Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 330
Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:04:54
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ra ngoài?" Ngôn Bình An ngẩn .
Nàng mở miệng định gì đó, nhưng ngậm miệng .
Tuệ Tuệ nhận thấy sự miễn cưỡng trong ánh mắt của nàng.
" Bình An, giờ ngươi thể hóa hình . Ít nhất thì thể ngoài một hai ngày thành vấn đề."
"Khi ngươi phát triển, ngươi thể sống như một bình thường, cần ẩn nấp trong hoa sen nữa."
"Ngươi thể dần dần quen với cuộc sống của con bình thường." Tuệ Tuệ thấy nàng đặt đũa xuống cúi đầu, cảm thấy đau lòng.
Tuệ Tuệ nghiêm túc nắm tay nàng: "Ngươi cảm thấy khó chấp nhận cuộc sống bên ngoài là điều bình thường."
"Người xứng mẫu ." Trong mắt Tuệ Tuệ hiện lên vẻ tức giận.
Nếu Bình An ngoài, nàng sẽ mãi thể quên quá khứ và thể chấp nhận cuộc sống mới.
Tuy nhiên, Bình An lắc đầu, vội vàng nắm lấy tay Tuệ Tuệ: "Ta căm ghét nàng vì đối xử với như . Ta chỉ căm ghét nàng vì đưa ngươi ."
" nếu ngươi vui vẻ, sẵn sàng ngoài cùng ngươi." Bình An Tuệ Tuệ với vẻ nghiêm túc.
Mắt của Tuệ Tuệ đỏ hoe, lén đầu lau nước mắt: "Ta ngươi vui vẻ. Sao là ngươi vui chứ?"
Hai . Nhìn một lúc, Bình An bỗng bật .
"Nhìn y hệt chính như , thật kỳ lạ. Đôi khi, cảm thấy như chúng cùng một nhịp đập trái tim, đôi khi cảm thấy ngươi là , và là ngươi." Tuệ Tuệ .
Ngôn Bình An cũng , nhẹ nhàng : "Tuệ Tuệ, ... cùng ngươi đón năm mới."
Tuệ Tuệ vui mừng đến nỗi gần như nhảy lên: "Vậy... ngươi giới thiệu ngươi với cha cùng các ca ca ?" Đôi mắt của Tuệ Tuệ sáng rực lên.
Bình An lắc đầu: "Không cần ."
Tuệ Tuệ thất vọng nhưng Bình An đồng ý ngoài là một điều , nàng sẵn lòng cho Bình An thời gian.
"Vậy... ngươi thể giả , và gặp họ."
Tuệ Tuệ khúc khích.
Ngôn Bình An chút do dự. Mặc dù nàng tiếp xúc với gia đình của Tuệ Tuệ, thậm chí nàng tiếp xúc với bất kỳ ai khác ngoài Tuệ Tuệ nhưng nàng gặp những nhận nuôi Tuệ Tuệ và chăm sóc Tuệ Tuệ.
"Được."
"Đại ca trông vẻ văn nhã, là một quan văn tuấn tú. Nhìn là ngay."
"Nhị ca thì là một tiểu thần mới phong chức."
"Tam ca thì năm nay mới mười ba tuổi, hehe. Nếu ngươi chuyện với mà để ý ngươi thì đừng giận. Gần đây giọng, như giọng của một con vịt đực..." Tuệ Tuệ che miệng trộm.
Nàng , Bình An cũng .
"Được." Mỗi câu , mỗi sự dặn dò, Bình An đều nhẹ nhàng đáp .
Nàng giống như một fan hâm mộ nhỏ của Tuệ Tuệ chỉ chăm chú Tuệ Tuệ.
"Rõ ràng ngươi mới là , cứ như tỷ tỷ ." Tuệ Tuệ véo nhẹ má nàng, mềm mại và mịn màng, lạ gì khi Phó Cửu Tiêu thích véo má .
Mình cũng thích véo.
Tuệ Tuệ nắm tay Bình An, vui vẻ đùa trong tuyết, rạng rỡ.
"Ta sẽ dẫn ngươi gặp nương." Tuệ Tuệ , tay nắm tay dẫn Bình An tránh xa , trực tiếp phòng chính.
Lúc Ngôn Xuyên mới trở về, trong nhà ấm áp và nhộn nhịp.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vào , đừng sợ, ngươi chỉ cần giả vờ tính cách của Tuệ Tuệ là ." Tuệ Tuệ nhẹ nhàng đẩy nàng một cái.
Bình An vẻ bối rối, nàng bao giờ trải qua cảm giác như .
Hai tỷ sinh đôi đều phận bi thương, dù còn nhỏ, nhưng hiện tại đều hy vọng thể chữa lành cho .
Một mong đối phương cảm nhận sự ấm áp và hạnh phúc của gia đình, đối phương vui vẻ.
