Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 376
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:03:00
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau buổi tiệc đầy tháng, Phó Cửu Tiêu bắt đầu để ý hơn đến tiểu nữ nhi của .
như những gì quan sát, nàng thường xuyên thở nhưng mỗi khi ai đó vô tình nhắc nhở, nàng liền thở trở .
"Chỉ là do lười thôi." Sau nửa tháng quan sát, cuối cùng cũng rút kết luận .
Quần áo mà hai đứa nhỏ mặc trong năm đầu đời đều là do chính tay Tuệ Tuệ may, cả hai thường xuyên mặc giống hệt . Những đứa trẻ ngày càng lớn, cơ thể tròn trịa, khuôn mặt bầu bĩnh khiến ai nấy đều yêu quý.
Sau thời gian quốc tang, ban ngày Phó Cửu Tiêu bận rộn với việc triều chính, cố gắng dùng sự bận rộn để quên nỗi đau. đến khi đêm về, sự tĩnh lặng nhấn chìm trong nỗi buồn sâu thẳm. Tuệ Tuệ hiến để bảo vệ kết giới, để gì ngoài ký ức, thậm chí cũng thể lập một ngôi mộ để tưởng nhớ nàng.
Phó Cửu Tiêu buông xõa mái tóc, bước trong màn mưa. Gió nhẹ thổi, mưa rơi tí tách những tán cây chuối. Vương công công theo từ xa, dám quấy rầy sự tĩnh lặng của Hoàng đế.
"Tuệ Tuệ, cùng sống cùng giường c.h.ế.t cùng huyệt với ngươi hóa là điều khó khăn đến ," Phó Cửu Tiêu thì thầm, ngước mặt lên bầu trời đầy .
"Ngươi là cơn gió nhẹ lướt qua má , là cỏ dại chân , là mặt trời, mặt trăng và các vì bầu trời và ngươi cũng là từng tấc đất đang bước ."
"Ngươi là vạn vật thế gian ."
"Ngươi hiện diện khắp nơi, nhưng ... bao giờ thể ôm ngươi lòng nữa," Phó Cửu Tiêu mở rộng đôi tay, cơ thể ướt sũng bởi mưa, tóc và quần áo đều bết , nước mắt hòa lẫn với những giọt mưa rơi xuống.
Hắn tìm đến một mảnh đất đầy bùn lầy.
"Bệ hạ..." Vương công công khẽ gọi nhưng chỉ thấy Phó Cửu Tiêu khẽ phất tay, mắt thấy vị vua của một quốc gia xuống đất.
Mưa hòa lẫn với bùn đất ướt sũng quần áo, mái tóc, và cả khuôn mặt của .
Nước mắt lăn dài theo dòng mưa.
"Ôm lấy đất , liệu đang ôm lấy ngươi ?" Phó Cửu Tiêu thì thầm.
Thực từ khi sinh , là một tảng đá cứng. Hắn từng điều với bất kỳ ai.
Hắn chỉ tuyên bố với bên ngoài rằng là sinh vật kèm cùng vị Thần Sáng Thế. thực , .
Sự sống và cái c.h.ế.t vốn luôn tồn tại song song.
Hai linh hồn sinh từ gian hoang vu, nàng đại diện cho sự sống, còn đại diện cho sự hủy diệt và cái chết.
Nàng là mặt sáng của thế giới .
Còn là mặt tối của thế giới .
Họ cùng tồn tại, mỗi đều là một vị vua trong thế giới của riêng .
Hắn vốn dĩ nên tín đồ như Thần Sáng Thế, đồng dạng sở hữu sức mạnh vô song nhưng chọn ở nàng.
Nàng thành công trong việc sáng tạo thế giới, mở trời đất và trong tất cả những điều đó, luôn bóng dáng của .
Hắn trở thành một vị vương khác mà chỉ mong ở bên cạnh nàng, chỉ hy vọng nàng thể một .
Trong hàng vạn năm theo đuổi, cuối cùng cũng nàng đầu nhưng hạnh phúc, ngắn quá.
Trời mưa như trút nước, Phó Cửu Tiêu cuộn mặt đất, để mặc cho mưa gió ướt sũng tất cả.
Mưa là nàng, đất là nàng. Tất cả thứ thế gian đều là nàng, vĩnh viễn thể trở thành mặt tối của thế giới vì nỡ tổn thương thế giới một chút nào.
"Tuệ Tuệ... Sao ngươi thể để một ?" Phó Cửu Tiêu khẽ thốt lên.
Vương công công từ xa, tay lau nước mắt.
Trong cung, thứ của nương nương vẫn giữ nguyên, như thể nàng vẫn đang ở đó.
Đột nhiên...
Sự yên tĩnh trong cung phá vỡ bởi tiếng ré lên.
