Hạ Vân Sâm : "Cậu thật sự một căn nhà ?”
Giang Đình chút do dự: “ .
Hạ Vân Sâm suy nghĩ một chút, : "Cậu cứ mua căn nhà chúng đến . từng ở đó bao giờ, nhà xây cũng bao lâu, cứ để trống ở đấy mãi."
Giang Đình sửng sốt: "Bán cho ư?"
Cô vẫn còn nhớ rõ căn nhà , bất kể là vị trí địa lý là phong cách trang trí, còn sân bên ngoài, cùng với đồ dùng trong nhà, đều là thứ cô thích. Lúc cô còn dựa theo phong cách nhà mà mô phỏng một chút nữa.
Cô chỉ một căn nhà mà thôi, xây là mua của khác thì cô cũng chẳng thèm quan tâm, thể tiết kiệm thời gian, tiết kiệm sức lực.
Cô lập tức vui vẻ Hạ Vân Sâm: "Bao nhiêu tiền thế? Có thể trả góp ?”
Hạ Vân Sâm ngả , kéo tâm mắt nóng rực của cô xa.
"Trả góp cái gì chứ?”
Không tên nhóc lâu lâu cứ thốt một vài câu từ mà chả hiểu gì.
Giang Đình giải thích : "Ý là căn nhà của đắt quá, trong thời gian ngắn thì xoay nhiều tiền đến , mỗi tháng thể trả một ít ? thể trả lãi cho , tuy rằng với khả năng của cũng thèm để ý đến chút tiền nhỏ ..."
Hạ Vân Sâm ôm cánh tay, cảm thấy ý nghĩ thú vị, gật đầu : "Được thôi." Giang Đình tiếp tục hỏi: "Vậy mỗi tháng trả bao nhiêu?"
Hạ Vân Sâm khái niệm gì về tiên bạc cả, dù gì ăn mặc ngủ nghỉ y cũng cần tự bỏ tiên mà. Y cân nhắc ở trong lòng một chút về vài lân tiêu tiên ở kinh thành, rôi so sánh giá tiền bán nhà đó, cẩn thận : "Mười lượng?"
Giang Đình xanh mặt: ”...'
Không băng bán sỉ luôn .
Lương quân doanh một tháng của chỉ hai lượng thôi đó đại ca àI
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy sắc mặt Giang Đình , Hạ Vân Sâm sửa : " vốn định để mau chóng trả hết, như cũng cần mang nợ nữa... Nếu , một tháng một lượng ?”
Sắc mặt Giang Đình khựng , thế thì còn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-266.html.]
"Tổng giá bao nhiêu, lãi bao nhiêu?" Cô híp mắt : "Chúng là bạn bè, giá hữu nghị ?”
"Tính cả đồ bên trong, cũng ước chừng ba mươi lượng. Hạ Vân Sâm cẩn thận , sợ Giang Đình biến sắc.
Thật y vốn thể tặng thẳng cho Giang Đình, ba mươi lượng với y mà đáng nhắc tới nhưng y như , y cảm thấy Giang Đình cũng sẽ chấp nhận chuyện .
Giang Đình gật đầu, cảm giác cũng tâm sự suy đoán của cô, dù căn nhà của Hạ Vân Sâm hơn tiểu viện ở nông thôn nhiều mà.
"Tiền lãi thì ?"
"Không cần."
"Không cần? Vậy thì lắm, trông cứ như đang lợi dụng ."
Hạ Vân Sâm nhịn bật : "Hay là nấu cơm trừ nợ .
Giang Đình gật đầu lia lịa: "Vậy thì , đúng là ! yêu quá !"
Không thể tưởng dễ dàng như thể sở hữu một căn nhà, còn trả góp lãi nữa chứ, mơ cô cũng bật dậy .
Cô thấy Hạ Vân Sâm thế nào cũng thuận mắt, cảm giác y chính là nhất thiên hạ.
Hạ Vân Sâm câu “ yêu quá !" của Giang Đình cho chấn động nhẹ, song y Giang Đình chỉ ngoài miệng, ho nhẹ một tiếng,'Cậu thích là ."
"Thích lắm!" Giang Đình y, ánh mắt nóng rực, khiến Hạ Vân Sâm sợ hãi.
Y dậy, : "Mấy ngày nay tiện xuất hiện, ngày mai sẽ cho đưa vê quân doanh, đợi đến tết sẽ xem nhà nhé."
Giang Đình tiễn y đến cửa, híp mắt : "Năm mới còn thể đến biên thành ?"
Hạ Vân Sâm đầu, dịu dàng : "Ừ, đưa ."
Buổi sáng ngày hôm , Giang Đình trở quán trọ lấy túi đồ của từ gâm giường . Nhân lúc ông chủ quán trọ phát hiện lặng lẽ trèo qua cửa sổ chạy trốn, đó mua đủ đồ đường cho đám Tạ Ninh.
Cô tin cô quang minh chính đại đường mà Lý Trường Hoằng vẫn dám gì cô, hơn nữa chắc chắn là của Hạ Vân Sâm theo phía cô.