Chia một lúc, đột nhiên một ở mặt cô bật : "Ô, đây chẳng là Giang Đình ."
Giang Đình ngẩng đầu , tên lính mắt khá quen mắt, hình như là cùng doanh trướng với cô lúc còn ở tân binh doanh, nhưng nhớ tên là gì nữa.
"Chà, lăn lộn quá nhỉ, đến công việc chia cơm , chắc là tay nghề nấu nướng cũng luyện , ha ha ha."
Ý trào phúng rõ ràng trong lời của đối phương khiến Giang Đình dừng động tác trong tay .
Cô với vẻ mặt biểu cảm: "Không phiên nhọc lòng, đưa bát đây."
Người đưa bát sang : "Người quen cũ mà, cho thêm nhiều chút .
Giang Đình nhếch môi, gắp cho một miếng bánh bột lúa mạch dày, cô cần đoán cũng chắc chắn miếng bánh bột lúa mạch chín.
Sau khi chia tiếp cho mười mấy , một giọng ngạc nhiên quen thuộc vang lên: “Anh Giang! Là àI"
Giang Đình thẳng , cũng nở nụ : "Khổng Tiêu, lâu gặp.
Người ở lưng Khổng Tiêu là Triệu Khinh Hồng, hai đều đen ít, cũng cường tráng hơn vẻ mặt hông hào lúc .
Tình cảm... Cũng hơn nhiều.
"Anh Giang, sống thế nào?" Khổng Tiêu Giang Đình với ánh mắt trông mong.
Giang Đình chia cơm cho nàng xong đưa trả , nhỏ giọng : "Tốt lắm." Cô liếc Triệu Khinh Hồng, nhạo với Khổng Tiêu: " đến tìm , cũng rảnh tìm đúng ."
Bây giờ mỗi tối Khổng Tiêu đều cùng Triệu Khinh Hồng đến một nơi vắng vẻ để luyện võ, Triệu Khinh Hồng tự tay dạy nàng, đây cũng là thời kỳ quan trọng khiến tình cảm của hai ấm lên.
Khổng Tiêu cố gắng theo kịp bước chân của Triệu Khinh Hồng, chờ giai đoạn thao luyện kết thúc sẽ phân đến cùng một đại doanh với .
Khổng Tiêu ngượng ngùng : "Gần đây , chút bận mà."
Giang Đình khẽ hừ một tiếng, chia cơm cho hai bọn họ : "Tối nay sẽ đến thăm , còn ở doanh trướng đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-54.html.]
Khổng Tiêu thì vội vàng gật đầu : " đúng, chờ ha." Buổi chiều Giang Đình cần chia cơm nữa, khi xong việc ở phòng bếp lớn thì rảnh rỗi, cô trở doanh trướng chuẩn chút bánh bao.
Buổi trưa phát bột mì xong, chính là bột mì trắng mịn mua từ trấn , cô dự định đưa bánh bao cho Khổng Tiểu và Chu Đông và cả chú Chung nếm thử, bột mì trắng là do mấy Tạ Ninh bỏ tiền mua, lân cô trấn sẽ bù .
Miến sợi nhỏ ngâm mềm nhữn, khi cắt vụn thì bỏ thêm đậu đũa, hành dại và tóp mỡ heo, thêm các loại gia vị, khuấy đảo một chút bắt đầu gói bánh bao.
Bánh bao do cô lớn nhỏ, một cái ăn mấy miếng, vỏ mỏng nhiều nhân, vỏ bánh mêm xốp, thể khiến cho nước canh từ nhân bánh hòa quyện với vỏ bánh, khi ăn sẽ nghẹn. Lông hấp cô mượn của Chu Đông, hấp tổng cộng mười lồng bánh bao, chia thành ba nồi mới hấp xong hết, một lồng tám cái.
Bốn trong doanh trướng của cô ăn bốn lồng, Chu Đông hai lồng, chú Chung hai lồng, hai lông còn mang cho Khổng Tiêu.
Cô dùng giấy dầu sạch sẽ để gói bánh bao , còn bỏ thêm hai quả cà chua lớn rôi mới về phía tân binh doanh.
Lúc đến cổng tân binh doanh, thấy Khổng Tiêu chờ cô ở đó, ngoài dự đoán, quả nhiên Triệu Khinh Hồng cũng theo .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Anh Giang!" Khổng Tiêu tươi chạy tới, ôm lấy bả vai cô vỗ mấy cái.
Triệu Khinh Hồng cũng kéo khóe miệng : “Anh Giang.'
Giang Đình kiểu gì cũng thấy tên họ Triệu chướng mắt , miễn cưỡng đáp bằng một ánh mắt: "Anh Triệu."
Cô đặt bọc giấy trong tay Khổng Tiêu : "Bánh bao đó, nếm thử xem."
Khổng Tiêu vui mừng : "Bánh bao?"
Nàng mở bọc giấy , một mùi bánh bao thơm phức đập mặt, mười cái bánh bao tròn xoe chung với khiến chảy nước miếng, con sâu thèm ăn trong lập tức ngóc đầu dậy.
(Giang Đình: Nhìn kiểu gì cũng thấy tên họ Triệu chướng mắt nhể.
Triệu Khinh Hồng: Hừ, cái đồ gato với tình yêu .
Khổng Tiêu: Chồng ơi, thương thương.
Hạ Vân Sâm: Vợ ơi, về nhà nào!)