vẫn nhiều rời , họ kêu gọi, ủng hộ Giang Đình g.i.ế.c hôn quân vì dân chúng. bọn họ dám, bọn họ chỉ là dân chúng bình thường, hoàng quyền Thiên gia vạn dân chỉ là con kiến hôi.
Giang Đình siết chặt kiếm Vấn Trần, thâm nghĩ hôm nay sẽ là một trận huyết chiến nữa ?
Cô vuốt ve kiếm, trong lòng yên lạ thường.
Kiếm Vấn Trần ở Bắc Nhung bảo vệ cô một , chắc chắn cũng thể cùng cô đánh g.i.ế.c một phen nữa.
Thật giống như cô vẫn kề vai chiến đấu với Hạ Vân Sâm.
Cô thở dài một , đang chuẩn ứng chiến, đột nhiên từ xa truyền đến tiếng vó ngựa, một đoàn nhân mã chạy như bay mà đến. Dám tung ngựa đường cái ở kinh thành đều là phận thấp, dân chúng nhao nhao tránh đường.
Người tới còn hiện , một giọng hùng hậu truyên đến: "Bổn tướng thể chứng cho Giang đại nhân và bọn họ! Không vị trí nhất phẩm Thần uy đại tướng quân đủ ?"
Tất cả ngẩng đầu lên, thấy một mái tóc thoáng năm mươi tuổi, hình cao lớn vạm vỡ, mặc áo giáp, tướng quân uy phong lẫm liệt cưỡi ngựa cao to từ trong đám .
Người chính là Thân Uy đại tướng quân đó lâu mới từ biên thành trở về kinh thành báo cáo công tác.
Dưới sự dẫn dắt của ông , biên thành đánh lui sự tiến công của quân đội Bắc Nhung một nữa. Lần ông trở về là vì triều đình khen thưởng, nhưng ngờ rằng ông quấy vũng nước đục !
Ngôi lưng ngựa bên cạnh Thần Uy đại tướng quân, là một đàn ông trẻ tuổi khoác choàng rộng, tóc rối bù, mặt lấm lem, dáng hốc hác nhưng thẳng lưng, theo lời của Thần Uy đại tướng quân chậm rãi mở miệng :
"Ta, Chỉ huy sứ Hạ gia quân - Hạ Vân Sâm, cũng thể chứng."
Trong phút chốc, Giang Đình ngẩng đầu qua, giống như tất cả sự vật, thời gian, gian xung quanh đều nhanh chóng lùi về phía . Tất cả đều hóa thành ảo ảnh, chỉ đôi mắt trong trẻo của Hạ Vân Sâm về phía cô mà thôi.
Cô kìm lòng mấp máy miệng: 'Hạ... Hạ... Ba tháng , qua ba tháng , cô cũng ngờ rằng sẽ gặp Hạ Vân Sâm trong cảnh tượng .
Cô từng nghĩ tới trăm ngàn biện pháp để cứu Hạ Vân Sâm , cũng nghĩ tới Hạ Vân Sâm thể đang nóng lòng chờ . Y đặt hết tất cả hy vọng đặt lên cô, chắc chắn cô thể để cho y thất vọng , nhưng y cách nào để thể tự trốn thoát ? Làm y thoát ?
Đâu óc Giang Đình mơ hồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-567.html.]
Vừa tình cảnh nghiêm trọng như , đầu óc cô đều vô cùng tỉnh táo, nhưng chẳng hiểu lúc chẳng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi một ngày nhớ đêm mong xuất hiện mặt , ngược cảm giác hoài niệm, là mơ thực, cũng đối mặt như thế nào. Giang Đình chậm rãi nhấc chân về phía Hạ Vân Sâm.
Hạ Vân Sâm ngôi ngựa, ánh mắt bình tính Giang Đình. Y nhếch khóe miệng một cái nhưng y thật sự còn sức nữa, y giống như một kẻ du mục ngàn vạn dặm cuối cùng cũng trở về nhà, hao hết thở cuối cùng, mắt tối sầm, thoáng cái từ lưng ngựa ngã xuống.
Trong nháy mắt, Giang Đình tỉnh táo , kiếm trong tay buông nhào tới, vươn cánh tay đón Hạ Vân Sâm, hai nặng nề ngã mặt đất.
"Vân Sâm!
"Giang đại nhân!"
"Chỉ huy sứ đại nhân!"
Thần Uy đại tướng quân cùng đám Triệu Khinh Hồng đều vây xem tình hình của hai . Mà lúc , cuối cùng dân chúng dần hôi phục tinh , bọn họ che giấu tâm trạng kích động, cất lên tiếng kêu lớn.
Có gọi "Hạ chỉ huy sứ trở !"
Có kêu lên "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ! Chẳng lẽ Đại Dĩnh chúng thật sự đổi triều đại ?"
Còn thậm chí nhân lúc loạn kêu "Giết hôn quân! Lập tân triều!"
Tất cả chen chúc ở giữa, bọn họ cực kỳ kích động, quan tâm gì mà chỉ câm đồ đánh đập kim giáp vệ ngăn cản bọn họ.
Thần Uy đại tướng quân với đám lão thần và võ tướng : "E là các ở kinh thành quen cuộc sống an nhàn, bên ngoài sớm đổi ?!"
Các lão mặt đen như mực, : "Ông ý gì?!" "Các ông còn ? Tứ hoàng tử cùng Nhị hoàng tử liên thủ, ba lộ đại quân đang từ Tây Bắc, Điền Nam, Hoài Nam chạy đến kinh thành, chỉ cách kinh thành gân nhất quá hai trăm dặm."
Hai trăm dặm cách đại doanh Hạ gia quân đây đến trấn biên giới xa hơn nhiều.
Trước đó vài ngày, Tứ hoàng tử lấy binh quyên bình định đại quân, bình định đại quân đóng quân ở một châu quận gân kinh thành. Hiện giờ những đại quân lâm trận phản chiến, bạn với phản quân, dĩ nhiên lấy vũ khí nhắm ngay kinh thành!