Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 327
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:04:46
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Tiên hoàng băng hà, các phi tần trong hậu cung con cái vốn dĩ theo tuẫn táng bộ. khi Tuệ Tuệ kinh và xin xỏ, một nhóm phi tần gửi đến chùa để cầu phúc. Phó Cửu Tiêu cũng vui lòng giúp Tuệ Tuệ tạo danh tiếng, nên mời bốn năm đầu bếp giỏi món chay, và còn mua hai ngọn núi phía chùa.
Hắn cử nhiều thị vệ việc ngày đêm để bảo vệ các thái phi an . Họ là danh dự của hoàng gia, thể tuẫn táng nhưng thể mất danh tiết. Nếu bất trắc xảy , chỉ thể là một thất lụa trắng.
Thị vệ của Phó Cửu Tiêu bảo vệ an cho các thái phi. Có núi sông, món ăn ngon, các dịp lễ tết Phó Cửu Tiêu còn cử gửi quà. Khi ngoài cung, tặng quần áo và thực phẩm nữa, mà chỉ gửi tiền bạc thiết thực.
Vài chục lượng cho mỗi , một năm cũng ít thu nhập. Thậm chí điều cũng đại diện cho thái độ của Hoàng đế, ai dám xâm phạm.
Nhóm thái phi sống .
Những con cái, giống như Lâm quý phi, Tấn vương tiếp nhận ngoài cung.
Nói đến, hồi trẻ, thái hậu và Lâm quý phi đấu tranh đến mức sống chết.
Lâm quý phi tiên hoàng yêu thích, Hoàng hậu thua thảm. Thậm chí cứ ngỡ vị trí Thái tử cũng thể mất, ai ngờ Phó Cửu Tiêu là một đế vương trời sinh.
Tiên hoàng vì biểu Lâm quý phi, đặc biệt dạy dỗ Tấn vương để Tấn vương tiếp nhận sự giáo dục của hoàng thất và nuôi dưỡng xuất sắc, hài lòng tất cả bá quan văn võ đó mới sinh Thái tử.
Thái tử và Tần vương cách hơn mười tuổi, khi Thái tử đời thì Tần vương thành hôn, khi Tần vương tiếp quản chính trị Thái tử chỉ mới học .
Mọi đều nghĩ rằng Thái tử chỉ là một quân cờ, tất cả đều tránh xa , ngay cả Thẩm gia nhà đẻ của Hoàng hậu cũng lạnh nhạt với vì sợ rằng khi phế truất, sẽ kéo theo rắc rối.
Ai ngờ...
Hắn mới vài tuổi lên chiến trường tranh đấu quân công, giành sự tôn trọng của các võ tướng và còn cực kỳ thông minh.
Những lời khen ngợi dành cho Tấn vương dường như đổi tất cả khi Phó Cửu Tiêu trưởng thành, chỉ lướt qua thứ liền ghi nhớ quên, là một thiên tài hảo.
Chỉ trong vài năm, rút ngắn cách hơn mười năm với Tấn vương.
Kể từ đó, quý phi thất bại thảm hại.
Khi Phó Cửu Tiêu lên ngôi, quý phi vốn thể an dưỡng trong hậu cung nhưng vẫn kiên quyết theo Tấn vương ngoài.
"Những năm qua, điều duy nhất thua kém lão tiện nhân là con nối dõi." Thái hậu cam lòng lau nước mắt.
"Đại tôn tử của nàng Phó Vô Cương, và tiểu tôn tử Phó Vô Lân đều sắp trưởng thành."
"Còn ? Ở tuổi , ngay cả một đứa cháu cũng ôm ."
"Tuệ Tuệ , ngươi ai gia thường nghĩ gì ? Ai gia ngay cả trong giấc mơ cũng ôm một đứa nhỏ mập mạp..." Thái hậu bắt đầu rơi lệ.
"Thái hậu, những năm qua, quả thật là vất vả cho ngài." Tuệ Tuệ đưa cho thái hậu một chiếc khăn tay.
"Từ nhỏ tiên hoàng một biểu yêu thích, mà ngài nhà họ Thẩm yêu thương, gánh vác vị trí của đích tỷ cung nhưng sự giúp đỡ từ nhà đẻ. Những năm qua trong cung chịu bao nhiêu uất ức."
"Aiz, những năm tháng nhất của nữ tử trôi qua một cách lãng phí."
Thái hậu nhớ những đau khổ năm xưa, sắc mặt chút mơ hồ, những năm tháng nhất trôi qua từng ngày trong tuyệt vọng.
"Ngay cả hai đứa nhỏ do tiên hoàng ban cho cũng chỉ là sự bố thí. Chưa bao giờ sự yêu mến từ ngài ."
"Cả hai đứa con cũng sống , chịu sự nhục nhã."
"Giờ thì ."
"Tiên hoàng qua đời sớm, thể ngài khỏe mạnh, mấy năm qua chăm sóc , nếu về tuổi tác của ngài, trông cũng chỉ như ba mươi tuổi thôi." Tuệ Tuệ hề phóng đại, nàng cho Thái hậu và Lâm thị uống linh tuyền gian từ nhiều năm nay. Họ trông trẻ hơn nhiều so với những cùng tuổi.
