Có đùa : Sau nếu trở quê hương thì sẽ mở một quán bán tào phớ, cũng đói c.h.ế.t !"
" đây sẽ mở quán bán mì, học xong cách bánh hẹ, bánh rau củ, bánh bao, sủi cảo !"
Giang Đình bao giờ keo kiệt với tài nấu nướng của , nếu nhóm lính bếp hiểu hoặc nấu ăn ngon, cô sẽ kiên nhẫn dạy dỗ, tất cả đều học nhanh.
Giang Đình : "Tối nay chúng ăn cơm tào phớ, ngày mai chúng sẽ đậu hũ."
Tạ Ninh : "Thật sự còn mùi hôi nữa, chỉ mùi đậu thôi, bây giờ ăn lắm ."
Giang Đình vỗ vai của : "Không gia vị thì mùi vị gì , đợi lát nữa cho ăn đến no, đến đây , nâng cái thùng , chuẩn bánh bã đậu."
Cách bánh bã đậu cũng giống như bánh trứng rau củ, cắt cà rốt, đậu, khoai tây thành khối vuông, đổ bã đậu, nêm các loại gia vị khác , khuấy đều, nhào thành từng viên, đập dẹt rôi cán mỏng và bỏ chảo chiên là .
Giang Đình kêu tất cả thử hương vị của bánh bã đậu .
Bên ngoài vàng óng ánh, giòn xốp, khi cắn thì mùi thơm của bã đậu ngào ngạt, quyện với vị của các loại rau củ, ngờ ăn bắt miệng đến , giống bánh rau củ nhưng sự khác .
"Ăn ngon quát! Bánh khác đậu tương nhiều, ngờ đều từ cây đậu!"
Nhóm lính bếp như đang phát hiện một lục địa mới.
Giang Đình : "Cây đậu thể nhiều món, đậu hũ là món phổ biến nhất, nếu như cơ hội thì sẽ dạy các từ từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-93.html.]
"Vâng! Anh Giang!" Đám lính bếp Giang Đình một cách tôn sùng, cách xưng hô của họ đối với cô cũng từ Giang Đình trở thành Giang , cuối cùng biến thành Giang.
Tạ Ninh thường nhạo cô mới mười tám tuổi mà một "đám đàn em" hai mươi ba mươi tuổi, Giang Đình cũng , chỉ thể chấp nhận.
Trong khi bánh bã đậu, Giang Đình dẫn họ nước chấm cho đậu hũ, nước chấm đơn giản, băm nhỏ gừng và tỏi, cho thêm muối ăn, nước tương, bột ớt, bột tiêu, một ít giấm chua và hành dại cắt nhỏ.
Thực , nhất nên cho thêm chút đường cát trắng và dầu hạt ớt thì sẽ hảo, tuy nhiên đường đắt và dầu cũng đắt nên tiên chỉ thể chấm với nước chấm, nhưng hương vị cũng tệ.
Sau khi nhà bếp xong cơm trộn ngô thì cũng đến thời gian ăn cơm.
Vân Mộng Hạ Vũ
Các tướng sĩ huấn luyện xong đang xếp hàng chờ đợi, tuy rằng họ ôm hy vọng gì lắm với cơm tập thể, mỗi ngày đều ba món canh rau dại, cơm trộn ngô, cơm lúa mạch. Có điều theo như tin tức thì hôm nay đồ ăn mới, điều khiến cho vô cùng chờ mong.
Một lúc , nhóm lính bếp đẩy xe đẩy đến, những ánh chăm chú đây nóng bỏng, nhóm lính bếp mở thùng gỗ , lộ món cơm trộn ngô quen thuộc, tào phớ trắng bóng, bánh bã đậu vàng tươi, còn nước chấm màu sắc mê , mùi hương nức mũi. Lính bếp giơ thìa to lên, : "Hôm nay ăn cơm tào phớ nha! Đầu bếp doanh chúng đồ ăn mới!"
Các tướng sĩ lên, vô cùng vui mừng, cuối cùng thì ăn cơm lúa mạch với đậu tương nữal
"Nhìn là thấy ngon miệng , mấy ngửi thấy mùi gì , chảy nước miếng đến nơi !"
"Mẹ ơi, mau lên, mấy phía nhanh lên một chút! Ông đây sắp c.h.ế.t đói !"
Lính bếp nhận lấy bát của binh lính, múc cơm trộn ngô bát rôi bỏ hai miếng bánh bã đậu, rôi thêm một bát tào phớ, bên chan một nửa thìa nước chấm.
Những binh lính đến xe đẩy đồ ăn thì kích động thôi, trong ánh mắt hâm mộ của , trộn tào phớ với nước chấm múc một miếng tào phớ và bỏ miệng. Những khác nuốt nước miếng, đôi mắt chờ mong, hỏi: "Nói xem, vị như thế nào ?”