Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 391

Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:37:55
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cữu cữu, cha nếu chúng phạm sẽ đánh mông."

"Cữu cữu sẽ đánh chúng đúng chứ?" Tiểu Tri Ngôn với đôi lông mi dày dài, lúc trông vô cùng ấm ức, lo lắng Na Tra, đầy vẻ hoảng sợ.

Na Tra cảm thấy đau lòng vô cùng.

"Cha ngươi quả nhiên là tàn nhẫn. Hà tử hai tuổi ? Chỉ cần dạy dỗ tử tế là ."

"Với , hài tử đứa nào chẳng phạm ? Hồi xưa cữu cữu còn phạm sai lầm tày trời nữa kìa." Na Tra tức giận .

"Đừng sợ, cữu cữu đánh ."

"Với , hai đứa nhỏ thế thì thể phạm gì lớn chứ?" Mặt Na Tra đầy vẻ hiểu nổi, chỉ thấy Phó Cửu Tiêu quá nhẫn tâm.

Sau đó, Na Tra dẫn hai đứa nhỏ tham quan khắp Càn Nguyên Sơn.

"Đây là gì ?" Tiểu Hoài Chi chỉ về phía con thần thú ở đằng xa hỏi.

"Đây là linh thú của sư phụ, báu vật trời đất. Báu vật thông linh, gọi là điềm lành, đời thể chạm . Ngay cả sư phụ cũng chỉ thể nuôi dưỡng, chứ thể chạm tới nó." Linh thú đó trắng như tuyết, dáng vẻ vô cùng cao quý.

"Thế đây là gì?"

"Thế cái là gì?"

"Thế còn cái ?" Hai đứa nhỏ như hàng vạn câu hỏi, cái gì cũng tò mò.

"Cha các ngươi thật là nhỏ mọn, con cháu của thần minh sống dè dặt như thế. Đã là ràng buộc bởi thế gian, mà còn dạy dỗ các ngươi như phàm. Thật là bức bối." Na Tra càng nghĩ càng bực, cảm thấy thương hai tiểu thần tử.

"Đây là sư phụ của sư phụ , Thủy Thiên Tôn là tổ sư của chúng . Người gọi là Đạo Tổ."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Sau khi Thần Sáng Thế tạo thế giới nhưng trời đất quy tắc, tam giới rối loạn. Thủy Thiên Tôn lấy hiến đạo, chấm dứt thời kỳ loạn thế."

"Thời đó tử của Thủy Thiên Tôn khắp tam giới, mỗi đều là những nhân vật lừng danh."

Na Tra dâng một nén hương cho Đạo Tổ.

" mà..."

"Cả đời Đạo Tổ mắc bất kỳ sai lầm nào, chỉ một duy nhất đoán sai quẻ." Na Tra khi kể đến đó.

"Hắn từng tính toán rằng, đến năm sáu vạn ba ngàn một trăm hai mươi bảy tuổi, sẽ một đại kiếp nạn."

"Khi , sư phụ cùng các sư thúc đều chuẩn sẵn sàng, cố gắng phá bỏ kiếp nạn đó."

" mới phát hiện, rõ ràng Đạo Tổ mới chỉ sống hơn hai mươi vạn năm, thể xuất hiện kiếp nạn sáu vạn năm chứ?"

"Đây chính là sai duy nhất của Đạo Tổ."

Hai đứa nhỏ ồ lên một tiếng.

Na Tra dẫn hai đứa nhỏ tham quan Càn Nguyên Sơn xong thì đến buổi chiều.

Buổi chiều dạy thêm vài thuật pháp, khiến Na Tra tim đập liên hồi, quả nhiên hai đứa nhỏ thiên phú linh cốt bẩm sinh.

Không chỉ linh cốt!

Khả năng lĩnh hội và tâm tính cũng vô cùng xuất sắc.

Hơn nữa tu hành quan trọng nhất là khí vận.

Cha của bọn họ đều là do trời đất sinh , con cái của họ càng thiên đạo ưu ái, đây chính là thế hệ Đạo Tổ tiếp theo !!

Là sự hưng thịnh của môn phái chúng !!

Nhất định dụ dỗ họ đến Càn Nguyên Sơn!

Na Tra vui mừng đến nỗi mắt sáng rực.

"Nếu các ngươi thích Càn Nguyên Sơn, hãy ở đây ?"

Tiểu Tri Ngôn với cặp tóc sừng dê khẽ lắc lắc: " mà, sẽ nhớ cha ."

"Ta cũng giống ."

"Không , nếu nhớ họ, các ngươi thể về thăm bất cứ lúc nào."

"Hài tử cũng rời xa cha mà."

Chưa kịp khuyên thêm, chiếc chuông gió đeo bên hông Na Tra vang lên.

"Ồ, sư tôn truyền gọi?"

Chẳng sư tôn đang bế quan ?

"Các ngươi chơi trong Càn Nguyên Sơn một lát, cữu cữu sẽ về ngay. Đừng sợ, các ngươi là con của thần minh, cần sợ bất kỳ điều gì." Na Tra kịp rời đầu dặn dò thêm một câu.

Phó Cửu Tiêu quản lý nghiêm ngặt, còn Na Tra thì rộng rãi và tự do hơn, chắc chắn hai đứa nhóc sẽ chọn thôi.

