Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:05:06
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là sinh nhật thứ mười một của Tuệ Tuệ, nếu sáng nay Lâm thị cho một bát mì trường thọ, nàng gần như quên mất.

Phó Cửu Tiêu trở về một cách đây nửa năm, đầy sát khí, thể thấy tay dính nhiều m.á.u tươi.

Hắn gì, chỉ đơn thuần mặt văn võ bá quan đem ngọc tỷ giao cho Tuệ Tuệ.

"Tất cả quốc sự, do Tuệ Tuệ và các quan bàn bạc quyết định." Mặc dù các quan ý kiến phản đối, nhưng hiện tại Phó Cửu Tiêu một hai, Thái hậu lâu năm ở trong lăng mộ chịu trở về, đều dám trái lệnh.

Hơn nữa, chìa khóa kho quốc khố ở trong tay nàng, nàng giàu nhất Đại Việt, ba quân còn nợ nàng lời hứa, nàng ở đây, hành xử thuận tiện hơn nhiều.

"Năm nay rốt cuộc xảy chuyện gì? Xuân hạ thu đông như rối loạn."

"Hôm qua ngay cả Chùa Hộ Quốc cũng rút hậu viện, để tiền viện cho bá tanh đến tránh nạn."

"Bên Thịnh Nguyên, thể cho mượn lương thực. Bạn c.h.ế.t c.h.ế.t , nếu chúng cho mượn lương thực, Đại Việt sẽ ?"

" Thịnh Nguyên xưa nay bạn với Đại Việt, hiện nay nữ đế là phái hòa bình, chúng với Thịnh Nguyên như miệng với răng ." Ngôn Xuyên với giọng điệu lạnh nhạt.

Mọi đều thở dài.

Bắc Địch dã tâm, Thịnh Nguyên cận Đại Việt, chủ trương hòa bình, là đồng minh nhất. Hơn nữa, ngay cạnh Đại Việt, nếu Thịnh Nguyên gặp khó khăn, Đại Việt cũng sẽ tấn công từ phía.

"Xin hỏi tiểu quận chúa, trong kho quốc khố còn bao nhiêu lương thực?"

Tuệ Tuệ sờ chìa khóa, suy nghĩ một lúc trả lời: "Khoảng hai mươi vạn."

"Chỉ riêng việc cứu trợ thiên tai năm ngoái tiêu hết mười tám vạn."

"Chúng cũng chỉ thể trụ thêm một năm nữa! Năm ngoái thu hoạch , e rằng cũng gì để kho!" Việc cho mượn cho mượn trở thành vấn đề lớn.

Nếu cho mượn, Thịnh Nguyên sớm muộn gì cũng chia cắt, Đại Việt vốn lớn dễ chú ý, cũng sẽ đối mặt với nhiều nguy hiểm.

Nếu cho mượn, lương thực của Đại Việt chỉ thể trụ thêm một năm, đến lúc đó lương thực thì ?

Mọi đều về phía Chu đại nhân.

Chu đại nhân thở dài: "Cho mượn . Trước tiên bảo Thịnh Nguyên, nếu , nhanh sẽ đối mặt với những trận chiến khốc liệt hơn." Một khi Thịnh Nguyên gặp sự cố, Đại Việt thể an ? Tứ phía khai chiến, lương thực quan trọng hơn tam quân.

Phó Cửu Tiêu hiện đang trấn giữ biên giới nên Đại Việt tạm thời yên .

Chỉ là, nếu Bắc Địch nuốt chửng Mạc Bắc, e rằng Đại Việt cũng sớm muộn gì chiến đấu.

Các quan trong triều thảo luận suốt cả buổi sáng, cuối cùng quyết định cho mượn năm vạn lương thực.

Đại Việt thắt chặt chi tiêu, ít nhất cũng thể trụ đến cuối năm.

Tuệ Tuệ cầm ngọc tỷ đóng dấu, Thịnh Nguyên dám để Đại Việt gửi lương thực đến, mà tự cử tinh binh đến lấy.

Hiện nay các quốc gia đều thiếu lương thực nghiêm trọng, lô lương thực đủ để mạo hiểm. Khi lô lương thực chuyển , mùa xuân gần đến.

Điều khiến lạnh lòng là, gần đến mùa xuân, băng tuyết vẫn tan. Tâm trạng của như rơi xuống đáy vực.

"Trời ơi, rốt cuộc là ? Một năm , một năm băng tuyết, đây là chuyện gì ?"

"Rốt cuộc xảy chuyện gì, mà hành hạ chúng như !"

"Ruộng đất thu hoạch, nhà cửa sụp đổ vô , chúng sống thế nào đây? Nếu trời lấy mạng, hãy lấy mạng của chúng , để hài tử. Hãy để hài tử sống sót." Tuệ Tuệ rời cung lớp băng dày, hai bên đường đầy những bá tánh đang quỳ lạy.

