Sợi mì hầm trong nước canh như thế , hút một hớp lớn là trôi dày, đó hai chiếc đũa gắp miệng thịt ba chỉ mỏng béo ngậy cùng với cà tím và đậu đũa hâm mềm, hương vị như thể sẽ đọng suốt cuộc đời , thật sự khó để quên .
Giang Đình bọn họ ăn vui vẻ thế , cô chuẩn hai bát sữa đá lạnh cho bọn họ. Sau đó cô lọc bớt tạp chất trong nửa nồi sữa còn để trong chậu sạch, tiếp theo để nước đá , như nếu ai uống thì cứ múc là .
Cô bưng chiếc nồi đồng của bản lên : "Anh Đông, Tiêu, trở vê nhé. Ngày mai thể lấy diêm tiêu hong khô, chúng vẫn còn thể sử dụng trong đấy. Phần sữa đừng nên uống nhiều buổi tối sẽ mất ngủ."
Chu Đông xua tay, hàm hồ : "Cậu , ."
Sau khi Giang Đình rời , hai bọn họ càn quét sạch sẽ tất cả những gì ở trong tô lớn, đến cả hành dại cũng ăn bằng sạch, lúc bọn họ mới thỏa mãn ợ lên một cái, bưng sữa lên chậm rãi thưởng thức.
'Ây, thấy thế nào? Ăn ngon ?” Chu Đông cực kỳ đắc ý .
Tiêu Thừa gật đầu: "Ăn ngon."
Anh nâng cái bát vê phía Chu Đông: "Cũng uống ngon."
Chu Đông cảm khái : "Nhóc con là một đứa ơn báo ơn, chỉ giúp mang vê một ít đồ thôi nhưng chỉ cần tùy tiện gọi tới nấu cơm thì chắc chắn sẽ tới. Lúc bình thường nếu cái gì ngon cũng sẽ nhớ tới ."
Tiêu Thừa để ý , chỉ chằm chằm nồi sữa trong chậu, : "Nhiêu sữa như cũng uống hết nhỉ...
Chu Đông thẳng , cảnh giác : “Anh cái gì hả? cảnh cáo , đừng tính toán đầu đấy."
Tiêu Thừa liếc một cái: "Chậc, nếu quan tâm đến nhóc con như thì giúp đỡ ?”
"Anh định giúp thế nào?”
"Đưa sữa cho , mang cho Chỉ huy sứ nếm thử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-70.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Chu Đông im lặng một hồi lâu, một cách chắc chắn: "Chuyện ... Chỉ huy sứ sẽ uống những thứ vị ngọt ?”
Tiêu Thừa : "Vậy thì thử mới ."
Nói xong thì rửa sạch một bình rót sữa . Chu Đông đau lòng : "Ôi ôi, chừa cho một bát chứt"
*xx**%
Đêm khuya, thưa thớt, đèn đuốc trong doanh trướng của Chỉ huy Sứ sáng rực.
Hạ Vân Sâm đang bàn việc xử lý quân vụ, y dùng tay chống cái trán, ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa thái dương, khuôn mặt mang theo vẻ mệt mỏi ẩn ánh đuốc, đôi mắt vô thức rủ xuống.
Một lúc lâu , y thở một , chuẩn sông tắm rửa để tỉnh táo , vẫn còn một ít quân vụ y cần xử lý xong trong tối nay thì mới thể an tâm ngủ .
Khi đang chuẩn gọi binh lính cận pha cho y một ấm đậm thì thấy giọng xin cầu kiến của Tiêu Thừa truyền từ bên ngoài .
Y trầm giọng : "Vào ." Tiêu Thừa mang theo một ấm như đang ôm vật quý bước , : "Đại nhân, hôm nay mới một thức uống ngon nên mang tới cho ngài nếm thử."
Hạ Vân Sâm gác bút, mang ánh mắt khó hiểu : "Là thứ gì?"
"Là sữa, thứ do một lính bếp dùng lá nấu với sữa dê thành, còn nghĩ cách chế tạo nước đá, chỉ cân uống một bát sữa đá lạnh là sẽ hết nóng ngay."
Tiêu Thừa rót hai bát sữa, bản uống một bát để chứng minh rằng độc, đó mới đưa bát còn cho Hạ Vân Sâm.
"Nghe lính bếp , sữa cũng tương tự như đậm, tác dụng nâng cao tỉnh thần , ngài nếm thử xem?”
Các binh lính cận luôn đặt Chỉ huy sứ lên hàng đầu trong thời khắc, vì y cảm thấy kỳ lạ khi bọn họ dâng thứ gì đó cho .
khi Hạ Vân Sâm tiếp nhận bát thì uống ngay mà cau mày , : "Người sữa mà chắc hẳn tên là Giang Đình đúng ?”