Xuyên Thành Nữ Phụ Ngốc Nghếch - Chương 419
Cập nhật lúc: 2025-07-23 13:50:43
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cuối cùng cũng đến, chính là ngươi, chính là ngươi !"
"Thế Thừa, đại tôn tử của tổ mẫu, là hy vọng của nhà họ Khương."
"Ngươi chính là hy vọng của nhà họ Khương!"
"Bồ Tát phù hộ, ông trời mắt, cuối cùng nhà họ Khương cũng chờ ."
Lão thái thái liên tục hôn lên mặt Khương Thế Thừa.
"Những việc khác ngươi cần lo, cứ để tổ phụ và tổ mẫu nghĩ cách."
"Đi mau, mời lão thái gia về, việc quan trọng cần bàn." Lão thái thái lớn tiếng hô, nha ngoài cửa vội vã chạy .
"Mở tông từ, tế tổ, an ủi tổ tiên nhà họ Khương." Tay lão thái thái run lên vì kích động.
Không ai chú ý tới, Khương Thế Thừa khẽ nhấc tay lau vệt nước dãi mặt với vẻ chán ghét.
Ánh mắt thoáng qua một tia ghê tởm.
chỉ cần ngẩng đầu lên, trở thành "tiểu công tử" trong mắt .
Lão thái gia vội vàng về phủ, khi chuyện, liền yêu cầu Khương Thế Thừa thể hiện một nữa.
Tuy nhiên, do Khương Thế Thừa tuổi còn nhỏ, chỉ nhận nửa viên Hồi Linh Đan, nên chỉ hấp thụ một chút linh khí, thể thi triển thứ hai.
"Không , tổ tiên từng , Hồi Linh Đan thậm chí còn đủ để tẩy tủy. Ngươi thể thi triển một là cực hạn."
"Ít nhất, nó cũng rửa sạch kinh mạch, giúp ngươi cảm nhận linh khí." Khuôn mặt lão thái gia thoáng hiện lên một tia cuồng nhiệt.
"Điều chẳng chứng tỏ rằng Thế Thừa của chúng linh căn ?" Lão thái thái hít sâu một , nụ rạng rỡ môi.
Lão thái gia gật đầu.
"Chỉ là linh căn cụ thể thế nào."
"Đã trăm năm , đây là đầu tiên nhà họ Khương xuất hiện một hậu duệ linh căn. Đây chắc chắn là niềm hy vọng mà nhà họ Khương vẫn luôn mong chờ!" Lão thái gia cúi đầu bài vị tổ tiên.
"Chỉ còn ba năm nữa là đến kỳ đo linh căn, nếu thêm một viên Tẩy Tủy Đan thì quá." Lão thái thái thở dài.
Đôi mắt lão thái gia lóe sáng.
"Haiz. Đợi lâu như , cũng tận mắt thấy hy vọng của nhà họ Khương bước lên đỉnh cao cuối cùng mới cam lòng."
"Dù Thế Thừa là niềm hy vọng của nhà họ Khương thì cũng cần sự nỗ lực của gia tộc."
Sau khi rời , hai ông bà nhà họ Khương giường, cả đêm chợp mắt.
"Lão gia tử, một biện pháp."
"Tiểu Ngư của đại phòng và nhà họ Ôn định hôn từ trong bụng . Sau chắc chắn sẽ thành hôn."
"Mà nhà họ Ôn ở môn phái tu tiên. Nghe đồn, còn để cho Ôn Minh Huyền một viên Tẩy Tuỷ Đan. Những năm vẫn ngốc nghếch, chắc là dùng đến."
"Hay là..."
"Chúng đòi sính lễ , lấy viên đan đó về."
Còn việc đòi sính lễ khiến Tiểu Ngư chế giễu xem thường , bọn họ chẳng mảy may để tâm.
Nữ nhi nhà họ Khương từ đến nay đều liên hôn vì để giúp gia tộc.
Đó là vinh dự của họ.
Lão thái gia động tâm: "Nhà họ Ôn chỉ một hài tử, hơn nữa trong phủ mấy tử chọn môn phái tu tiên, chắc hẳn họ cũng bỏ đứa nhi tử duy nhất để tu hành."
"Nhà họ Ôn địa vị cao như cũng nhờ trưởng lão trong môn phái tu tiên."
" liệu Hứa thị đồng ý ?" Lão thái gia tỏ hoài nghi.
"Chỉ cần dụ dỗ một chút là . Còn ba năm nữa mới đến kỳ kiểm tra, chúng chắc chắn sẽ lấy đồ ."
Hai ông bà kích động trong lòng, trằn trọc suốt đêm.
Giờ phút rong hậu viện.
Khương Thế Thừa xếp bằng giường, khuôn mặt nhỏ nhắn thường ngày tươi nay thêm vài phần già dặn và u ám.
