Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-07-20 08:05:42
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm thị vốn còn lo lắng trong lòng nhưng lúc , nỗi lo lắng nặng trĩu bỗng chốc tan biến.

Phó Cửu Tiêu quỳ đất, đưa lên một tách .

Lâm thị đưa tay nhận lấy, uống một ngụm.

Đó là dấu hiệu đồng ý với lời cầu hôn.

Các triều thần , nhưng cũng hiểu rằng Hoàng đế dối, mười năm chờ đợi!

Mười năm thành , chỉ để đợi nàng cập kê.

Cả đời cô độc, thể .

Xuất gia hòa thượng, họ cũng tin.

Lập tức quan viên Lễ bộ ghi chép ngày tháng năm sinh của Ngôn Tuệ Tuệ và định ngày đại hôn.

Bây giờ là đầu tháng Giêng, còn một năm nữa mới đến ngày Ngôn Tuệ Tuệ cập kê.

"Ngôn tiểu thư sẽ cập kê năm , nhưng lễ cưới giữa Hoàng đế và Hoàng hậu là chuyện đại sự. Một năm thời gian, e rằng quá vội vàng..." quan viên Lễ bộ đang lẩm bẩm hoãn một năm.

Bỗng thấy Hoàng đế ho một tiếng.

Lễ Bộ thị lang lập tức đổi giọng: " lễ cưới giữa Hoàng đế và Hoàng hậu thể định lòng dân, chi bằng, định tháng Sáu năm ."

Phó Cửu Tiêu vẫn cảm thấy thời gian dài đằng đẵng nhưng cũng hiểu, nhà họ Ngôn nỡ rời xa Tuệ Tuệ nên phản đối thêm.

"Ngày mồng 6 tháng 6, đại hôn của Hoàng đế và Hoàng hậu."

Tin tức Ngôn Tuệ Tuệ cung hoàng hậu như tuyết rơi tung bay ngoài.

Khi rời , Phó Cửu Tiêu lặng lẽ hậu viện.

"Tuệ Tuệ, mang đại nhạn đến cho nàng đây." Phó Cửu Tiêu cầm theo một hộp thức ăn, bên trong nước bốc lên nghi ngút.

Ngôn Tuệ Tuệ mở cửa sổ, ló một cái đầu nhỏ.

"Mẹ , khi thành hôn gặp mặt. Nàng khóa cửa ..." Tuệ Tuệ chu môi .

Phó Cửu Tiêu nhẹ nhàng vỗ đầu nàng.

Đây là tiểu nha đầu mà trông nom bao năm qua.

Cuối cùng đời , nàng cũng thấy .

Hắn còn là một trong biển mênh mông, còn là một trong muôn vàn sinh linh trong tam giới.

Ánh mắt của Phó Cửu Tiêu sáng lên, đưa hộp thức ăn cho nàng: "Hôm nay mang đại nhạn đến cầu hôn, đừng c.h.ế.t đại nhạn gửi cho nhé."

Lần , Phó Vô Lân gửi chim nhạn, nàng c.h.ế.t nó cho nồi.

"Ta bảo nhà bếp chuẩn cho ngươi hai con sẵn." Phó Cửu Tiêu vô cùng chân thành.

Một con nướng, da vàng giòn, đầy dầu, chỉ cần xé nhẹ là nước thịt bên trong chảy .

Một con kho tàu.

Hai cách cửa sổ, ăn đại nhạn và chuyện thì thầm.

"Nương , nữ nhi xuất giá thêu áo cưới và thêu khăn, giày, vớ... Tuệ Tuệ vẫn học ." Tuệ Tuệ thở dài, nàng học thêu nữ công ở Học viện quốc gia.

Thực sự thiên phú.

Hoa lan thêu giống như cành khô, hoa tươi thêu giống như tơ vò, còn treo lâu thắt lưng Phó Cửu Tiêu.

Các quý nữ trong kinh đô tưởng đó là mốt mới, thịnh hành một thời gian.

Mỗi thấy đều khiến nàng hổ.

"Không , đợi tan triều sẽ đến lấy, sẽ thêu." Phó Cửu Tiêu bình thản .

Sau để giúp Tuệ Tuệ tránh khỏi việc thêu thùa, luyện tập thêu thùa.

Những tác phẩm thêu của Tuệ Tuệ đều do thành!

Vân Mộng Hạ Vũ

"Không , đây là việc mà cô dâu tự tay !" Tuệ Tuệ lắc đầu từ chối.

Phó Cửu Tiêu để nàng thêm: "Chú rể cũng ! Đợi , ngày mai đến lấy!"

Phó Cửu Tiêu ở hậu viện nửa canh giờ, thấy Tuệ Tuệ ăn no mới mang hộp thức ăn rời .

Mỗi chia tay, Phó Cửu Tiêu đều mang theo sự lưu luyến sâu sắc.

"Ngày mai nhớ đến lấy chỉ thêu đó." Tuệ Tuệ vẫy tay chào, ánh mắt chứa một chút ý .

Lâm thị ở ngoài viện rơi lệ.

Trong lòng Lâm thị cảm thấy chua lòm: "Nuôi dưỡng khuê nữ, chính là thấy nàng trưởng thành, thấy nàng rời xa. Chỉ còn nỗi buồn trong lòng cha ..."

