Cô cho dọn thực phẩm , tìm một nồi sắt đủ lớn ở trấn , dựng bếp lò tạm thời ở bên ngoài, đặt nồi sắt lên đó và bắt đầu nấu nướng.
Mọi mấy ngày ăn uống đàng hoàng, dù bánh ép ăn no nhanh, thể dùng thức ăn đường hành quân, nhưng xét cho cùng nó cũng chẳng ngon lành gì, còn nhanh đói nữa.
Trong khi nấu ăn, các tướng sĩ vơ vét hết lương thực trong trấn và gom một nơi, đống thực phẩm đủ nuôi sống hàng ngàn trong một hai tháng.
Giang Đình chọn nguyên liệu, nấu vài nồi dưa cải hâm thịt xông khói lớn, mấy nồi sủi cảo củ cải lớn, tự cho và Hạ Vân Sâm một ít đồ ăn gói hộp đựng, mang đến sảnh nghị sự tìm y.
Đợi Hạ Vân Sâm bố trí đồn trú cho các tướng sĩ xong, khi các tướng sĩ lân lượt rời , Giang Đình mời ló đầu từ ngoài cửa, : "Ăn cơm nha?”
Hạ Vân Sâm chắp tay lưng và nghiên cứu bản đồ, , y ngẩng đầu lên, : "Ăn."
Giang Đình đặt hộp đựng thức ăn lên bàn, xoa tay : "Bốn trấn lạnh quá, thật thể tưởng tượng nổi Bắc Nhung ở phía Bắc sẽ lạnh đến mức nào, may mà Bắc Nhung."
Tay đang mở hộp thức ăn của Hạ Vân Sâm khựng , y : "Ừ, may mà ."
Hai chia ăn hết thức ăn, lúc mới tiếp tục bàn bạc những vấn đề tiếp theo.
Giang Đình hỏi Hạ Vân Sâm về kế hoạch sắp xếp bốn trấn như thế nào.
"Đóng quân.' Hạ Vân Sâm nhíu mày, y gõ tay lên mặt bàn: “Các bách tính di dời đến núi Mạc Kim thì cần dời về nữa."
Giang Đình : "Nên như thế, thị trấn trong núi Mạc Kim ấm áp hơn nơi nhiều."
Hạ Vân Sâm gật đầu: 'Ừ, nên dự định sẽ tâu với Tứ hoàng tử, đổi nơi thành quân trấn."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình sờ cằm: " cảm thấy Bắc Nhung sẽ bỏ cuộc, chỉ cần vương thất lật đổ, bọn chúng sẽ từ bỏ dã tâm xâm lược Trung Nguyên."
Ánh mắt Hạ Vân Sâm lạnh lẽo: "Vậy cứ khiến chúng mà về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-345.html.]
Hạ gia quân ở bốn trấn năm ngày, trinh sát đến báo cáo rằng ba mươi ngàn quân của Bắc Nhung đến nơi cách đó mấy chục dặm, trong khi đại quân của Đại Dĩnh vẫn đang tiến đánh Hồi Hộc.
Đừng thấy Hồi Hộc chỉ là một nước nhỏ, nhưng nghị lực ngoan cường, kéo theo đại quân của Đại Dĩnh, khiến trận chiến vốn thể đánh nhanh thắng nhanh trong ba ngày kéo dài đến gần mười ngày.
Trước khi đại quân chuyển từ Hồi Hộc đến Bắc Nhung để hỗ trợ bốn trấn, họ chỉ thể dựa quân tinh nhuệ đến mười ngàn để trấn giữ thị trấn và chống ba mươi ngàn quân Bắc Nhung.
Một ngày , quân trinh sát đến báo tin, một đội quân khác gồm hai mươi ngàn từ Bắc Nhung đường khác đến Hồi Hộc để viện trợ.
Đây là một quyết định kiên quyết nhằm bẫy đại quân của Đại Dĩnh ở Hồi Hộc, tạo điều kiện thuận lợi cho việc chiếm giữ bốn trấn Bắc Bộ. "Ba ngày." Hạ Vân Sâm trầm giọng : "Chúng chống đỡ ít nhất ba ngày.
Hồ chỉ huy đồng tri của đại doanh Tây Bắc và Chu chỉ huy đồng tri trú quân biên thành đồng loạt gật đầu, chắp tay ôm quyên : "Hạ đại nhân, trong những mặt ở đây, ngài là chức vị cao nhất, chúng theo sự sắp xếp của ngài."
"Chúng thê c.h.ế.t bảo vệ bốn trấn Bắc Bội"
Lân Chỉ huy sứ đại doanh Tây Bắc Lý Trường Hoằng đến mà theo bên cạnh Tứ hoàng tử, chỉ cử chỉ huy đồng tri dẫn dội.
Hạ Vân Sâm gật đầu: "Được, chư vị, tiếp đây hãy dùng cách Giang tòng quân, tòng quân tư nhân của ."
"Ồ? Giang tòng quân cao kiến gì ư?"
Theo lời Hạ Vân Sâm, bọn họ cần ít nhất ba ngày mới chờ đại quân đến.
Với hơn chín ngàn quân tinh nhuệ Đại Dĩnh, đánh với ba mươi ngàn đại quân Bắc Nhung.
Nếu đối đầu trực diện, ai thắng ai thua còn chắc , nhưng một điều thể chắc chắn , đại chiến sẽ khiến Đại Dĩnh tổn thất nhiều quân tinh nhuệ, đây là chuyện mà Hạ Vân Sâm và các tướng sĩ thấy.
Vì , ý tưởng đào hào của Giang Đình là một ý tưởng để trì hoãn thời gian.
Chiến hào ở kiếp chủ yếu chuẩn cho cuộc chiến bằng vũ khí nóng, hai bên trốn trong chiến hào, chỉ lộ mỗi cái đầu, ngươi đánh một cái, đánh ngươi một cái. Chiến hào bây giờ Giang Đình cải tiến, thể dùng tường thành và bẫy rập.