Tiêu Thừa : "Không , đối phương chỉ một , chúng nhiêu như , sợ , thật gân đến cuối năm, quả thực trinh sát trong biên thành nhiều hơn ít, chúng cũng cử nhiều trinh sát đến nước khác thăm dò, cần lo lắng."
Nghe Tiêu Thừa , mấy Tạ Ninh cũng thở phào, Chu Đông vung tay :
"Vậy đừng quan tâm tâm gì đến trinh sát nữa, chúng cũng chẳng gì đáng để nhắm , nào nào, mau nướng cái , đói sắp c.h.ế.t , vì bữa cơm mà buổi trưa cũng chẳng ăn mấy miếng."
Vợ Chu Đông trách: "Anh ăn cả hai chén lớn rôi mà còn dám là ăn mấy miếng ." Con gái cũng : “Cha lưng cơm nấu ngon, con thấy ."
Chu Đông cứng cổ, cả giận : "Con lắm, dám bán cha con !"
Tạ Ninh ha ha: "Nào nào nào cả , hôm nay góp sức cho !"
Mọi tạm thời vứt chuyện nấy đầu, bắt đầu lấy than củi nhóm lửa theo chỉ dẫn của Tạ Ninh, đem xiên nướng ướp xong bỏ lên, quét một lớp dầu.
Hạ Vân Sâm đóng cửa viện đến, bên cạnh Giang Đình.
Giang Đình nghiêng đầu, thấp giọng : Không chứ?"
Hạ Vân Sâm khẽ lắc đầu.
Giang Đình trong lòng cũng bình tĩnh hơn, : "Vậy thì , mau , bận lâu , nên hưởng thụ thành quả thôi." Cô đến phía tình hình của Tần Quyết, thấy sắc mặt khôi phục, chỉ tái nhợt, ghế ngẩng đầu cô.
"Anh Tần Quyết, đừng bận nữa, đợi chúng xong sẽ bưng qua cho ."
Tần Quyết gật đầu, dịu dàng : "Được.
Hạ Vân Sâm đến, liếc , vén tay áo cầm quạt quạt lửa.
Tạ Ninh xua tay : "Này, nhẹ chút, quạt hết khói mặt !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-302.html.]
quạt gió thì lửa cháy chậm, Hạ Vân Sâm ngừng tay, đổi hướng, quạt về hướng Tiêu Thừa, Tiêu Thừa chỉ đành im lặng dời .
Nguyên liệu xiên nướng đa dạng, đa phân là thịt, mùa mua rau dưa gì.
Món mặn xiên thịt dê, thịt heo ba chỉ, cật dê, cật heo, sườn hao, lòng heo, lạp xưởng, cá, món chay chủ yếu nấm ngâm cải trắng, ngồng tỏi... Mỗi thứ đều ướp với gia vị bí mật xiên , đây đặn cả mấy chậu lớn.
Trên giá nướng quết một lớp dầu, đặt đồ ăn lên nướng tiếp tục quết dầu, chẳng mấy chốc, mùi gia vị và dầu mỡ nướng than xộc lên, đây là mùi vị thể sánh với lẩu nhưng khác biệt, xộc thẳng mũi.
Vốn là món ngon đường phố thịnh hành ở thời hiện đại, thể thu hút các nam nữ già trẻ lớn bé dạo buổi đêm, mê lực của món nướng đương nhiên cần nhiều.
Tạ Ninh và Chu Đông xắn tay áo, nướng cảm nhận nước miếng chảy “Thơm quá , bình thường chúng tự nướng cá thỏ các thứ mà thơm như nhỉ?"
Hai chị dâu giúp bày chén đũa, câm nóng rót cho : "Tự nướng nào nhiều gia vị như , mấy gia vị cũng rẻ , sợ là còn mắc hơn cả thịt đấy."
Vân Mộng Hạ Vũ
Vợ Chu Đông : "Chẳng trách cứ trong đầu bếp doanh của vị đầu bếp danh tiếng, hôm nay thấy, quả là sai."
"Này, gia vị lẩu mà bọn họ mang về từ đầu bếp doanh cũng là do Giang ?"
Vợ Tiêu Thừa che miệng : “ đấy."
"Vậy thì thơm thật đấy, Giang đúng là lợi hại, hai hôm nhà chúng khách đến, nấu một nồi ăn thử, kết quả bọn họ hỏi thế nào, là do khác tặng, bọn họ còn nhờ giúp mua một ít nữa."
Giang Đình : "Mấy chị dâu khen quá , nhà còn một ít, nếu thích thì lát nữa câm vê một ít ." Hai chị dâu đều tươi như hoa, càng Giang Đình càng hài lòng, trông tuấn giỏi giang nhiều chuyện như , ai thích đứa trẻ chứ?
"Sao ngại là ăn lấy về chứ, ngày mai qua biên thành, đến nhà chị dâu ăn bữa cơm hẳn đấy...
"Được, nhất định sẽ ." Giang Đình chuyện nhưng tay vẫn ngừng, dùng bọc một nắm xiên thịt dê, mấy xiên một , lật qua lật lửa, một tay khác thì câm chổi nhỏ nhúng mấy loại gia vị như bột ớt, tiêu, thì là phết lên mặt.
Lửa than nướng thịt, dâu mỡ trong thịt ngừng thấm , hòa quyền với gia vị bên ngoài, mặt ngoài cũng bắt đầu vàng lên.