Đi một đoạn, rời khỏi phạm vi phủ của Tứ hoàng tử phủ, dần dần tiến đường dân chúng cư trú, Lý Trạch đột nhiên móc một cái chiêng, hung hãng gõ lên.
'Keng keng keng... Keng keng kendg...'
Tiếng gõ chiêng thật lớn truyền thật xa, càng ngày càng nhiều dân chúng thấy động tĩnh đều đầu đường xem xảy chuyện gì.
Lý Trạch dừng gõ, Triệu Khinh Hồng dậy, lửa giận rút khỏi đan điền, chính nghĩa hét lên:
"Đã diệt trừ hết hôn quân trong thiên hạ! Xã tắc an yên! Ngày thiên hạ đại định đến!"
Triệu Khinh Hồng rót nội lực cổ họng, khiến giọng của truyền thật xa.
Dân chúng vây xem nhanh chặn chật như nêm cối con đường lớn . Bọn họ t.h.i t.h.ể Hoàng đế và Thái tử cùng với văn võ bá quan đều xuất hiện ở chỗ , mỗi đều nhịn lòng hiếu kỳ của , điên cuồng chen chúc về phía , liêu mạng xảy chuyện gì.
Kim ngô vệ vốn ở phía đối lập với đám Giang Đình, nhưng vì bảo vệ t.h.i t.h.ể Hoàng đế và Thái tử, bọn họ thể tạo thành một bức tường để bảo vệ đám Giang Đình ở chính giữa, sử dụng giáo trong đưa tay chống đỡ đợt tấn công đang dâng trào.
"Lui phía saul Đều lui phía saul Còn dám lên g.i.ế.c tha!"
'Lùi
'Keng keng keng... Lại là những tiếng đinh tai nhức óc của tiếng chiêng gõ tai truyền đến. Lần , gõ chiêng chính là thủ lĩnh kim giáp vệ, bên cạnh chính là chư vị đại quyền cao chức trọng, sắc mặt của những đại thần đều vô cùng khó coi.
Tuy rằng bọn họ vẫn phản bội Tứ hoàng tử, nhưng một đám cáo già thành tinh, triều đình gió nổi mây phun cùng thế cục biến hóa bọn họ vẫn thấy rõ.
Hiện giờ khả năng đạt thiên hạ nhất chính là Tứ hoàng tử, bọn họ bất kể là thật sự thần phục Tứ hoàng tử, là vì tự vệ, đầu ngâm đồng ý chính ở phía Tứ hoàng tử.
Cho dù bọn họ phát hiện chuyện xảy gần đây trong cung và kinh thành, cũng mắt nhắm mắt mở.
Theo ý của Tứ hoàng tử bày mưu đặt kế, bọn họ chỉ cần trợ giúp bắt những "nghịch tặc" là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-564.html.]
Nào ngờ những nghịch tặc khó đối phó như , khi gán tội danh ám sát Hoàng đế và Thái tử, điều đầu tiên nghĩ đến là tự chứng minh, ngược xông đường, còn gióng trống khua chiêng âm ï náo loạn khắp phố xá như thế.
Đám nghịch tặc rốt cuộc gì?! Chẳng lẽ cho rằng cưỡng chế t.h.i t.h.ể Hoàng đế cùng Thái tử là thể sợ hãi, kê cao gối mà ngủ đấy chứ?
"Đám nghịch tặc các ngươi, còn mau buông t.h.i t.h.ể bệ hạ cùng điện hạ xuống, ngoan ngoãn bó tay chịu trói
"Các ngươi trốn thoát !"
"Sao thể để cho Thánh thể của Thiên gia để đám nghịch tặc các ngươi xúc phạm chứ?!"
Giang Đình một hàn y, tóc đen bay phấp phới, trong tay nắm trường kiếm, gương mặt đều là sương tuyết lạnh lẽo, cô chợt vê phía những đại chuyện , câm kiếm lập tức vê phía .
Giang Đình cử động, tất cả đều thở phào một .
Đám Triệu Khinh Hồng nắm chặt vũ khí, chỉ cần Giang Đình lệnh một tiếng, bọn họ lập tức đánh! Mở một con đường máu!
Mà kim giáp vệ cùng các đại thần thì biến sắc, lớn tiếng quát lớn: "Ngươi, ngươi gì!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Văn thần trốn lưng võ tướng, võ tướng cũng sợ hãi, dân chúng bình thường , nhưng bọn họ thì . Người mắt chính là quân sư Giang Đình trong Hạ gia quân, đồn cô chính là một yêu nữ, là một quái vật. Ngay cả Hạ Vân Sâm cũng cô thu phục, khiến đại quân Bắc Nhung tin sợ mất mật! Giang Đình liếc mắt qua bọn họ, dừng bước, lạnh lùng : "Trốn? Vì trốn?"
Người chung quanh đều sửng sốt.
"Tại chúng hồi kinh? Đó là vì diệt trừ tên hôn quân bất trung, bất nhân như thế !"
Giang Đình đột nhiên cất cao giọng, ngón tay dài nhấc lên, chỉ t.h.i t.h.ể Hoàng đế lạnh lùng : "Tên hôn quân ! Trên thì bất nhân với trung thần, thì bất nghĩa với bách tính! Bất trung với thiên địa, kính sợ linhI”
"Ông nuôi ba đứa con trai , Thái tử hèn nhát và bất tài, gánh nổi trách nhiệm nặng nề, tửu sắc rút hết sức khoẻ! Đứa con trai thứ hai thì mưu nghịch đồ, quan tâm đến sinh linh trong thiên hạ! Đứa con trai thứ tư thì cuỗm hết quốc khố, tất cả tiền tài trong cung rời , tự lập vua, lập tân triêu!" Dân chúng xung quanh dần dần an tính , lời của Giang Đình cho đầu óc choáng váng.
Giang Đình tiếp tục : "Nhiêu năm như , Hạ gia quân, đại doanh Tây Bắc, đồn trú biên thành, đại doanh Đan Đông, còn nhiều tướng sĩ đóng ở biên quan trong gió tuyết, trong lạnh lẽo, trong đói khổ cùng cực, buộc đầu lâu cùng tính mạng lưng, vì bảo vệ đất nước Đại Dĩnh và dân chúng mà trận g.i.ế.c địch, cát vàng chôn Xương!"