Lần Lâm Thái phi cung, thấy Thái hậu còn tức đến mức nghiến răng. Thái hậu vuốt ve gương mặt , hề tí nếp nhăn nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-327.html.]
"Tính , thế đích tỷ cung năm mười bốn tuổi, hai mươi lăm tuổi mới sinh Cửu Tiêu. Giờ Cửu Tiêu mười tám tuổi, cũng bốn mươi ba ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Không thể nào, ngài trông chỉ hơn ba mươi tuổi."
"Chỉ là trang phục phần già dặn. Nếu ngài ăn mặc trẻ trung hơn, sẽ càng hơn."
"Có thể các tiểu ca ca ngoài sẽ rời mắt khỏi ngài ." Tuệ Tuệ nghiêm túc .
"Phụt..." Thái hậu khỏi bật .
"Cái miệng nhỏ của ngươi, ai sẽ phúc cưới ngươi về..." Nhớ đến một võ nghệ của Tuệ Tuệ, Thái hậu khỏi mỉm .
Không kẻ đại xui xẻo nào sẽ cưới đây?!
Các ma ma bên ngoài cửa thấy tiếng của Thái hậu, đều thở phào nhẹ nhõm.
"Tuệ Tuệ đang ngài vui vẻ , ngài vốn , là do tiên hoàng mắt , thích vẻ rực rỡ của Lâm quý phi." Vẻ của Lâm quý phi ấn tượng, kiểu sắc sảo.
Còn Thái hậu dịu dàng, giống như vẻ duyên dáng của vùng Giang Nam.
Ánh mắt của Thái hậu mang theo vài phần ý .
"Ngài cần thiết bận tâm về việc ôm tôn tử ? Ngài là Thái Hậu mẫu nghi thiên hạ, nhi tử là Hoàng đế ở triều đình một hai, gần như còn gì lo lắng buồn bã."
"Ngài thể sống theo cách ."
"Trước đây tiên hoàng yêu thích, giờ ông qua đời, chẳng là chuyện ? Còn câu tục ngữ , 'thăng quan phát tài c.h.ế.t vợ'—ngàu giờ là Thái hậu, nhi tử Hoàng đế, hậu cung ai phiền ngài, là những ngày đang đến với ngài ?"
"Có tôn tử cũng , nhưng ngài trông vẫn còn trẻ mà."
"Thay vì lo lắng về việc tôn tử, bằng đổi sang trang phục trẻ trung, nghĩ xem hồi trẻ công tử nào yêu thích, bỏ lỡ mối duyên nào , thể tiếp câu chuyện tình yêu đây ."
"Nếu thể tôn tử, thì tự sinh một đứa nhỏ cũng mà."
Thái hậu thì ngẩn . Nghĩ kỹ , hiện tại đúng là thời kỳ của .
khi nghĩ lời của Tuệ Tuệ về việc sinh thêm một đứa nhỏ, Thái hậu đỏ mặt hổ : "Ngươi nha đầu thật sự gan , bảo Thái hậu sinh thêm một đứa nhỏ, chẳng là đội nón xanh cho tiên hoàng ?"
Thái hậu mắng Tuệ Tuệ.
"A, sinh thì thôi." Tuệ Tuệ hì hì.
"Còn về việc đội nón xanh, ba mươi mấy phi tần mà tiên hoàng chỉ thích Lâm quý phi, những khác thì suốt ngày ở trong phòng, ngày qua ngày trong tuyệt vọng, năm tháng trôi qua lãng phí. Ông là gì chứ? Giờ ngài là quyết định, ông chỉ im trong hoàng lăng thôi."
"Nếu ông phục, thì nhảy lên xem." Tuệ Tuệ .
Thái hậu thể nhịn tiếng, quả thật tuyệt.
"Nha đầu ngươi thật cách nghĩ độc." Không hề chút tư tưởng phụ thuộc nam nhân nào.
Ánh mắt của Thái hậu động nhẹ, Tuệ Tuệ tươi kéo Thái hậu đến tẩm cung.
Tuệ Tuệ lôi những bộ quần áo mà Thái hậu mặc từ lâu.
"Cái đó thể mặc , màu sắc quá tươi. Từ khi Thái hậu, mặc qua." Thái hậu vẫy tay, nhưng ánh mắt dừng chiếc váy xanh lam nhạt.
Ai mà thích vẻ thanh thoát chứ? Khi còn trẻ dám mặc, cũng mặc, tiên hoàng thích, còn mặc cho ai xem chứ?
Khi tiên hoàng băng hà, nàng thăng cấp, cuối cùng thể mặc cũng chỉ những bộ đồ cũ kĩ. Mặc những bộ đồ đó khiến trông già cả chục tuổi.
Thái hậu cảm thấy xúc động, Tuệ Tuệ nghĩ trong lòng: Ta vẫn cách khuyên nhủ khác mà. Cửu Tiêu ca ca nhất định sẽ khen !