Cô trở , đối mặt với Hạ Vân Sâm. Thấy y đang nhắm mắt, hô hấp đều đều, râu ria cằm cạo sạch nên khuôn mặt trở dáng vẻ trai khi . Chỉ là y cũng giống cô, đều gầy nhiều.
Lông mi y hơn rung, nhíu mày, thể hiện nỗi lo lắng trong lòng y.
Cô kìm lòng mà tiến gần, ôm lấy bờ vai y, nhẹ nhàng vươn đổi môi l.i.ế.m mút môi y, an ủi : "Đừng nghĩ nhiều, ngủ một giấc ."
Hạ Vân Sâm mở to mắt cô mà lời nào.
Giang Đình hỏi: "Anh ngủ ?
"Ừ"
Rõ ràng mệt nhưng khi nhắm mắt , trong đầu y tuôn vô hình ảnh, trái tim y luôn đập mạnh, đầu óc cũng vô cùng tỉnh táo.
Giang Đình vuốt ve mặt y: "Anh đang sợ hãi?"
"Ừ.."
Y sợ chuyện trong sách sẽ thành sự thật, sợ biên thành thất thủ, y c.h.ế.t trận ở đây. Như cũng tức là Giang Đình thể thoát , Hạ gia thể thoát , cả tướng sĩ và dân chúng biên thành cũng càng thể thoát .
Giang Đình : "Không , đừng sợ, xe đến núi ắt đường, thuyên cập bến ắt chỗ đậu. Lời là dạy cho em đấy."
Cô càng đến gân y, ôm y lòng: "Đừng nghĩ nhiều mà ngủ , chừng ngày mai sẽ chuyện xảy .
Cô nhẹ nhàng vỗ lưng Hạ Vân Sâm như đang dỗ trẻ ngủ, chính cô cũng gật gà gật gù, cuối cùng chống cơn buồn ngủ mà chìm giấc mộng.
Ngày hôm tuyết ngừng rơi, quân địch dốc sức bắt đầu tấn công thành. Lần Hạ Vân Sâm tự mặc giáp trận, sóng vai cùng Giang Đình. Dưới sự chỉ huy của hai họ, thể tướng sĩ biên thành một một đánh lùi quân Bắc Nhung.
Có Hạ Vân Sâm tọa trấn, khí thế của các tướng sĩ tăng cao. Dân chúng thậm chí còn dám đường hỗ trợ khuân vác vật tư, cứu giúp thương, hỗ trợ nhóm lửa nấu cơm, dọn tuyết bên đường v. v...
Chạng vạng, đoàn quân Bắc Nhung rút lui, tuyết rơi đầy trời. Ở đại doanh, các tướng sĩ xếp hàng chờ đợi lấy cơm.
Tạ Ninh cũng là một trong những nguyện ở bảo vệ biên thành, đeo tạp dê, cầm cái vá sắt to. Thấy mấy Giang Đình tới thì vội vẫy tay gọi: "Giang Đình! Tới đây, để phần cho !"
Đối với việc đám Giang Đình thể cửa lấy cơm, đương nhiên hề bất mãn, thậm chí họ còn chủ động nhường vị trí.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình đang chuẩn lấy bát đũa, đột nhiên Khổng Tiêu từ nơi xa chạy tới, thở hồng hộc : "Giang đại nhân! Không !"
Giang Đình khựng , hỏi: "Xảy chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-490.html.]
Ánh mắt Khổng Tiêu đầy hoảng hốt, ghé bên tai Giang Đình nhỏ giọng : "Đại nhân, kẻ trộm đột nhập phòng ngủ của đại nhân."
"Cái gì?"
Điều thật sự ngoài dự kiến của Giang Đình.
Vậy mà dám ăn trộm đồ của cô ? Không đúng, chắc chắn đối phương chỉ là tên trộm vặt đơn giản.
Đôi lạnh cô trở nên lạnh lẽo, siết chặt bàn tay lạnh lùng : "Mất cái gì?"
Cũng may cô để đồ quan trọng gì trong phòng, thư từ liên lạc với nhóm Hạ Vân Sâm xong thì đốt luôn.
Có lẽ đối phương gián điệp Bắc Nhung phái đến tìm hiểu tình hình quân sự, cô nhớ theo cô và Hạ Vân Sâm tối qua, nhịn mà suy đoán mục đích của đối phương.
Giọng của Khổng Tiêu run rẩy: "Đai kinh nguyệt."
Giang Đình đổi sắc mặt: "... Cô cái gì?”
Đai kinh nguyệt?
Sao là đai kinh nguyệt?
'Còn gì nữa ?” Khổng Tiêu khó khăn lắc đầu.
Hạ Vân Sâm và Lý Trạch thấy sắc mặt Giang Đình tồi tệ thì cũng xảy chuyện, vội vàng tiến lên hỏi xảy chuyện gì.
Giang Đình về phía Hạ Vân Sâm, ánh mắt đó cho tim y đập nhanh hơn.
Y định tiếp tục hỏi thì đột nhiên một nhóm cưỡi ngựa đến, vó ngựa rung lên, trong chớp mắt đám đó đến mặt các tướng sĩ.
Dẫn đầu là một võ tướng tứ phẩm, bình thường ít giao tiếp với Giang Đình, Giang Đình ấn tượng từng gặp mấy trong phủ của đại tướng quân.
Vốn dĩ tưởng đến nhắn nhủ mệnh lệnh gì của đại tướng quân nhưng vung tay lên, hiệu cho binh sĩ phía tiến lên, chỉ Giang Đình 1O: "Bắt tên gián điệp của Bắc Nhung mê hoặc lòng , vi phạm pháp luật và kỷ cương quân đội nữ giả nam trộn quân doanh Hạ gia !
Võ tướng phía đều lệnh, lập tức hùng hổ xông về phía Giang Đình, gương mặt những đều xa lạ, binh lính thủ thành, bước chân của họ đều vững chắc, khí thế tâm thường, thể thấy là chuẩn mới đến.
Giang Đình sửng sốt trong chốc lát, đó lập tức nhíu mày , bàn tay đặt lên con d.a.o ngắn thắt lưng.
Suy nghĩ của cô cũng chuyển động nhanh, phân tích tình huống, tìm kiếm kế phản công.