"Ngày xưa ôm lòng, chỉ là một đứa bé nhỏ xíu. Còn lớn bằng bàn tay..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-349.html.]

"Lúc ôm về, nàng gần như sắp tắt thở, phủ Thừa Ân Hầu là những tàn nhẫn, cho nàng uống sữa."

"Cố gắng cầm cự đến bên , dùng tiền riêng để mua gạo nấu thành nước gạo cho nàng ăn. nàng quá yếu thể nuốt nổi."

"Sau đó, cầu xin từng , từng sản phụ sinh con."

"Mùa đông giá lạnh, đầu gối đông lạnh đến nứt nẻ, họ mới đồng ý cho nàng ăn một bữa."

"Cuối cùng nuôi dưỡng đến hôm nay, khác cưới ."

"Trong lòng cảm thấy chua xót, khuê nữ nuôi lớn mất ."

"Nuôi nhi tử là cưới vợ tiến , nhưng nuôi khuê nữ là gả ngoài, rời khỏi gia đình, chỉ còn nỗi buồn của cha ." Lâm thị đến mắt sưng đỏ.

Nha chớp mắt : "Có điều, ít nhất bây giờ cùng chung."

Lâm thị dừng : "Ai ?"

Nha mỉm : "Thái hậu nương nương..."

"Tháng Thái hậu còn đặt cược, cược kẻ đáng thương nhà nào sẽ cưới tiểu quận chúa nhà ."

"Nàng còn đùa rằng rể xui xẻo nào sẽ tức phụ đánh gãy chân."

"Nàng còn truyền nhiều thủ thuật dạy chồng."

"Bây giờ, rể xui xẻo là nhà , còn học nhiều chiêu thức như , lẽ mắt nàng cũng mờ ." Chàng rể xui xẻo chính là nhà .

Lâm thị ngừng .

Thái hậu, thật sự là còn thảm hơn nàng.

Hạnh phúc cần sự so sánh, trong lòng Lâm thị cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Dựa mức độ sủng ái của Phó Cửu Tiêu đối với Tuệ Tuệ, chịu thiệt thể là Hoàng đế.

Khuê nữ của , rõ hơn ai hết.

Sáng hôm , Lâm thị đưa cho Tuệ Tuệ những chỉ thêu do Lễ bộ gửi đến.

Một thùng đầy ắp.

"Nhiều ?" Tuệ Tuệ mở to mắt.

"Cái còn coi là ít, các cô nương trong dân gian khi kết hôn tự thêu áo cưới và khăn tay. Ngươi là Hoàng hậu, Lễ bộ sẽ lo việc . Mũ Phượng khăn quàng vai sẽ xong gửi đến, ngươi chỉ cần thêu vài mũi cuối cùng."

"Chỉ là những vật nhỏ , e rằng ngươi tự ."

"Trong thời gian , ngươi nên gặp Hoàng đế. Hãy ở nhà thêu thùa may vá..." Đây là quy định trong dân gian, khi kết hôn, nam nữ gặp .

Tuệ Tuệ đáp "Vâng."

Khi thấy Lâm thị rời , ngoài cửa viện thêm hai ma ma.

Tuệ Tuệ nhướn mày.

Vào ban đêm, Phó Cửu Tiêu với đầu tóc rối bù xuất hiện ở cửa sổ: "Tuệ Tuệ, đưa chỉ thêu cho ."

Tuệ Tuệ đưa thùng , tò mò hỏi: "Ngươi bằng cách nào?"

"Chui qua lỗ chó. À, lỗ chó nhỏ, đào lớn hơn chút nữa ." Phó Cửu Tiêu xong, ôm thùng và chạy .

Tuệ Tuệ định gì đó nhưng kịp.

Phó Cửu Tiêu ở ngoài cung vứt thùng, giấu chỉ thêu trong lòng.

Chưa về đến tẩm điện, ma ma bên Thái hậu đến.

"Hoàng thượng, Thái hậu gặp ngài..."

Phó Cửu Tiêu sờ sờ chỉ thêu trong ngực, thấy ma ma chịu rời , liền về phía tẩm điện của Thái hậu.

Thái hậu khoác áo điện, nhíu mày:

"Hoàng nhi, một việc mẫu hậu cần với ngươi."

"Ngươi là Hoàng đế, Tôn Nghiêm của Hoàng đế, tuyệt đối thể để ai khiêu khích uy nghi của ngươi, ngay cả Hoàng hậu cũng ." Thái hậu tát mặt , mới dạy Tuệ Tuệ các chiêu thức với chồng, phá vỡ chính lời !

"Phải bảo vệ uy nghi của đế vương."

Phó Cửu Tiêu vung tay: "Mẫu hậu, ngài yên tâm, đông, Tuệ Tuệ tuyệt đối dám tây! Nam nhân , thì nữ nhân quyền can thiệp."

"Hôm qua nghiêm khắc từ chối yêu cầu của nàng! Mẫu hậu yên tâm !"

"Ngài yên tâm, trong nhà , vẫn là chủ." Công việc thêu thùa, nàng đừng hòng chạm !

Thái hậu gật đầu, nhi tử của nàng thật sự chủ kiến.

Phó Cửu Tiêu sờ sờ chỉ thêu trong lòng, hừ, nàng tự thêu, đừng hòng!

Công việc thêu thùa là của trẫm!!

Loading...