Hạ Vân Sâm cụp mắt, nhớ những gì Giang Đình về trải nghiệm đời của cô trong quân doanh: "Bởi vì cô * cũng lên từ chỗ thấp nhất."
(Trong tiếng Trung chỉ wo, nỉ giống như you, ¡ của tiếng Anh nên ở góc của Hạ Vân Sâm thì là "cô " chứ thật ai Giang Đình là gái nha)
Giang Đình gật đầu: "Được, hôm nay đến đây thôi, các vị đại nhân xuống nhận đội ngũ tương ứng của quen , ngày mai chính thức bắt đầu tập luyện."
Cô đầu : "Lý Trạch! Mang điều lệ quản lý tân binh tập luyện đến, cho bọn họ ."
Lý Trạch phấn chấn tinh thần, vội vàng đáp: 'Chậc! Vâng! Sư phụ!" Giày vò cả một buổi sáng, Giang Đình cảm thấy bản đói đến mức bụng dán lưng , nhưng cô còn một chuyện xong, chính là an ủi tân binh.
Cô từ đài cao lui xuống, trong lêu trại tổng giáo đầu, ngã ập xuống ghế dựa, xoa bụng kêu to: "Em đói !"
Cô chớp mắt cửa: "Anh mang theo gì ăn .'
Hạ Vân Sâm chân bước lêu trại, thì khẽ .
Vừa nãy mặt tân binh là Giang tham quân uy phong lẫm liệt, chớp mắt biến thành quỷ nũng ầm ï đòi ăn, đúng là chênh lệch quá lớn.
Y sờ sờ trong ngực, lấy một miếng thịt khô, đây là đồ bọn họ mang theo ngoài đề phòng trường hợp bất trắc.
"Ăn ."
Giang Đình há miệng, tỏ ý để y đút miệng cô.
Hạ Vân Sâm bỏ thịt khô , nhịn khẽ chạm mũi cô.
Giang Đình ăn sạch sẽ thịt khô, đó thẳng vươn tay khẽ kéo thắt lưng Hạ Vân Sâm, để y cúi xuống.
Cô rướn cổ trong lồng n.g.ự.c y: "Không còn ?"
"Hết , nhịn một lát sắp ăn cơm ."
Giang Đình l.i.ế.m môi, đầu lưỡi hồng nhuận còn l.i.ế.m một vòng: “Anh nếu em tổng giáo đầu , thì sẽ thưởng, nãy biểu hiện thế nào?"
Hạ Vân Sâm động tác của cô khiến cả chút cứng ngắc, khàn giọng : "Tốt lắm."
"Vậy phần thưởng của em ?”
"Em thưởng gì?"
Lúc Lý Trạch đột nhiên gào to lao trong lầu trại: "Sư phụ! Ăn cơm... Rồi ! thấy gì cả, mù tạm thời nha a a al"
Anh dùng tốc độ như sét đánh kịp bưng tai, hai tay che mắt, chạy ngoài như điên, chạy thẳng một đường xa mấy chục mét, giống như lưng thú dữ đuổi theo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-450.html.]
Sư phụ, Chỉ huy sứ đại nhân, bọn họ ...
Aaaa a thấy chuyện riêng tư thế , sẽ diệt khẩu ?
Lý Trạch lo sợ, sợ chất.
Lúc Tiêu Thừa đến kỳ lạ: "Cậu ? Không bảo gọi hai vị đại nhân ăn cơm ?"
Lý Trạch run môi: " , bọn họ bọn họ bọn họ...'
Sắc mặt Tiêu Thừa nặng nề: "Có thấy gì ?" Lý Trạch đau khổ gật đầu: "Anh Tiêu, sắp diệt khẩu ."
Tiêu Thừa vỗ đầu : "Nói bậy gì đó, cứ xem như thấy gì là , như đầu sẽ còn ở cổ dài dài thôi."
"Thật ?"
"Thật, sớm chuyện của bọn họ ."
Lý Trạch còn kịp phản ứng : ' hai bọn họ là nam...
nghĩa , sư phụ và Chỉ huy sứ đại nhân đều là cao, trong lòng , quả thực phụ nữ nào xứng với bọn họ, hai họ ngược cũng xứng đôi.
Rất nhanh đó hai Giang Đình và Hạ Vân Sâm ởi ngoài như chuyện gì, bọn họ quan tâm đến Lý Trạch, mà thẳng đến xem tình hình ăn cơm trưa của các tân binh. Hôm nay ngoài cơm ngô, bánh và cà tím, thì mỗi còn thể uống một bát sữa dê.
Giang Đình cũng lấy một phần, bưng chén đũa, ăn cơm hỏi bọn họ: "Cơm canh hợp khẩu vị chứ?"
"Hợp!"
“Còn ngon hơn cơm nhà nữa đóI"
Giang Đình : "Không đủ thì thể lấy thêm, còn một ít, sữa dê cũng còn nhiều, , nếu các luyện tập , sẽ xin với Chỉ huy sứ đại nhân, g.i.ế.c hai con heo bữa phụ cho .'
Các tân binh kinh ngạc vui: "Chỉ huy sứ đại nhân sẽ đồng ý ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Có chứ!" Giang Đình tự tin : "Mấy chuyện nhỏ , ngài đều sẽ theo .'
Các tân binh chân thành khen : "Tình cảm của Giang Đại nhân và Chỉ huy sứ đại nhân thật..." Giang Đình ăn cơm xong thì đuổi Hạ Vân Sâm về võ tướng doanh , còn thì nhân lúc đang ngủ, đến một chỗ lều hẻo lánh bên .
Đây là nơi mà cô và Khổng Tiêu hẹn gặp mặt.
Hai bọn họ mấy tháng gặp, buổi sáng cô cho đến truyền lời với Khổng Tiêu, chuyện tìm Khổng Tiêu, còn cố ý dặn dò cân dẫn theo Triệu Khinh Hồng đến.
Hôm nay Khổng Tiêu và Triệu Khinh Hồng lẽ chính thức đính ước , Khổng Tiêu cũng trở thành tổng kỳ, cũng thể coi là theo bước chân Triệu Khinh Hồng.