Ba hì hì xúc tuyết xong, lúc mới giải cứu doanh trướng lung lay sắp SỤp xuống.
May mà khi bọn họ dùng giá gỗ gia cố lều trại , nếu chắc chắn sẽ sụp đổ giống như những lêu trại bên cạnh.
Trong doanh trướng lạnh như hâm băng, bọn họ đốt chậu than lên , dọn dẹp đồ đạc, đốt nước nóng rửa tay rửa chân.
'Aa a, nứt da !" Tạ Ninh gãi chân .
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh cố gắng cả mùa đông cũng lở loét chân, mà đêm qua cóng đến sưng đỏ một khúc, còn cứng ngứa, còn nghi ngờ gì nữa, chắc là lở loét .
Tần Quyết : 'Lấy nước nóng ngâm , tranh thủ vẫn mủ, dùng sức xoa nắn, lẽ thể cứu ."
Tạ Ninh nhanh chóng theo.
Giang Đình kiểm tra một chút, phát hiện thương do giá rét, lúc mới nhớ tới tối hôm qua Hạ Vân Sâm vẫn ngủ bên cạnh cô, mà ấm áp hơn bình thường.
Lúc cô tỉnh , áo khoác của Hạ Vân Sâm vẫn còn khoác lên cô.
Nghĩ , cô khỏi xoa xoa mặt, than nhẹ một tiếng.
Theo các tướng sĩ lượt trở về, trong quân doanh cũng náo nhiệt hẳn lên.
Sau khi ngủ một giấc dậy, Giang Đình tận chức tận trách kiểm tra kho lúa yêu dấu của một chút, phát hiện trong mười ngày cô rời các lính bếp ở chăm sóc kho lúa khỏi hài lòng khen ngợi bọn họ một phen.
Sau khi kiểm tra xong cô mới khỏi kho lúa, đột nhiên thấy chú Lương vội vã tới: Giang Đình , chú đang tìm cháu đây!"
Giang Đình dừng bước: 'Sao chú Lương, xảy chuyện gì ?”
"Ôi, chuyện lớn lớn, nhỏ nhỏ, chúng trông nhiều củ cải ..."
Giang Đình gật đầu: " , những củ cải ? Bị đông c.h.ế.t ?"
Củ cải họ trồng trong trại phát triển đến ngờ , to giòn. Bữa ăn phụ năm mới ăn một phần ba, bây giờ đất vẫn còn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-318.html.]
Chú Lương : "Vẫn , nhưng cũng sắp rôi. Cháu còn nhớ lão Quý ? Chính là một trông trọt giỏi, cháu còn bảo ông dạy các tướng sĩ trồng trọt đấy."
Giang Đình gật đầu. Chú Lương: "Lão Quý bảo nếu thật sự giống như Chu Đông , sắp đến rét xuân , chúng lập tức mang bộ củ cải về, nếu chúng nhanh sẽ cảm lạnh đấy."
Củ cải rỗng ruột chính là chỉ bên trong củ cải ruột, trở nên xơ hóa, ăn còn giòn ngon, ngược giống như nhai vải, củ cải bình thường lúc già sẽ như nhưng đông lạnh hỏng cũng giống thế.
Giang Đình : "Vậy nhổ ! Mang hết về đây!"
"Ôi chao, nhổ về để ở chứ? Trong hâm còn chứa cải trắng, cải trắng cũng thể để trong đất, nhổ hết, củ cải ở hầm lâu cũng sẽ trở nên giống như cám."
Giang Đình suy nghĩ một chút: "Cải trắng thể thành dưa chua, củ cải thể thành... Củ cải chua?
Chú Lương : "Nào nhiều vại dưa chua như , đoán là đám củ cải cũng hơn một ngàn cân, lớn quá, sắp to bằng đầu , mảnh đất phía thật sự là đất màu mỡ đấy."
Nhiều củ cải thế mà nấu hết một thì thật là đáng tiếc, bọn họ ăn cái gì đây?
Giang Đình gãi tóc, nảy ý tưởng: "Vậy... Làm củ cải phơi khô?"
Sáng sớm hôm , nhóm tướng sĩ đầu tiên do Chỉ huy sứ đích sắp xếp tập hợp, trong tay bọn họ đều câm xẻng, sọt, gùi các loại, háo hức chằm chằm chung quanh doanh trướng.
Nhiệm vụ của các tướng sĩ hôm nay là mang tro thực vật đồng rải lúa, thể chống rét và tăng lượng phân bón.
Mỗi ngày lính bếp doanh đều đốt một lượng củi khổng lồ, tro thực vật là thứ thiếu nhất, mà mỗi doanh trướng buổi tối đều đốt chậu than, cũng sẽ cực kỳ nhiều tro thực vật.
Các tướng sĩ câm đồ bắt đầu gõ chiêng, tiếng "keng keng keng” chói tai khiến những tướng sĩ hôm nay trông đất, còn trốn ở trong chăn ngủ say sợ tới mức quần áo xộc xệch mà chạy ù .
Bọn họ run rẩy mặc quần áo giữa trời băng đất tuyết, giật :
"Sao ! Xảy chuyện gì àI Quân địch tới xâm phạm ?”
Tướng sĩ bên ngoài ha ha: 'Giục các dậy thôi, mau bưng chậu than ! Chúng đến lấy tro thực vật."
"Gấp cái gì chứ, trời sáng mài”
"Vãi, c.h.ế.t rét chứ lúa sắp c.h.ế.t cứng kìa. Nhanh lên , đừng lề mề nữa, đây là mệnh lệnh của Chỉ huy sứ đại nhân đấy."