Cô suy nghĩ thẳng: " cũng , lúc còn nhỏ đưa theo tái hôn, lẽ cha ruột huyết mạch Bắc."
Nói như cũng vấn đề gì, bởi vì vài chục năm , đúng là nhiều thôn Bắc Nhung và phía Bắc Đại Dĩnh lấy .
Hiện giờ ở bốn trấn phía Bắc nhiều dân chúng đều khá giống Bắc Nhung.
Cô nghĩ tưởng tượng, cho dù nguyên thật sự là Bắc Nhung thì thế nào?
Nói trắng , cô chỉ là một linh hồn đến từ tận thế mà thôi, ngay cả linh hồn cũng đổi, thể xác rốt cuộc đến từ nơi nào thì gì để phân vân, bệnh tật tai nạn là phúc phần .
Nghĩ tới đây, chút rối rắm trong lòng Giang Đình cũng còn, cô thản nhiên : "Ngài sẽ hận chứ?"
"Sao thể." Hạ Vân Sâm nhíu mày, dời mắt: "Oan đầu nợ chủ."
"Kẻ thù của ngài, chủ yếu chắc là Vương thất Bắc Nhung , cái là gì nhỉ, gì mà Ba Đồ Lỗ, nếu cơ hội thì...
Giang Đình nghiêm túc : " nhất định sẽ giúp ngài báo thù.”
Cô ở thế giới , ngoại trừ mấy bạn, thì cũng ràng buộc vướng bận, cô giống Hạ Vân Sâm gánh vác huyết hải thâm thù và trọng trách quốc gia lưng, cho nên cô tự do còn tùy ý.
Cuộc sống của cô cũng mục tiêu gì, nếu hiện tại chuyện gì , hình như đều liên quan đến Hạ Vân Sâm. Cô vì Hạ Vân Sâm nghịch thiên cải mệnh, để cho y thoát khỏi kết cục thê thảm trong nguyên tác, cô giúp Hạ Vân Sâm báo thù, để cho y thể đạt điều mong .
"Ừ”" Hạ Vân Sâm hạ mắt, ngẩng lên, lộ một nụ yếu ớt.
Giang Đình chút ngơ ngác ởi khỏi doanh trướng Chỉ huy sứ, đúng lúc gặp Tiêu Thừa tới.
Tiêu Thừa giơ tay vẫy vẫy mặt Giang Đình: "Tham quân đại nhân, , đường còn lơ mơ thế, cẩn thận đụng cột."
Giang Đình phục hồi tinh thần, đôi mắt cong cong: " đang suy nghĩ.
Tiêu Thừa thở dài: "Đừng quá vất vả."
Anh thuận tay cầm lấy túi nước uống một ngụm.
".. Hả?" Giang Đình giương mắt : “ suy nghĩ việc quân gì cả, đang nghĩ đến Chỉ huy sứ nhà ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-363.html.]
Tiêu Thừa: "Phụt, khụ khụ khu...
Vân Mộng Hạ Vũ
"Này, xem, to đầu lớn xác như rôi mà uống nước còn sặc. Giang Đình giơ tay vỗ lưng cho .
Tiêu Thừa trừng to mắt, cái gì, chuyện gì xảy , xảy cái gì , cùng lắm chỉ rời khỏi quân doanh một ngày thực hiện cái nhiệm vụ thôi mà, quan hệ giữa Giang Đình và Chỉ huy sứ đột nhiên tăng mạnh như ?
Chỉ huy sứ đại nhân đang đơn phương tương tư ?
Chẳng lẽ công mài sắt ngày nên kim ?
Anh nuốt một ngụm nước miếng, quyết định xác định một chút hiểu lâm : "Cậu đang nghĩ đại nhân nhà cái gì...
Giang Đình : "Ngài ." Tiêu Thừa: ”...
"Bình thường ngài đều chỉ trưng một khuôn mặt lạnh lùng, nhưng ngài nở nụ với , tỏa nắng, quá trail"
Tiêu Thừa: "...'
Giang Đình ha ha, khoát tay: "Chỉ khen bình thường thôi, ý gì khác , đây."
Tiêu Thừa bóng lưng Giang Đình, trong đầu chỉ hiện ba chữ to tướng: “Có gian tình!
Những ngày kế tiếp, mỗi ngày đều một ngàn tướng sĩ phiên khai hoang trồng trọt, còn thì tiếp tục thao luyện, bọn họ cải tạo xong mảnh đất lúc , thì dời trận địa đến một mảnh đất khác bắt đầu vùi đầu khổ luyện.
Trong lúc , cánh đồng lúa mạch gần đầu bếp doanh khai hoang mùa thu năm ngoái cũng bắt đầu lớn nhanh như thổi, xanh mơn mởn cả một vùng trời, qua cực kỳ khả quan.
Tính toán thời gian, chờ bọn họ trở về từ kinh thành, thì cũng đến lúc thu hoạch lúa mạch, đây là lúa mạch đông.
Mà trong ruộng mới khai hoang, trồng lúa mạch xuân, đợi đến mùa thu mới thể thu hoạch, còn trông nhiêu cà tím đậu đũa khoai lang khoai mì bí đỏ gì đó.
Mảnh đất trông củ cải trắng năm ngoái, Giang Đình dùng để trông ớt và hạt tiêu, còn cà chua.
Các tướng sĩ lên núi chặt nhiều gỗ và cành cây xuống, thành rào chắn ngăn ở bên ngoài vườn rau, đề phòng một động vật nhỏ chạy chà đạp hoa màu.
Tất cả săn sóc che chở đất trông rau, nếu ai trông trọt nghiêm túc thái độ qua loa, sẽ trong tập thể khinh bỉ.