Người trong gia đình họ Ngôn rằng trong hậu viện nuôi linh hồn của tỷ sinh đôi, nhưng bao giờ thấy Bình An.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-330.html.]
Bình An trong tuyết, tóc còn lấp lánh những bông tuyết nhỏ.
Lúc , nàng từ từ mở cửa.
Làn khí ấm áp ập đến khiến nàng ngẩn .
Tuệ Tuệ trốn trong góc, để phát hiện.
"Tuệ Tuệ, nha đầu ngốc ngươi trốn ở cửa thế? Xem kìa, đầu tuyết, đừng để lạnh..." Lâm thị nhanh chóng kéo Bình An trong.
Bình An co , cố gắng tránh khỏi sự tiếp xúc.
Lâm thị chịu buông, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
Khi chạm tay Bình An, nàng mới nhận tay nhỏ lạnh đến mức thấu xương.
"Ngươi gì ? Sao lạnh như thế?" Lâm thị hoảng hốt.
Vội vàng bảo mang lò sưởi đến gần, cả A Nguyệt cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng.
"Nhanh uống một cốc sữa nóng , uống chút gì đó ấm áp. Sao lạnh như ..." Ngôn Xuyên ăn xong sủi cảo, lúc mang đến một cốc sữa nghi ngút khói đưa cho nàng.
Bình An vẫn còn cảm thấy lạ lẫm, nhưng sự ấm áp và sự quan tâm của giúp nàng cảm thấy thoải mái hơn.
Khi cầm cốc sữa ngọt ngào, nàng cảm thấy ấm lòng. Nàng đưa mắt về phía Ngôn Xuyên tiếp tục thưởng thức sữa, tràn đầy sự thích thú.
"À, đợi chút... cốc của ngươi..." Ngôn Xuyên nhận ánh mắt của nàng tỏa sáng khi uống một ngụm và thấy nàng uống thêm ba bốn ngụm nữa thì ngừng .
"Có chuyện gì ?" A Nguyệt Ngôn Xuyên thắc mắc.
Ngôn Xuyên lắc đầu: "Không gì."
"Thích thì uống thêm , trong nhà còn nhiều lắm." Ngôn Xuyên , tiếp tục cho Bình An một đĩa hạt dưa và long nhãn.
"Vừa nãy mang pháo hoa từ trong cung về, ngươi thử ?"
Bình An ngẩng đầu Ngôn Xuyên: "Pháo hoa?"
" , ngươi từng thích chơi pháo hoa mà." Ngôn Xuyên lấy một bó pháo hoa lớn, Bình An một tay cầm pháo hoa, tay còn ôm cốc sữa.
"Pháo hoa gì , chỉ tỏa sáng trong chốc lát biến mất." Lâm thị thấy Bình An ấm lên chút ít mới buông tay.
"Cuộc đời ngắn ngủi nhưng rực rỡ, ít nhất nó từng xuất hiện. Ta đoán nó hối tiếc ." Bình An đột nhiên lên tiếng.
Nàng về phía Ngôn Xuyên, môi mấp máy, ngập ngừng một chút.
Cuối cùng nàng nhẹ nhàng hỏi: "Đại... đại ca thể dẫn chơi pháo hoa ?"
Ngôn Xuyên mỉm , dù vẫn còn mang bộ quan phục: "Tất nhiên là . ngươi mặc ít quá, quàng khăn?"
Lâm thị hai bộ đồ mùa đông, nhưng khăn quàng trễ, kịp xong.
Vì , Bình An khăn quàng.
Ngôn Xuyên lấy chiếc khăn quàng của , quấn quanh cổ nàng.
"Đi thôi, đại ca sẽ dẫn ngươi chơi pháo hoa."
"Này, , chẳng là ăn sủi cảo xong sẽ rửa mặt và quần áo ?" Lâm thị lớn tiếng gọi.
hai một lớn một nhỏ vẫn cứ thẳng tiến ngoài cửa, một lát , bên ngoài vang lên tiếng xì xì xì của pháo hoa.
Lâm thị trong nhà: "Khuya thế Xuyên ca nhi còn cùng Tuệ Tuệ b.ắ.n pháo hoa. Tuệ Tuệ cũng thật lạ, mấy năm đều tự lén lút b.ắ.n pháo hoa."
"Năm nay thật là lạ, kéo Xuyên ca nhi cùng."
A Nguyệt che miệng, nước mắt đọng khóe mắt.
"Ta còn nhớ năm đó, Hoàng thượng tặng một túi pháo đất, loại ném xuống đất là nổ. Nàng lén giấu trong túi, nỡ chơi hết. Kết quả là đêm giường, bùm bùm nổ tung cả giường." Mồng một Tết, nàng thét trời đất rung chuyển.
Khi chạy đến, khuôn mặt của nàng đen nhẻm, quần áo cũng rách tung toé.
Giờ đây, nàng vui vẻ pháo hoa, trân trọng ánh sáng đó.
Như thể, là đầu tiên thấy .