Trong thoáng chốc, y trở nên im lặng.
Giang Đình phát hiện y khác thường, hỏi: "Các trở về lúc nào thế, là Chỉ huy sứ đại nhân cử tới cứu ?"
"Ừ"
"Chỉ huy sứ đại nhân đúng thật là một ."
'Anh , gì ?”
Trong lòng Giang Đình chút nghi ngờ, thế nhưng tối đèn tắt lửa chẳng thấy rõ cái gì hết cả. Cô thẳng dậy, thò nửa lên, ghé sát Hạ Vân Sâm: "Có thương nhưng lừa thương nặng ?" Cô chống hai cánh tay ở hai bên Hạ Vân Sâm, mặt đối mặt, nương theo ánh đèn dầu yếu ớt treo ngoài cửa xe ngựa chiếu , cuối cùng cũng thấy rõ mặt y.
Cho dù bất cứ lúc nào, khi khuôn mặt điêu luyện, sắc sảo cũng khiến cô thán phục sự kỳ diệu của tạo hoá. Lúc , đôi mắt y cụp xuống, lông mi rung động, hàm căng thẳng, môi mím chặt, chóp mũi còn toát mô hôi, thoạt tâm trạng lắm.
Giang Đình tới gần, tim Hạ Vân Sâm đập hụt nửa nhịp, dám ngước lên: 'Không .'
Giang Đình : "Không ? Sao trông gì đó đúng lắm ?
Hạ Vân Sâm nghiêng đầu, lạnh lùng : "Cậu xuống , hai đàn ông dựa gần như mà thể thống gì? Giang Đình: "Hả!?..."
Cô ngoan ngoãn ngôi xuống, hiểu chuyện gì.
Hạ Vân Sâm tự lỡ lời, giải thích: " bảo vững , cẩn thận va chạm."
Giang Đình: "Ồ..."
tính tình Giang Đình yên , bao lâu : "Anh xuất hiện ở nóc nhà lúc nào mà đến cũng phát hiện thế. Sớm thì diễn trò, chờ tới cứu là ."
Hạ Vân Sâm hé răng.
Giang Đình đảo tròng mắt: "Có thấy lời với Lý Trường Hoằng ?"
"Ừm...
Giang Đình vỗ trán một cái, tâm trạng lắm mà hồi tưởng : "Không ngờ thằng cha bê đê c.h.ế.t tiệt m.á.u răm nhiều hơn m.á.u não, còn hầu hạ nữa chứ, ghê tởm chất."
"Bê đê là gì?"
Giang Đình ho nhẹ một tiếng: "Chính là đồng tính ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-263.html.]
Sắc mặt Hạ Vân Sâm trắng bệch.
Thật Giang Đình hề kỳ thị bất kỳ xu hướng t.ì.n.h d.ụ.c nào cả, đó là chuyện của khác liên quan đến cô. Nếu như hai thật lòng yêu , dẫu cho là nam nữ, đương nhiên cô đều sẽ tôn trọng và chúc phúc. nếu ép buộc đàn ông bình thường gì đó, tương tự như Lý Trường Hoăng thì đương nhiên khiên cô chán ghét.
Hạ Vân Sâm Giang Đình đang suy nghĩ gì, y chỉ trong lòng giống như tắc nghẽn, khiến y tài nào thở . Giang Đình xoa xoa cánh tay, liếc Hạ Vân Sâm một cái: “Anh thật sự đấy chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Sao cô cảm thấy đúng lắm nhỉ?
Hạ Vân Sâm lắc đầu, đè nén cảm xúc trong lòng, lạnh lùng : 'Không .
Giang Đình thở dài: "Anh... Hai tháng gặp, và cuối cùng cũng trở nên xa cách."
Hạ Vân Sâm: ....'
Y cố gắng sắp xếp ngôn ngữ, nghẹn một câu: “Cậu lạnh ?”
Giang Đình : " là chút chút.
Hạ Vân Sâm cúi , mở ngăn tủ chỗ , lấy một cái áo choàng ném cho cô: “Mặc ."
Giang Đình hì hì bọc : "Cảm ơn nhé."
Hạ Vân Sâm : “Cậu đói ?” Giang Đình lập tức trả lời: "Đói chứt Đã hai ngày hai đêm ăn gì , Lý Trường Hoằng ngu ngốc, ngay cả nước cũng cho uống nữa cơ."
Lúc cô mới tại cảm thấy choáng váng.
Đói bụng hai ngày, trải qua một trận đánh và chạy trốn , hẳn là cô hạ đường huyết.
Cơ thể thể so sánh với kiếp .
Vốn tưởng rằng Hạ Vân Sâm lấy chút đồ ăn từ tủ nào đó cho cô, nhưng y chỉ ngắn gọn: "Chịu đựng chút, sắp tới ."
Giang Đình: "Ờ"
Cô khoanh tay ngửa , nhắm mắt , ngủ .
Không xe ngựa bao lâu, cuối cùng cũng dừng , Giang Đình giật tỉnh giấc, thấy Hạ Vân Sâm nhanh chóng chui ngoài thì nhảy xuống ngay lập tức.
Bây giờ Hạ Vân Sâm đang cực lực tránh tiếp xúc tứ chi với Giang Đình, bởi vì y quyết định, nếu Giang Đình ghét đồng tính, y sẽ ngăn chặn triệt để chút tâm tư của , về chỉ xem như bạn bè thôi.