"Vẫn đủ, thể hấp dẫn linh khí của thiên địa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-ngoc-nghech/chuong-419.html.]
"Vẫn thiếu một viên đan tẩy tủy."
"Hai lão già đông tây vô dụng nhà họ Khương , ngay cả một viên đan dược cũng kiếm !" Khuôn mặt trắng trẻo của Khương Thế Thừa thoáng hiện lên một tia tàn nhẫn.
"Đã xuyên đến đây, chắc chắn là vai chính, nhất định đoạt lấy kỳ ngộ của Ôn Minh Huyền!"
Trước khi xuyên , chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường.
từng nhặt một cuốn sổ.
Cuốn sổ mặt đất, dường như ai đó vô tình để quên.
Cuốn sổ kỳ lạ, bút mực thể lưu một chữ nào đó, cũng thể lật sang trang khác, chỉ thể thấy nội dung của trang đang mở.
Trong đó : "Ôn gia Minh Huyền, ba tuổi ngốc nghếch, khi hồi phục trí tuệ thì thiên phú dị bẩm...
Thanh mai trúc mã với Khương gia nữ, tình cảm gắn bó từ nhỏ.
Đến năm mười tám tuổi, đoạn tuyệt trần duyên, g.i.ế.c vợ chứng đạo, trở thành ngôi sáng mới nổi của tiên môn."
Sau đó, liền xuyên .
Những Khương Thế Thừa "tiên đoán" đều là do thấy từ thiên thư .
———
"Tiểu tiểu thư, chạy chậm thôi, chạy chậm thôi..."
"Cẩn thận ngã đấy!"
"Ây ây ây, đừng leo cây..." Bảo Nguyệt kéo vạt váy chạy theo phía , mặt là một tiểu nha đầu thắt hai búi tóc nhỏ, như một chú khỉ nhanh nhẹn trèo tót lên cây.
"Nếu phu nhân thấy ngài leo cây, đánh ngài bây giờ." Bảo Nguyệt lo lắng đến mức dậm chân tại chỗ.
"Đánh đau, mẫu đánh đau..." Tiểu nha đầu thò cái đầu nhỏ từ cành cây, lè lưỡi trêu Bảo Nguyệt.
"Cô nương, mau xuống . Phu nhân chuẩn điểm tâm , là món ngài thích nhất đấy." Bảo Nguyệt cố gắng dỗ dành nàng xuống.
Tiểu cô nương cành cây, đôi mắt tinh lấp lánh, tràn đầy sự ranh mãnh.
Đôi mắt đảo tròn, bỗng nhiên nàng nghiêng tai: "Bảo Nguyệt, ngươi thấy gì ? Gió đang chuyện kìa..."
Bảo Nguyệt hoảng sợ, vội : "Ngài đừng linh tinh nữa, phu nhân lo lắng bây giờ."
Tiểu tiểu thư là luôn những điều kỳ quái.
Lúc thì bảo gió , lúc cây cối hát trong mưa, khi thì khẳng định rằng nàng thể giao tiếp với động vật. Điều khiến ít trong nhà họ Khương nghi ngờ trí thông minh của nàng.
Tiểu Ngư nhi bĩu môi: rõ ràng là nàng thấy, tại ai tin cả?
Nằm cây, đôi chân nhỏ đung đưa qua .
Nàng luôn cảm thấy thuộc về nơi .
Nhìn lên bầu trời, nàng luôn nghĩ rằng đáng lẽ những đám mây, bước giữa tầng mây cao ngất.
Những suy nghĩ đó chỉ thoáng qua trong giây lát, nàng trở về một hài tử ba tuổi bình thường.
Đột nhiên, nàng dậy từ cành cây, loạng choạng vài bước khiến Bảo Nguyệt sợ đến thót tim: "Chậm thôi, cẩn thận một chút..."
Chỉ thấy nàng nắm lấy một cành cây, về phía xa.
Bảo Nguyệt thấy đôi mắt nàng bỗng sáng bừng lên, trái tim thót .
Quả nhiên.
"Là ca ca Minh Huyền đến, là ca ca Minh Huyền đến!"
Trong khoảnh khắc, sự tinh gương mặt tiểu cô nương biến mất, ánh mắt như phủ lên một tầng sương mờ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng ôm lấy cây, tuột xuống một cách điêu luyện, tiếp đất nhẹ nhàng.
"Đừng !" Bảo Nguyệt tình hình, liền rằng Ôn Minh Huyền tới.
Bảo Nguyệt giận lo, phu nhân mấy năm nay gần như phát điên vì chuyện .
Năm khi tròn tháng, lão đạo bất ngờ xuất hiện ai cũng để tâm đến lời ông , nhưng từ khi Tiểu Ngư nhi lớn lên, lời tiên đoán như một cái gai trong lòng phu nhân.
Không vì điều gì khác.
Là bởi vì lời ông ứng nghiệm.