn, trấn cũng bán gì. Đừng trong doanh trại chúng , ngay cả mùa đông trong nhà bách tính cũng là bữa dưa chua đấy.
Chu Đông gãi tóc: "Uây, cứ cảm thấy ."
Có lính bếp : "Hiếm khi nhiều thịt như , cảm giác chút đồ ăn ngon thì lãng phí nhưng mấu chốt là nhân lực của chúng đủ."
"Lần hai quân thao luyện trong doanh chẳng chúng thêm cái món phụ cơm trộn khoai tây đậu đũa , là giờ ?"
"Giờ gì mà đậu đũa, chẳng lẽ cơm với dưa chua ?”
"Uầy, đừng nhắc tới dưa chua nữa. Mấy chục vại dưa chua cũng là Tân Tân chúng vất vả ngâm đấy, bình thường chỉ nấu chút canh dưa chua, ăn xong bữa cơm còn đau lòng.'
"Bình thường chúng bán cái gì mà bánh hẹ , bánh bao chiên nước, canh tiết vịt nè, ?"
"Không lắm, bình thường một ngày mới bán mấy trăm bát, một lân hơn một mười ngàn bát, vốn là đủ , nguyên liệu nấu ăn cũng mua nhiều như . Trời hôm nay lạnh quá, đường đông cả kìa."
Đang lúc thảo luận nửa ngày cũng đầu mối gì, chú Lương tỉnh mắt phát hiện Giang Đình ngôi trong góc, vội vàng : "Giang Đình, cháu chủ ý gì ?"
Giang Đình lắc : "Tạm thời .
Cô ngẫm nghĩ, : 'Bây giờ vấn đề của chúng là đủ , hai là đủ nguyên liệu nấu ăn, cho nên thể món ăn quá phức tạp , nhưng thể quá mức qua loa. Mà trong doanh dự trữ phong phú nhất ngoại trừ dưa chua, đó chính là...