Tên còn ở bên cạnh lên tiếng: "Vào doanh hai năm thì thời gian nghỉ phép về thăm , ba năm thể lấy vợ sinh con , nhiều cô gái ở biên thành và thị trấn gả cho Hạ gia quân chúng lắm. Chỉ cần nhà ở gân đây là , khi kết hôn, mỗi tháng sẽ về nhà một , thỏa thích bung xõa."
"He he, coi chừng Giang Đình nhớ mà là cưới vợ chứ, mặc dù cô gái ở biên quan chúng xinh như cô gái ở phương Nam nhưng cũng kém nha. Lần đến biên thành, ánh mắt của cô gái nhỏ , ê, lòng đây, ngứa ngáy quá ởđi....
Giang Đình: ”...'
Chu Đông đạp nọ một cú: 'Cút, Giang Đình mới mười tám, bớt dạy hư .' Giang Đình lảng sang chuyện khác: " chỉ đang nghĩ là ngọn núi phía đại doanh của chúng một đất hoang, nếu thể trông thứ gì ngon thì cũng cải thiện khẩu phần của các tướng sĩ”
Có phụ họa đáp: " đồng ý cái nha, hồi ở trong gia tộc, vì để tranh giành một mảnh đất mà trong thôn đánh cho đầu rơi m.á.u chảy, đến khi quân doanh , trông thấy khắp nơi đều là đất hoang mà lòng đây khỏi ngứa ngáy cỡ nào."
Chu Đông : "Quả thật nơi đóng quân trồng vài loại rau để ăn nhưng hiện giờ nhân lực của đầu bếp doanh đủ, ít nhất cũng chờ tới lúc kỳ thao luyện tân binh kết thúc, mới phân một ít qua cho bên đây."
Giang Đình tò mò hỏi: "Đã trông những loại nào thế?" "Trông chơi thôi, mùa đông mấy củ cải trắng, bắp cải, tỏi tươi, hành lá, mùa hè đậu đũa, trái cà tím...
*xx**
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh chiều tà như lửa, gió đêm man mát, thảo nguyên như một tầng ánh sáng lướt qua.
Bọn họ thấy đám Tần Quyết vội vã lùa bây dê về doanh trại, cả hai khép tay ngay miệng, lớn tiếng hét lên với đối phương: "Ồ hố... Hế, bạn đối diện ơi, xin hãy qua....
Bầu gian quanh quẩn tiếng ha hả.
Giang Đình thấy Tần Quyết đeo cung tiễn, đang quơ quơ thứ gì đó ở trong tay vê phía cô, Giang Đình nheo mắt , là hai con thỏ rừng.
Cô mỉm , giơ ngón cái từ một cách xa.
Lúc đoàn xe trở về quân doanh, còn tới cửa lớn thì nhiều tướng sĩ đang bơi trong sông lập tức gào lên: "Bọn họ về !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-75.html.]
Một đám đàn ông lực lưỡng chỉ mặc quần cộc nhỏ phắt dậy từ giữa sông, kích động : "Hiện giờ, đầu bếp doanh sẽ bán sữa, các mua ?"
"Tối nay bán luôn ?"
"Nhiêu tiền một bát , chuẩn một lượng bạc đủ ?”
Đám lính bếp vội vàng bảo vệ xe bò: "Tránh , các hù bò của lũ !"
"Chưa nấu chín mài Ôi chao... Đừng khuấy bậy, đừng đụng bậy, dừng tay... Đó là thuốc chuột!"
Chu Đông tươi, : " , bữa cơm chiêu hôm nay sẽ mở bán nhưng nhiều , chỉ mười lăm thùng, tới , ha ha, mỗi bát chỉ ba văn tiền."
"Ba văn tiên?" Các binh sĩ sợ ngây . Bình thường, mấy quân tuần tra đến doanh trại đều để đầu cơ trục lợi, nhập hàng từ thị trấn với giá mười văn, đến doanh trại bán năm mươi văn.
Bọn họ chuẩn sẵn tâm lý rằng sữa ngon sẽ đắt.
Ba văn tiền, tin nổi luôn.
"Thật hả?"
Chu Đông gật đầu: "Thật, phiên nhường đường tí, chúng về đầu bếp doanh thì mới nấu sữa cho ."
Bấy giờ, các binh sĩ mới dân dần tản , gọi bạn gọi bè để chuẩn tối nay mua sữa.
Đoàn xe trở vê đầu bếp doanh và nhanh chóng dỡ hàng, ăn cơm xong xuôi mới bắt đầu nấu sữa.
Chỉ mới trưa thôi, Tân Quyết dẫn vắt sữa dê , hai mươi thùng sữa đầy ụ, thùng gỗ của quân doanh đều lớn, mỗi thùng thể múc đầy ba mươi bát sữa.
Hôm qua, đầu bếp doanh cũng nấu sữa thử một nhưng đưa cho ngoài, sữa hôm qua chỉ để đám võ tướng trong doanh uống thôi, từ Thiên hộ và tất cả võ tướng trở lên sẽ một thùng sữa, từ Thiên hộ trở xuống mỗi nửa thùng.