Tóm cô chắc chắn bình thường.
"Được, cho để bọn họ chuẩn sẵn sàng."
A Cổ Lạp mang tâm trạng hưng phấn, vội vàng lui xuống sắp xếp.
Sau khi trong bộ tộc bận rộn một phen, nghi thức tế tự bọn họ chờ mong lâu cuối cùng cũng bắt đầu.
Trước , hằng năm thần nữ Bắc Nhung sẽ theo chỉ thị của thần linh, tại ba ngày quan trọng trong năm tuyển chia chọn ba bộ tộc cử hành nghi thức cúng tế.
Đến ngày đó, các bộ tộc khác đều cử tới tham gia, mức độ long trọng thua gì Hoàng đế Đại Dĩnh lên ngôi. Điều cũng rõ bộ tộc chọn trong năm sẽ nhận “Sự chúc phúc của thần linh”, là sự tồn tại khiến các bộ tộc khác hâm mộ.
Tình huống năm nay khá đặc biệt, tuy rằng thể quá long trọng, nhưng vẫn dồn hết tâm sức việc chuẩn .
Vân Mộng Hạ Vũ
Một ngày khi lễ cúng tế bắt đầu, nhiều của bộ tộc khác lục tục đến, phần lớn bọn họ đều khịt mũi coi thường cúng tế , cảm thấy đây là bộ tộc Hòa Sóc ngấm ngầm giở trò.
Đêu là bộ tộc nô lệ cả, cho dù thật sự nữ hạ phàm, cũng sẽ chọn chỗ .
gọi là nữ trong truyên thuyết là con gái của tiền Tả Hiên Vương, ban cho trong tộc quần áo để giữ ấm, ban lương thực để bọn họ ăn no. Cô còn dạy bọn họ cải tạo nhà cửa và chữa bệnh cho bọn họ, bây giờ còn cử hành lễ cúng tế, khỏi khiến cho lòng nảy sinh sự tò mò.
Bọn họ đến xem thử, đến tột cùng thì con gái là thần thánh phương nào.
Bắc Nhung là dân du mục, khác với Đại Dĩnh, mỗi bộ tộc của bọn họ đều chiếm giữ một mảnh đất, giữa các bộ tộc cách xa, cưỡi ngựa vượt qua núi lớn vượt qua cánh đồng tuyết, đường ít nhất mất hai ba ngày.
Mỗi bộ tộc sẽ gân bằng một châu quận của Đại Dĩnh, bọn họ phân tán, độc lập với , nhưng cùng quy về sự quản lý của vương thất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-521.html.]
Đợi đến ngày cúng tế, của bộ tộc Hòa Sóc quét dọn đài cao dùng để cúng tế, bọn họ quét kĩ đến mức đài còn một hạt bụi. Họ dùng m.á.u tươi của những con thú hoang săn để vẽ vật tổ của bộ tộc lên da thú. Tấm da đó sẽ treo cao, thành một lá cờ. Sau đó trong bộ tộc Hòa Sóc bày đồ dùng tế tự mười mấy năm từng dùng đến .
Dã thú mà bọn họ săn g.i.ế.c xếp thành một hàng, dùng để cúng tế cho trời xanh nhằm cảm ơn thần linh.
Đương nhiên, phần lớn những dã thú đều là do bốn ảnh vệ săn , tuy rằng mùa đông, trong rừng rậm nguyên thủy cũng nguy hiểm, nhưng ở trong đó cũng cất giấu vô vàn kho báu.
Mỗi trong bộ tộc đều ăn mặc vô cùng trang trọng, bọn họ mặc hết quần áo nhất của lên, dùng m.á.u động vật bôi lên mặt và cắm lông gà rừng lên đỉnh đầu.
Mấy Tạ Ninh cảm thấy thú vị, cũng học cách của bọn họ mà bôi lên cho . Đương nhiên bọn họ m.á.u bò, dê, bởi vì bây giờ bộ tộc Hòa Sóc là một bộ tộc nô lệ, đất đai và tài sản thuộc về , đất đai và bò, dê của của bọn họ, thậm chí là tất cả bọn họ đều thuộc vê vương thất.
Bọn họ chỉ là cho trâu ăn và nuôi ngựa cho vương thất mà thôi. Dê, bò trưởng thành sẽ đưa đến cho vương thất. Người của bộ tộc chỉ ăn một phần dê bò mà bọn họ chăm sóc hằng năm mà thôi.
Đến ngày cúng tế, đàn bà trong bộ tộc đến bên ngoài lều nỉ của Giang Đình từ sớm. Bọn họ mang theo một ít hoa khô và rượu mạnh, còn một vài món trang sức sặc sỡ đến trang điểm cho Giang Đình.
Giang Đình mặc trang phục truyên thống của Bắc Nhung, mặt và mu bàn tay vẽ những ký hiệu đặc biệt. Tóc cô cột lên cao và cắm lông chim . Cô đeo dây chuyền nanh thú, trong tay câm quyền trượng tượng trưng cho địa vị nữ. Những điều khiến cho cô cảm thấy như đến bộ tộc nguyên thủy châu Phi.
Sau khi chuẩn xong tất cả, những trong tộc ở bên ngoài bắt đầu thổi chiếc kèn hiệu nặng trĩu.
Giang Đình lên đồ xong, mang theo hai hộ pháp là Khổng Tiêu và Lý Trạch khỏi lều.
A Cổ Lạp đang chờ ở cửa, ngay khoảnh khắc thấy Giang Đình, khỏi giật .
Anh như thật sự thấy thần nữ Bắc Nhung mười mấy năm hàng ngàn tôn sùng, ở đài cao cúng tế cho con dân Bắc Nhung, hàng ngàn con dân quỳ xuống thờ phụng.
Khi đó mới mấy tuổi thôi, nhưng tới giờ vẫn nhớ rõ khung cảnh gây chấn động . Mà Giang Đình, cho dù là vẻ ngoài là khí chất, đều trùng lặp với thần nữ trong tưởng tượng của .