"Oa... !" Tiếng the thé của hài tử vang lên.
"Là đại hoàng tử ?" Vương công công ngạc nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-376.html.]
Tiểu công chúa thích sự yên tĩnh, từ khi sinh đến giờ từng lớn như . tiếng thật , đúng lúc để bệ hạ quên nỗi buồn.
Phó Cửu Tiêu đang mưa, cũng thấy tiếng đó.
Tiếng của đứa nhỏ trong phòng càng lúc càng dữ dội, Vương công công do dự một lúc tiến lên, khẽ : "Bệ hạ, vì đại hoàng tử cứ mãi thôi."
Phó Cửu Tiêu cay đắng. Đó chính là sợi dây ràng buộc mà Tuệ Tuệ để cho , khiến thể buông bỏ tất cả để theo nàng.
Phó Cửu Tiêu hít sâu một , lặng lẽ dậy, trở về y phục.
Khi , đại hoàng tử vẫn ngừng. Bà v.ú dỗ dành đến kiệt sức.
"Bệ hạ, vì đại hoàng tử cứ mãi thôi, giọng khàn cả ..." Bà v.ú hoảng hốt quỳ xuống.
Hôm nay là chung thất của nương nương, ngày thứ bốn mươi chín. Đào Nhụy và Đào Lục cúng tế cho nương nương.
Vân Mộng Hạ Vũ
Phó Cửu Tiêu nhi tử của .
Đứa nhỏ gần hai tháng tuổi trở nên tròn trịa hơn. Đôi mắt lớn và sáng ngời đầy nước mắt, khi thấy bước , đứa nhỏ còn nức.
Cả hai đứa nhỏ đều mặc giống hệt , sinh giống nếu , ngoài khó phân biệt ai là ai.
Phó Cửu Tiêu cũng tách hai đứa nhỏ nuôi riêng, cho một cái nôi đôi lớn để hai đứa nhỏ cạnh .
Phó Cửu Tiêu dừng một chút, đưa tay bế . Béo tiểu tử lập tức dang tay và to hơn nữa.
Đứa nhỏ trong vòng tay lớn hơn nhiều.
"Bà v.ú mới cho hài tử b.ú sữa và đại hoàng tử cũng ướt tã. Thật tại ..." Bà v.ú thấp giọng .
Những bà v.ú đều do Phó Cửu Tiêu đích chọn lựa, nên chắc chắn vấn đề gì.
Hắn đưa mắt nhi tử của . Khuôn mặt bầu bĩnh của bé đỏ hoe vì , đôi mắt trong sáng nhưng ngây thơ hiện lên chút trách móc.
Cậu bé mở miệng, la lên "a a a" về phía Phó Cửu Tiêu.
Phó Cửu Tiêu nhíu mày.
Hắn hiểu một lời nào cả.
Có vẻ như tiểu gia hoả tức giận: "A a, ya ya ya..." Cậu bé càng hét to hơn.
"Nô tài thấy, tiểu hoàng tử giống như đang cáo trạng ," Vương công công khẽ .
Một đứa nhỏ hai tháng tuổi, thật ngây thơ và trong sáng. Rốt cuộc ai bé tức giận đến mức ?
Phó Cửu Tiêu đưa mắt nữ nhi của . Ca ca thì thảm thiết, trong khi đang say ngủ?
Hừ, quỷ mới tin!
Nặng mười cân thì đến chín cân chín là bướng bỉnh!
"Ngươi hãy kể chuyện hôm nay, bỏ sót chi tiết nào," Phó Cửu Tiêu ôm nhi tử lệnh cho cung nhân.
Tiểu gia hoả dường như hiểu rằng chỗ dựa, liền vai cha, mắt đảo tròn đầy lanh lợi.
"Sáng nay, nô tỳ như thường lệ lau cho hai đứa nhỏ."
"Sau đó là cho b.ú sữa."
"Mọi ngày đều gì khác lạ, nhưng hôm nay đại hoàng tử vẻ ."
"Buổi sáng khi bú, đại hoàng tử cứ hừ hừ, lúc đó còn mời thái y đến xem nhưng thái y chẩn đoán rằng gì bất thường."
"Sau đó đưa đến Ngự Hoa Viên chơi đùa, thứ vẫn bình thường."
"Đến buổi trưa khi cho bú, đại hoàng tử bắt đầu chút phản kháng, tiếng cũng lớn hơn vài phần, buổi chiều càng quấy."
"Cho đến tối, đại hoàng tử chịu b.ú nữa, lớn dỗ ."
Phó Cửu Tiêu lắng từng chi tiết mà cung nhân kể , đột nhiên trưởng tử đang trong lòng , đó tiểu nữ nhi đang trong nôi, mắt nhắm nhưng rõ ràng là đang giả vờ ngủ.