Người cầm đầu ai khác chính là Lý Trường Hoằng, sắc mặt tái nhợt tựa ngựa, ống tay áo bên trái đứt gãy, m.á.u tươi nhuộm đỏ nửa , bọc hết lớp đến lớp khác bằng những dải vải dày.
Những phía cũng đầy vết thương, vô cùng chật vật.
Đây là một nhóm chiến binh bại trận trải qua thảm họa sinh tử.
Lý Trường Hoằng cố gắng mở mắt , cô, nham hiểm: "Là do thằng khốn kiếp Du Người đó ."
Du Nghiêu là tên của Tứ hoàng tử.
Vài binh lính cận của Lý Trường Hoằng cẩn thận đặt xuống ngựa, hét lớn: "Quân y ? Quân y của các ! Khổng Tiêu lệnh: "Anh cõng theo .'
Một nhóm vội vàng khiêng Lý Trường Hoằng gãy tay rời , chỉ để một lính thương.
Giang Đình : "Chuyện gì xảy với các , đơn giản ngắn gọn thôi."
Binh lính cận xông tới chắp tay hành lễ với cô, đôi mắt đỏ hoe, : "Bẩm Giang đại nhân, chúng trúng kế của Tứ hoàng tử. Hắn mở tiệc mời đại nhân chúng , trong bữa tiệc cố ý chọc giận đại nhân, đại nhân nhất thời nhịn bèn rút kiếm , tiếp theo hiện trường bắt đầu đánh dữ dội. Sau đó chúng chiến đấu hết , liêu c.h.ế.t mở đường máu, nhân lực mang hầu như tổn thất chỉ còn ba phân, thậm chí đại nhân chúng còn chặt đứt một cánh tay.
Giang Đình gật đầu: "Người c.h.ế.t là ."
Binh lính cận: ”...'
"Đại doanh Tây Bắc các vẫn đóng ở Dự Châu ?"
"Trước khi dự tiệc, đại nhân để ý tới kế hoạch của Tứ hoàng tử, để binh lính trong doanh trại chia bốn tốp, theo bốn con đường về kinh thành, sớm nhất thể là tối nay bọn họ sẽ đến."
Giang Đình sờ sờ cằm: "Nếu như phát hiện còn dự tiệc?"
Binh lính cận do dự một chút, : "Đại nhân, đại nhân , nếu ngài thì chính là một thằng nhóc sợ Tứ hoàng tử."
Giang Đình: "..." Hay lắm, c.h.ế.t vì bệnh sĩ là thật mà.
Cô khẩy xua tay : " hiểu , xuống nghỉ ngơi , sẽ phái đón binh lính của đại doanh Tây Bắc."
Binh lính cận cảm động đến nỗi chắp tay : "Tạ ơn Giang đại nhân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-574.html.]
Giang Đình phái gọi Triệu Khinh Hồng cùng mấy vị tướng lĩnh tới, dặn mỗi mang theo hai ngàn nhân mã đón từ đại doanh Tây Bắc. Cô sợ đối phương nửa đường gặp kẻ truy đuổi, Triệu Khinh Hồng và những khác lĩnh mệnh xuất phát.
Lý Trạch: "Sư phụ, Chỉ huy sứ đại doanh Tây Bắc là đầu óc kém cỏi ? Như mà còn thể tự đưa đến cửa cho chặt đứt một cánh tay, thật sự là ngu c.h.ế.t mà."
Tạ Ninh : đúng đúng, kém xa Chỉ huy sứ đại nhân của chúng nhiều."
Tần Quyết : "Anh đây là quá bảo thủ thì , nhưng như cũng , đại doanh Tây Bắc doanh đoạn tuyệt với Tứ hoàng tử, chúng thể sử dụng ."
Lý Trạch vui vẻ gật đầu, đó bẻ ngón tay đếm: "Nói như trận doanh của chúng thêm một đội ngũ khác, đại doanh Tây Bắc..."
*xx**
Giang Đình lang thang bên ngoài một ngày, thảo luận với Thân Uy đại tướng quân và nhiều võ tướng khác về việc thủ thành, đó trở về Hạ phủ khi trời tối, bao phủ bởi sương giá và tuyết.
Tết Nguyên Đán đang đến gần, thời điểm những năm , kinh thành lẽ náo nhiệt. năm nay rơi tình trạng trâm cảm, khi cô từ ngoài đường trở về xe ngựa, đường ai cả.
Cửa Hạ phủ lúc đốt đèn lồng màu cam, quản gia đang ôm bình nước nóng lòng chờ cô. "Giang cô nương, cô về , mau sưởi ấm tay ạ”"
Nói ông đặt bình nước nóng trong tay tay Giang Đình, lấy những bình nước nóng khác từ hâu đưa qua cho Khổng Tiêu, Lý Trạch và những khác.
Tạ Ninh dùng bình nước nóng xua cái lạnh lỗ tai, toe toét : "Chú Dương ơi, tối nay ăn gì thế ạ?"
Quản gia mỉm : "Có một nồi thịt dê, theo chỉ dẫn của Ninh công tử ngài đấy."
Tạ Ninh vui vẻ : "Oa, nồi thịt dê kìa! Đi nào nào, hôm nay thích hợp để ăn nồi!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tạ Ninh kéo Tần Quyết , Nhã Như kéo Khổng Tiêu , Lý Trạch chung quanh : Sư phụ, sư phụ, , đau bụng, nhà xí cái!"
Giang Đình mắng: “Cút, cút, cútI Cút nhanh lên!"
Mấy vui vẻ rời , Giang Đình đó vòng qua cửa đến căn phòng góc cạnh cửa , cô gõ cửa sổ : "Còn chịu hả, là em đó nhat”
"Kẹt" một tiếng, cửa sổ một bàn tay từ bên trong mở , Hạ Vân Sâm ngẩng đầu lên cô: "Vô tình ?"
"Em bảo đợi em , em sắp đói c.h.ế.t nè."