Hiện nay độ ấm cực thấp, gần như mỗi ngày đều c.h.ế.t cóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-335.html.]

Trên mặt bọn nhỏ xuất hiện nứt nẻ, động thì đau đớn dữ dội.

Tuệ Tuệ kéo chiếc áo khoác dày lông xù ấm áp , nàng quẫn một chiếc khăn đỏ quanh cổ.

Đứng giữa trời tuyết, nàng trông giống như một đồng nữ chân Quan Âm.

Trong hai năm qua, Tuệ Tuệ gầy nhiều, gương mặt tròn trĩnh của cô nàng biến mất, thiếu vài phần tròn trịa, gương mặt nhỏ nhắn như lòng bàn tay, đôi mắt lấp lánh như những vì sáng nhất bầu trời đêm.

Cửa kêu kẽo kẹt, mở cửa từ trong ngôi nhà tranh.

Những ngôi nhà tranh đều là nơi tạm thời dựng lên để cứu trợ, do mái nhà sập vì tuyết tích tụ.

Một lão thái thái chống gậy, mặt đầy đau khổ, lưng còng, mắt đục ngầu đầy tuyệt vọng, thấy Tuệ Tuệ, ánh mắt bà liền lóe lên.

"Là tiểu quận chúa đây ? Tiểu quận chúa, ngài ăn khoai lang ? Lâu gặp, ngài gầy ..."

"Lần gặp ngài, mặt ngài còn tròn trịa, cằm đôi trông thật đáng yêu. Hồi đó, Đại Việt vẫn mưa thuận gió hoà, thiếu ăn thiếu mặc."

"Bây giờ thì, cuộc sống thật khó khăn."

Lão thái thái run rẩy từ trong lòng lấy hai củ khoai lang nhỏ, củ khoai lang dày ba ngón tay, e rằng ăn xong cũng đủ no, vỏ khoai lang chút cháy, vẫn còn ấm vì giữ trong lòng bà.

Bàn tay đầy nếp nhăn run rẩy đưa củ khoai lang đến: "Ngào ăn . Ăn để lớn thêm, , bà già , một chân bước quan tài , ăn ít , để dành cho bọn nhỏ."

Tuệ Tuệ củ khoai lang mặt, mắt chút ươn ướt. Thực , bá tánh sống trong các lều cứu trợ chỉ hai củ khoai lang một ngày.

Mỗi buổi sáng và tối đều chỉ một củ.

Dự trữ thực phẩm cả ngày, lão thái thái ăn một miếng nào.

Tuệ Tuệ thường xuyên cung, thường xuất hiện ở các tuyến cứu trợ, hầu như tất cả bá tánh đều thấy nàng, thấy khuôn mặt tròn trịa của nàng giờ chỉ còn là gương mặt nhỏ bé như lòng bàn tay.

Tuệ Tuệ hít một thật sâu: "Bà ăn , bà , trong nhà còn con cháu cần chăm sóc, nếu bà còn, bọn nhỏ sẽ ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong nhà, những đứa nhỏ với đôi mắt đen láy đang chăm chú củ khoai lang, lén nuốt nước miếng.

Tuệ Tuệ dịu dàng nhưng kiên định đẩy củ khoai lang.

Lão thái thái nhẹ nhàng nghẹn ngào, trong thời tiết lạnh giá , ai thể ngủ dậy sáng hôm .

Thực phẩm của giờ đây trở thành thứ cần thiết để cứu mạng sống.

Tuệ Tuệ kiểm tra các điểm cứu trợ trong và ngoài kinh thành, đều co ro trong các góc tối, trán nàng gần như nhíu .

"Vọng Sơn giàu tài nguyên than đá, hãy để Vọng Sơn gửi than đến các nơi của Đại Việt. Mỗi lều cứu trợ mở hai cửa sổ, mỗi cửa năm cân than, để lửa tắt."

"Gửi mỗi lều cứu trợ một cái nồi, lửa thì đun thêm nước nóng, buổi tối ngâm chân để đông cứng."

Vương công công lưng nàng: "Tiểu quận chúa thật bụng." Rồi lệnh.

"Ghi một giấy vay nợ danh nghĩa hoàng gia, để xoay vòng vốn, nhớ trả cho Vọng Sơn."

Vương công công ngừng một chút, cũng cản trở.

Than đá của Vọng Sơn loại bạc tơ mà hoàng gia cần. Đó là than bình thường nhất, bá tánh thì thường chặt củi để sưởi ấm, nên than của Vọng Sơn khó bán.

Hiện tại tồn đọng khá nhiều.

Đây cũng là lý do Vọng Sơn luôn khô cằn, nắm giữ tài nguyên mà thể bán .

Giờ đây lúc cứu trợ gấp.

Loading...