Lý Trường Hoằng "đón lấy ánh mắt của thương" thoáng chốc vui vẻ lên, nghi ngờ ban đầu cũng giảm tám phần, đưa tay nắm cằm Giang Đình: "Biết sợ hả? Cậu năn nỉ , năn nỉ cứu ."
Giang Đình khẽ nhắm hai mắt, môi giật giật, một câu gì đó.
Lý Trường Hoằng rõ, ghé sát gân: "Cậu cái gì?"
Trong nháy mắt tiếp theo, Giang Đình đột nhiên mở mắt, tay cầm một mảnh sứ vỡ, thoáng cái vạch về phía cổ .
Dao ngắn của cô tịch thu đó, cả phòng chỉ còn duy nhất mảnh chén là thể vũ khí sắc bén.
Con ngươi Lý Trường Hoằng co rụt , trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc ngửa cổ , mảnh sứ của Giang Đình cắt tới cổ , ngược cứa mặt một vết dài hơn một tấc.
Nhất thời, m.á.u chảy như trút.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Trường Hoằng đưa tay lau một cái, thoáng chốc nổi giận, trừng hai mắt tức đến lời.
Anh ngờ Giang Đình diễn xuất như , còn âm hiểm xảo trá như thết
Giang Đình quảng mảnh sứ , cô khả năng dùng mảnh sứ g.i.ế.c Lý Trường Hoằng quá nhỏ.
cô cách nào khác, chỉ thể mạo hiểm thử một .
Sự thật chứng cô thất bại .
Giang Đình chống tay, nhân lúc Lý Trường Hoằng còn đang che mặt, trực tiếp nhảy xuống giường. Hai tay cô câm đồ bàn lên đập về phía Lý Trường Hoằng.
Thân thủ linh hoạt và sức lực của cô khiến cho Lý Trường Hoằng đều khó thể chống đỡ, trông chẳng chút gì giống như suy yếu vì bỏ đói hai ngày cả.
Lý Trường Hoằng tránh trái tránh , chật vật tránh hết bình hoa đến ấm , chén, rôi ghế bay tới mặt... Anh tức sùi bọt mép, quát: "Cậu bản lĩnh giao thủ chính diện với , cứ đập đồ giống như đàn bà thế hả?!"
Giang Đình lạnh lùng : "Biến thái c.h.ế.t tiệt."
"Cậu... A a a... Lý Trường Hoằng tức giận đến phát điên: "Giang Đình, thật sự cho rằng dám g.i.ế.c ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-261.html.]
Giang Đình điều hòa thở, chỉnh quần áo, cô bây giờ nữa thì Lý Trường Hoằng cũng sẽ nương tay với cô nữa.
Cá c.h.ế.t lưới rách, liêu c.h.ế.t một phen thôi.
Chẳng qua cô vẫn thoáng qua cửa sổ, ôm một tia hy vọng cuối cùng tìm kiếm cơ hội thể chạy trốn.
Cô ngoắc ngoắc tay với Lý Trường Hoằng: "Đến đây?"
Hai mắt Lý Trường Hoằng đỏ lên, rống giận quát một tiếng, đang sử dụng bộ sức lực khiến Giang Đình m.á.u tươi tại đây luôn.
Đột nhiên, đỉnh vang lên một trận tiếng vang thật lớn, hai tay của Lý Trường Hoăng theo bản năng đan chéo chắn ở mắt. Lý Trường Hoằng nhanh chóng lui vê phía , một nội lực mạnh mẽ từ đập thẳng xuống xuyên qua nóc nhà chụp lấy khiến gót chân va tường mới dừng .
Trong phòng phát tiếng ầm ầm, một đống ngói rơi xuống, bụi mù nổi lên bốn phía, bọt tuyết bay tung tóe.
Giang Đình lấy tay che mặt, mở to hai mắt .
Lý Trường Hoằng cũng nhanh chóng thẳng , giận dữ quát: "Là ail"
Trên mặt Hạ Vân Sâm che vải đen, hai mắt sắc bén, sát ý nổi lên bốn phía, kiếm Vấn Trân trong tay rạch qua làn khói, giương thẳng như lấy mạng của Lý Trường Hoằng.
Lý Trường Hoằng lập tức rút con d.a.o ngắn bên hông cản nhưng d.a.o ngắn đối đầu với trường kiếm tự nhiên bất lợi của nó, Hạ Vân Sâm tấn công quyết liệt khiến cho liên tiếp bại lui.
Ý định ban đầu của Hạ Vân Sâm đánh với Lý Trường Hoằng, y chỉ cứu Giang Đình thôi. Song nghĩ tới lúc nãy Lý Trường Hoằng lấy mạng của Giang Đình nên y nhịn đánh trả .
Hai giằng co trong bóng tối đến nỗi bộ đồ đạc đều nội lực tác động đến, nhẹ thì đập thành gỗ vụn, nặng thì biến thẳng thành cặn bã.
Đối mặt với thế công mãnh liệt của Hạ Vân Sâm, Lý Trường Hoằng thể xuất mười hai phần thực lực chống đỡ.
Vốn dĩ vẫn tới là ai nhưng bây giờ trong lòng suy đoán.
Biên quan còn ai thể sức lực như thế chứ?
(Hạ Vân Sâm: Hổ gầm thì tưởng là Hello Kitty ?)