Giang Đình gãi : "Chính là bảo đừng đối xử với như những khác, chỉ cần... Lúc ở bên thì đối xử một chút thôi mà.”
"Vì chứ?”
Y và Tứ hoàng tử bao giờ qua , Hạ gia bọn họ cũng cần leo lên quý nhân nào trong kinh thành.
Giang Đình cũng giải thích như thế nào, cô cũng thể Tứ hoàng tử Hoàng đế, tạo quan hệ với một chút, lẽ vê dùng .
'Không ... Coi như gì ." Giang Đình đỡ trán, bỏ , dù Hạ Vân Sâm thoạt giống loại nịnh nọt gì, ở chung bình thường là .
"Nói như là cũng sắp xuất chinh đúng ?" Hạ Vân Sâm gật đầu: "Phải, lân đầu bếp doanh các thể bớt một ít .'
Y Giang Đình : "Cậu ở ."
Tuy rằng thủ Giang Đình , nhưng chiến trường đao kiếm mắt, cho dù là y cũng dám cam đoan thể trở . , nếu cũng sẽ để nhiều vết sẹo như . Vả suy nghĩ lòng y cũng hy vọng Giang Đình ở phía là .
Giang Đình híp mắt , : "Không , ngài quên , còn dạy các tướng sĩ sử dụng tên lửa với thuốc nổ nữa mà. ý của ngài, nhưng điều ngài lòng tin đối với mới đúng, hơn nữa....
Cô trừng mắt : " cũng yên tâm mà, ngài chắc là dùng thuốc nổ ?” Hạ Vân Sâm thở dài một tiếng" "Nói .
Lúc , binh lính cận đột nhiên tới báo, là thánh chỉ tới. Hạ Vân Sâm vội vàng dậy dẫn Giang Đình ngoài đại doanh nghênh đón.
Người mang giấy đến tuyên chỉ là một vị thái giám câm bút mặt mũi bên cạnh Hoàng đế, họ Cao, mặt trắng trẻo cân bàn, đôi mắt nhỏ dài xếch cao, ở đó lời nào khiến cảm thấy lạnh lẽo.
Đây là đầu tiên Giang Đình thấy thái giám sống, khỏi quan sát nhiều hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-332.html.]
Rất nhanh tất cả võ tướng đều đến đông đủ, quỳ rạp xuống đầy đất, bản Giang Đình quan cấp, cho nên quỳ ở nơi tâm thường phía cùng.
Trong thánh chỉ dong dài, đại khái ý chính là Hoàng thượng coi trọng đối với xuất chinh , thánh chỉ cho từng Chỉ huy sứ đại doanh, để cho bọn họ trợ giúp Tứ hoàng tử cùng Thân Uy đại tướng quân, cùng đoạt bốn trấn phía Bắc.
Sau khi Cao công công tuyên chỉ xong, giao thánh chỉ cho Hạ Vân Sâm, lúc mới híp mắt : "Hạ tiểu tướng quân, ngài vê biên quan mấy tháng mà bệ hạ nhớ ngài lắm đấy. Trước khi bệ hạ cố ý dặn dò đến thăm ngài, chào hỏi ngài một tiếng."
Hạ Vân Sâm tiếp nhận thánh chỉ trâm giọng : 'Kính xin Cao công công thần tạ ơn bệ hạ."
Cao công công : "Lâu rôi đến biên quan, suýt chút nữa quên mất phía Bắc tuyết rơi dày đặc. Ở đường tới, đầu bếp trong Hạ gia quân nấu ăn chỉ khiến tướng sĩ doanh khen dứt miệng, mà còn bắt lòng của Chỉ huy sứ đại nhân, thăng tòng quân tư nhân hả?"
Hạ Vân Sâm thì sắc mặt đen , lời của Cao công công thể tai, ý chính là ánh mắt Hạ Vân Sâm , đề bạt một lính bếp lên tòng quân tư nhân, sợ là đầu óc mụ mịi.
Mặt ngoài là khích lệ tài nấu nướng của Giang Đình nhưng thực là đang Giang Đình dựa thủ đoạn gì để mê hoặc lòng , nhiễu loạn lòng quân.
Hạ Vân Sâm xưa nay chướng mắt đám hoạn quan , lập tức oán giận :
"Cao công công đùa, tự đề bạt tòng quân, thì đương nhiên chỗ hơn . Người khác thì thôi, trong lòng là ."
Ngụ ý chính là, liên quan méo gì đến ông hả?
Người chung quanh dường như cảm giác Cao công công và Hạ Vân Sâm đang giương cung bạt kiếm, Lâm đồng tri vội vàng tới khuyên nhủ:
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cao công công vất vả đường xa đến đây, chi bằng ở uống hai, ba chén rượu nhỉ, để bảo phòng bếp nhỏ chuẩn một món ăn đặc biệt cho ngài nhé."
Cao công công : 'Vậy tạp gia cung kính chỉ bằng tuân mệnh, điều..."
Ông đảo tròng mắt: "Không tạp gia phúc phận để nếm thử món ăn do Giang tòng quân trong doanh trại các nhỉ?"