Na Tra cảm thấy việc thành công đến tám chín phần, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng vui vẻ.

Chỉ rời một lát.

Hai đứa nhỏ yên lặng một lúc, lâu ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-391.html.]

Tiểu Hoài Chi chọc má mũm mĩm của : "Ta xem linh thú." Báu vật trời đất đấy, nhất định xem kỹ.

Tiểu Tri Ngôn nắm tay ca ca cả hai cùng chạy ngoài.

Hai đứa học thuật cưỡi mây, loạng choạng cưỡi mây bay khỏi cửa.

Bộp một tiếng, bọn họ rơi xuống ngay mặt con linh thú.

Linh thú cao quý mở to đôi mắt tròn xoe hai đứa nhóc đáng yêu.

"Mềm mềm..."

"Trắng trắng, ghê." Tiểu Hoài Chi đưa tay chạm , Na Tra báu vật trời đất tính khí khó lường, ai dám chạm, nhưng nó lời ghê.

"Cứ gọi là Mềm Mềm nhé." Tiểu Tri Ngôn tươi đến nỗi hở cả răng.

Hai đứa dắt con linh thú trắng như tuyết leo lên lưng nó.

"Giá..."

"Tướng quân hình như cũng cưỡi ngựa như thế ." Hai đứa nhỏ lẩm bẩm với , con linh thú hừ một tiếng, nhưng cảm nhận sự thiện từ chúng, cuối cùng cũng chậm rãi bước ngoài.

Đi mãi, hai đứa dừng một cánh cửa điện.

Cửa điện phong ấn, thể mở.

Linh thú nghiêng đầu chúng, dùng sừng nhẹ nhàng chạm cửa điện.

Cánh cửa kêu "két" một tiếng tự động mở .

"Wow, Mềm Mềm giỏi quá." Hai đứa kiễng chân, vuốt vuốt trán của Mềm Mềm.

Trước mặt các vị thần trong Tam giới, Điềm Lành luôn những kiêu hãnh của riêng , giờ nhẹ nhàng cọ cọ bụng của hai tiểu gia hoả.

Sau đó, hai đứa nhỏ đưa trong điện.

"Chỗ tối om, là nơi nào thế nhỉ?"

"Thắp đèn lên ."

"Lúc nãy cữu cữu dạy Tam Muội Chân Hỏa..." cữu cữu , Tam Muội Chân Hỏa hiếm , khác tu luyện .

Tam Muội Chân Hỏa của cữu cữu, xung quanh một vòng ánh tím nhạt.

Tiểu Tri Ngôn nghĩ một lúc, lặng lẽ niệm khẩu quyết, một tiếng "xì".

Một ngọn lửa nhỏ màu tím tinh khiết bùng lên từ đầu ngón tay.

"Wow, còn tím hơn của cữu cữu nữa."

Hai đứa nhỏ hiểu, cũng rằng, đây là vật chí dương của Tam giới, Lục Đinh Thần Hỏa.

Chính là nguồn gốc của vạn loại lửa.

Hai đứa nhỏ loanh quanh trong điện, chạm đủ thứ, ngắm khắp nơi.

Chúng thấy một quả cầu ánh sáng tròn trịa ở giữa điện, liền cúi xuống đào bới.

Lúc , Thái Ất Chân Nhân.

"Hai đứa nhỏ đến Càn Nguyên Sơn ?"

"Đã đến , hai đứa nhỏ hài lòng với tử. Sư tôn yên tâm , bọn họ nhất định sẽ ở Càn Nguyên Sơn. Đệ tử lòng tin." Na Tra trả lời.

"Sao ngài đột ngột tỉnh dậy từ bế quan? Lẽ nào lo lắng cho hai đứa nhỏ?" Na Tra hỏi.

Thái Ất Chân Nhân thở dài một tiếng.

"Ta vốn đang bế quan, nhưng đột nhiên trong lòng nghĩ đến Đạo Tổ." Đạt đến cảnh giới , nếu đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, ắt hẳn là điều gì cảm nhận .

"Đạo Tổ bao nhiêu năm ?" Ông hỏi.

Na Tra nhẩm tính trong lòng, đột nhiên giật .

"Hôm nay, tròn sáu vạn ba ngàn một trăm hai mươi bảy năm." Na Tra lắp bắp.

Vị tiên phong đạo cốt Thái Ất Chân Nhân lập tức nhảy dựng lên.

"Sáu vạn ba ngàn một trăm hai mươi bảy năm!! Kiếp nạn của Đạo Tổ!" Chân Nhân khẽ hét một tiếng, lao ngoài.

Vừa khỏi cửa điện.

Liền thấy cấm địa của Đạo Tổ đối diện bốc lên một ngọn lửa lớn.

Lục Đinh Thần Hỏa màu tím hủy thiên diệt địa, thiêu trụi mộ phần của Đạo Tổ.

Hai đứa nhỏ, mặt mũi đen kịt, ôm một đống xương trắng như thuỷ tinh, từ trong ngọn lửa chạy .

Thái Ất Chân Nhân, tay cầm phất trần, đầy tiên khí, hét lên một tiếng.

Rồi ngã thẳng xuống đất.

Đạo Tổ đại kiếp.

"Mộ quật, cốt đào."

Loading...