Hạ Vân Sâm thu tâm mắt , giống như việc gì mà : Không gì.
Y chỉ hoảng hốt cảm thấy đêm qua giống như một giấc mộng, chỉ khi thấy Giang Đình ở mắt , y mới thể chắc chắn đó là sự thật.
"Tối qua ngủ thế nào?”
Hạ Vân Sâm trả lời: "Rất ngon."
Thật là y ép chìm giấc ngủ, mặc dù lúc từng ngủ cùng một giường với Giang Đình, nhưng đắp chung một cái chăn.
Loại cảm giác chóp mũi tràn ngập thở của đối phương , giống như uống rượu khiến say mê.
Lúc y thức dậy, thậm chí còn giờ là năm nào. Giang Đình ồ một tiếng: "Vậy thì , là bạn cùng giường tồi."
Vừa ngủ ngáy ưa sạch sẽ còn lộn xôn, còn thể sưởi ấm cho cô, giá trị thật sự .
Sau khi sửa soạn xong, binh lính cận đưa cơm sáng tới, là mấy cái bánh bao màn thâu mua ở trấn , mới chưng một lượt, đều nóng hâm hập.
Ăn cơm sáng xong, đội ngũ bắt đầu lên đường, Giang Đình trèo lên xe ngựa.
Tuy n.g.ự.c cô còn đau giống như hôm qua nhưng cũng tùy tiện động , nên là nhất.
Hạ Vân Sâm thì tiếp tục cưỡi ngựa, theo phía xe ngựa.
Cứ dừng dừng như thế, bọn họ qua ba châu quận, càng khí hậu phương Nam càng ấm áp, làng mạc thành thị và cây cối cao lớn lọt trong tâm mắt cũng càng ngày càng nhiều, bắt đầu Trung Nguyên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc buổi tối Hạ Vân Sâm vẫn ngủ cùng trong xe ngựa với cô, lúc ban đầu hai còn khá câu nệ, vài ngày thì đân dân quen hơn.
Chưa kể ban ngày đường mệt cực kỳ, gân như đặt lưng xuống là ngủ , cũng còn sức mà tâm sự đêm khuya.
xung quanh cảm nhận một điều rõ ràng, đó là Chỉ huy sứ đại nhân càng ngày càng đối xử với Giang đại nhân, thường xuyên múc nước bê đồ ăn cho cô, thật sự là giống hệt một cô vợ nhỏ đảm đang.
Điêu khỏi khiến cho cả đám võ tướng rơi trâm tư.
Đâu tháng Năm, đội ngũ của Tứ hoàng tử cuối cùng cũng đến Thịnh Kinh thành. Lần bọn họ chiến thắng trở về, nên lúc thành, đám Giang Đình tận hưởng cảnh dân chúng chào đón hai bên đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-376.html.]
Hơn nữa dân kinh thành còn đông và nhiệt tình hơn cả dân biên thành, đang là mùa hoa nở rộ rực rỡ sắc màu, các dân chúng xách giỏ hoa rải khắp nơi, cả con đường Chu Tước cánh hoa bay rợp trời.
Cũng may con gái kinh thành khá câu nệ, ném khăn tay đầy trời nữa.
Giang Đình lưng ngựa, ngó trái ngó , : "Kinh thành thật là đông vui, cũng thật là .'
Đây cũng là đầu tiên cô tận mắt thấy kiến trúc cổ chỉ tôn tại trong phim tài liệu mà kiếp từng xem, chỉ cảm thấy khắp nơi đều vô cùng mới lạ.
So với biên thành, các nhà ở kinh thành đều xây , kể cả chỉ là một vài cửa hàng bình thường, cũng rường cột chạm trổ, tinh xảo cực kỳ.
"Mấy ngôi nhà đó xây nên như thế nào , quá ." Giang Đình cảm thán tài nghệ cao siêu của các thợ thủ công.
Hạ Vân Sâm nhạt: "Hoàng thành sẽ còn to lớn hơn nữa."
"Thế nhà thì ?"
Hạ gia huy hoàng mấy đời , hẳn là phủ sẽ thua kém nhỉ.
"Đợi lát nữa thấy sẽ ."
Giang Đình gật một cái, chờ mong : "May mà , nếu chỉ thể ngủ ngoài đường cái."
Hạ Vân Sâm : "Có dịch quán của quan phủ sắp xếp, ngủ ngoài đường cái?"
" chỉ thuận miệng thôi, đừng nghiêm túc như ...
Lúc đội ngũ gân hết đường Chu Tước, dân chúng chào đón hai bên đường cũng ít dần, cả đám đầu với là cánh hoa, bọn họ dừng bắt đầu tự sửa soạn.
Thuộc quan của Tứ hoàng tử chạy tới cao giọng : "Các vị đại nhân đường mệt nhọc vất vả! Hôm nay cứ nghỉ ngơi ở dịch quán , ngày mai tiến cung gặp vual"
Các võ tướng đồng loạt đồng ý, đó bọn họ ai nấy lượt đặc biệt dẫn .
Thuộc quan tới : “Giang đại nhân, ngài thì cần đến dịch quán, điện hạ mời ngài trong phủ của ngài ở."
Giang Đình vội vàng từ chối khi Hạ Vân Sâm đổi sắc mặt: 'Không , cảm ơn điện hạ giúp , đồng ý đến ở nhờ trong phủ Hạ đại nhân ."